Editor: Phong Nguyệt

CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_

Lãnh Duệ ngồi trên sô pha hút thuốc, trong biệt thự khói lượn lờ, "Cô hẹn hò cùng Lãnh Việt Sinh, còn đi đến chỗ của anh ta."

Cô biểu hiện rất bình tĩnh, "Ngài muốn vứt bỏ em lần hai? Được, em sẽ nhớ kĩ."

Đường Quả nhàn nhã ngồi bên cạnh Lãnh Duệ, nhẹ nhàng cười, "Em sẽ trả thù."

"Trước đó em nói rồi, em không thích bị vứt bỏ."

Hệ thống không dám lên tiếng, nó cảm giác được hơi thở của kí chủ rất nguy hiểm.

Cực kì nguy hiểm.

Nó yên lặng điểm lại quá khứ, để xem vì sao kí chủ lại quan tâm đến chuyện mình bị vứt bỏ như thế.

Đột nhiên nó nghĩ ra.

Nó nhớ đến mấy thế giới đầu tiên Đường Quả làm nhiệm vụ.

Ngày trước, kí chủ rất đơn thuần đáng yêu, không chỉ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà còn biết thế giới nào cũng tràn ngập tình yêu.

Kí chủ thân là nữ phụ, hãm hại nam nữ chính, kết cục có được đều thê thảm.

Đương nhiên là không có lĩnh cơm hộp luôn, ngược lại là được người khác cứu vớt.

Chịu khổ nhiều như thế, không thể không cảm kích người đã cứu mình. Dù là nhiệm vụ nhưng kí chủ vẫn đặt tình cảm của mình trong đó, đối với những người mình biết ơn đều cực kì tin tưởng. Chỉ là, vận mệnh nữ phụ không cho cô có kết cục tốt.

Những người đã cứu vớt cô, cuối cùng lại vì nữ chính mà vứt bỏ cô, phản bội cô.

Lần một lần hai, người bình thường còn có thể chịu được. Nhưng trải qua vô số lần như thế, là thần cũng sẽ chịu không nổi.

Hệ thống đột nhiên hiểu ra vì sao một kí chủ ngoan ngoãn đáng yêu lại sa đọa, sụp đổ hình tượng đến mức không thể cứu vãn được như thế này.

Mấy thế giới trước cô đã thay đổi, trở lên lạnh lùng vô tình, không còn là kí chủ thiện lương ngày trước nữa.

Nó là hệ thống, cảm nhận được nội tâm thống khổ và tuyệt vọng của cô, nhưng nó không làm gì được.

Nó ngoại trừ báo kịch bản cho cô thì cũng chỉ là đốc thúc cô hoàn thành nhiệm vụ thôi.

Trước kia cô hỏi nó mấy vấn đề, nó cảm giác nó có thể trả lời được. Nhưng thật sự, mỗi lần nó nghĩ kĩ, hóa ra nó lại chẳng biết cái gì cả.

Hệ thống hoảng hốt, các thế giới trước nó còn có thể biết được Đường Quả nghĩ gì, nhưng thế giới này nó không thể hiểu nổi cô nữa.

Sở dĩ mỗi lần nó cảnh cáo cô chỉ là trực giác của nó phán đoán rằng không ổn.

Dù sao thì cũng đã cùng nhau đi qua nhiều thế giới kia mà.

[Kí chủ, mặc dù cô lại bị đuổi đi, nhưng đừng đau khổ. Cô lợi hại như vậy, đừng vì việc này mà cực đoan.] Nó không muốn nói thêm về chuyện nữ chính nữa.

Nó dự cảm, khuyên Đường Quả không chỉnh nữ chính, không bằng khuyên cô tiết chế cảm xúc, tránh tương lai cô chơi hỏng thế giới.

"Ta không có đau khổ." Đường Quả kỳ quái, "Thiểu năng, từ khi nào mà mi quan tâm ta vậy?"

[Này, dù gì chúng ta cũng đã nương tựa vào nhau lâu rồi, tôi không quan tâm cô thì ai quan tâm cô?]

"Quên đi, tin được mi chắc. Trong mắt mi chỉ có nhiệm vụ, nhiệm vụ, nhiệm vụ thôi. Dám cá là mi đang sợ ta đóng băng thế giới này nên mới làm màu thế."

Hệ thống: Kí chủ càng ngày càng thông minh.

"Những người kia đã từng cứu ta, giúp ta, thương hại ta, nhưng sau lại dùng đủ lời đường mật để lừa gạt ta, tra tấn ta, vứt bỏ ta, giúp nữ chính hãm hại ta. Ai gạt ta, ta không nhìn cũng biết. Với trí thông minh của mi hiện giờ không đủ để múa rìu qua mắt thợ đâu."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play