Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
"Các anh là ai?" Đường Quả nhìn xuyên qua mắt mèo, thấy ba người đàn ông cao lớn, nhìn phát biết ngay là không phải người tốt, "Các anh muốn bắt cóc tôi?"
"Chạy nhanh đi, tôi báo cảnh sát đấy."
Hệ thống: [...]
Kí chủ hình như có chút nhu mì đáng yêu?? (*)
"Thưa cô, tổng giám đốc Lãnh của chúng tôi muốn gặp cô."
"Chúng tôi tuyệt đối không hại đến cô."
"Cô đừng báo cảnh sát, chúng tôi không phải người xấu."
Đường Quả: "Không tin. Người xấu có bao giờ nhận mình là người xấu đâu. Mấy người coi là tôi mù chắc, ba người đàn ông cao to đứng trước cửa nhà một cô gái độc thân chắc chắn là có ý đồ xấu rồi."
"Tôi đẹp như thế này, mấy người không muốn quấy rối tôi mới là lạ!"
Vệ sĩ ba mặt nhìn nhau, cuối cùng lấy điện thoại ra gọi cho chủ nhân họ.
"Thưa ngài, cô Đường không tin chúng ta, ngài có muốn dùng biện pháp khác không?"
"Cô ấy nói cái gì?"
Vệ sĩ thuật lại y nguyên những lời vừa rồi, chỉ nghe tiếng đàn ông cười cười, "Đạp cửa xông vào, đưa người đi. Cô ấy sẽ không phản kháng."
Vệ sĩ: Sao có thể?
[Kí chủ, ba người kia đạp hỏng cửa nhà cô rồi.]
Đường Quả: "Cứ đạp đi, hỏng có người bồi thường."
[Kí chủ, cô đổi bộ quần áo khác đi, lỡ bọn chúng muốn làm gì cô, cô còn có cơ hội phản kháng.
Chú ý nha, cô là nữ phụ kiên trinh, vì nam chính thủ thân như ngọc. Nhưng hiện tại gặp phải tình huống này mà không thể phản kháng được thì cứ coi như là cô xui đi, ai bảo cô là nữ phụ pháo hôi chứ.]
"Ngu hết chỗ nói, rốt cuộc là ai tạo ra mi vậy? Sao mà đầu óc không thể bình thường nổi như thế?" Đường Quả trào phúng.
Hệ thống: [Tôi...]
...
Đường Quả bị đưa đến một biệt thự vô cùng xa hoa. Một người đàn ông ngồi trên ghế sô pha. Cô mặc một bộ váy ngủ SpongeBob liền thân, đứng trong phòng khách.
Người đàn ông hơi ngẩng đầu lên, tay kẹp một điếu thuốc lá, hút một hơi. Sau đó, hắn dập thuốc, ném vào trong gạt tàn.
"Ngồi đi."
Đường Quả ngồi xuống ghế sô pha, hai tay chống cằm, híp mắt đánh giá người đàn ông trước mặt. Cô cong cong khóe môi, đượm ý cười.
"Tôi muốn làm bà Lãnh, còn muốn cả danh lợi lẫn tiền tài."
Con ngươi sắc bén của người đàn ông nhìn thân ảnh của Đường Quả, ánh mắt dừng trên bộ váy ngủ SpongeBob của cô. Hắn nhanh chóng dời mắt đi, cúi đầu cười xùy một tiếng, tàn nhẫn nói, "Nếu người khác nói vế trước, tôi sẽ ném ra ngoài cho cá mập ăn."
Đường Quả tay chống cằm, chép miệng. "Thiết lập tổng giám đốc có khác, lại còn là boss phản diện nữa chứ."
Lãnh Duệ nhíu mày, không hiểu cô có ý gì.
"Chú chuẩn bị phòng cho tôi rồi sao?"
Lãnh Duệ cười cười với Đường Quả, thanh âm dễ nghe, "Không có."
Đường Quả tiến đến bên người Lãnh Duệ, tự nhiên ngồi xuống, nhíu mày lại, "Vậy thì nói đến chuyện bồi thường đi."
"Sau này cô ở đây, có khả năng ở được trong bao lâu đều dựa vào bản thân cô. Khi cô rời đi sẽ có thù lao mà cô muốn."
Lãnh Duệ nắm quyền nói chuyện, không đi theo tư duy của Đường Quả, "Cô ra điều kiện đi."
Đường Quả dựa ra sau, khí chất khác biệt hoàn toàn so với vừa nãy. Cô vừa ngáp vừa nói, "Tôi muốn làm ngôi sao ca nhạc, chú nâng đỡ tôi, dù có chuyện gì cũng sẽ nâng đỡ tôi. Tôi muốn hot, không chỉ hot trong nước mà còn phải hot sang nước ngoài, hot toàn thế giới."
"Chỉ thế thôi?"
"Đương nhiên là không rồi," Đường Quả nâng cằm lên, "Ai muốn chỉnh tôi, chú giúp tôi chỉnh lại; ai có ý nghĩ xấu với tôi, chú đánh gãy chân thứ ba của hắn cho tôi. Tóm lại, không chỉ nâng đỡ tôi, chú còn phải bảo vệ tôi, ngăn cản tin đồn nhảm về tôi, bảo toàn danh dự cho tôi."
-----
(*) convert là băng mị, mà băng mị là gì mị hông có hiểu huhu
Còn vì sao để chị nhà gọi anh nhà là "chú" thì ờm, anh nhà là ba nuôi của người yêu cũ của chị nhà ạ :DD