Sau khi Hắc Ưng bị đánh bại xong, đã không còn có người nào dám lên đài khiêu chiến Mạc Nhàn.
"Còn có ai muốn lên khiêu chiến nữa không?" Quân Phi Dực đi đến võ đài, nhìn xuống quân thiết kỵ phía dưới lớn tiếng hỏi.
"Còn có người nào muốn lên khiêu chiến Quân Dĩ Nguy nữa không?" Quân Phi Dực hỏi lại lần nữa.
"Vậy Quân Dĩ Nguy dành thắng lới của thể trở thành thế nữ Quân gia, gia chủ đời kế tiếp sao?" Quân Phi Dực lại lớn tiếng hỏi.
"Quân Dĩ Nguy, Quân Dĩ Nguy, Quân Dĩ Nguy....." Quân thiết kỵ phía dưới hừng hực khí thế kêu tên Quân Dĩ Nguy, lấy đó là trả lời cho vấn đề của Quân Phi Dực.
Mạc Nhàn nghe quân thiết kỵ kêu tên mới của mình đinh tai nhức óc, cảm thấy có chút vi diệu, có loại cảm giác từ nhân vật nhỏ đột nhiên biến trở thành một nhân vật khó lường. Nàng vẫn luốn đối với Quân gia không có cảm tình gì, nhưng giờ khắc này nàng phát hiện, cho dù nàng không muốn, nàng vẫn trở thành Quân Dĩ Nguy.
Lúc này, Quân Tiếu Cẩn đi ra, hắn chỉ giơ tay lên, toàn quân ở dưới đều an tĩnh lại.
"Hôm nay người nào nghi ngờ Quân Dĩ Nguy không thể trở thành gia chủ Quân gia đời kế tiếp, đều có cơ hội tham dự khiêu chiến. Nếu qua hôm nay còn có người nghi ngờ Quân Dĩ Nguy không thể trở thành gia chủ Quân gia đời kế tiếp, là dĩ hạ phạm thượng, chém không tha!" Quân Tiếu Cẩn vẫn là ít nói ít cười như trước tuyên bố với quân sĩ Bắc Nguy. Hiển nhiên là Quân Tiếu Cẩn cố ý muốn che chở Mạc Nhàn, không để cho bất cứ kẻ nào có cơ hội nghi ngờ uy quyền của thế nữ Quân gia, cũng muốn làm bằng phẳng con đường tiếp quản Bắc Nguy sau này của Mạc Nhàn.
Đương nhiên Mạc Nhàn cũng biết dụng ý của Quân Tiếu Cẩn, tuy rằng lão già đáng ghét này luôn nghiêm khắc, yêu cầu lại cao, nhưng đối với cha nàng và nàng lại luôn che chở, điểm này Mạc Nhàn không có cách nào phủ nhận.
Mạc Nhàn nhìn động tác nhất trí của đoàn quân bên dưới, tâm tình phức tạp.
"Nhanh như vậy đã chờ không được rồi?" Viên ma ma nhìn thấy Mạc Nhàn hái gần hết vườn rau, không khỏi mỉm cười hỏi.
"Ma ma tối nay cùng ăn cơm với ta, hôm nay ta tự mình xuống bếp." Mạc Nhàn ngượng ngùng gãi đầu nói.
"Nhàn nhi nam trang, thực ra lại anh khí tuấn tú, đáng tiếc không phải là nam tử, nếu là nam tử, các cô nương Bắc Nguy phỏng chừng tranh đua muốn gả cho ngươi!" Viên ma ma nhìn Mạc Nhàn vẫn còn mặc một thân nam trang chưa thay, trêu ghẹo nói.
"Còn tốt không phải sinh ra là nam." Mạc Nhàn cười trả lời nói. Trong lòng nàng có người yêu thích, đó là yêu thích bất di bất dịch.