Editor: Phong Nguyệt

CHỈ ĐĂNG TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_

Vưu Ngọc vội vội vàng vàng phi đến biệt thự của Đường Quả, vừa vào đã thấy cô ngồi trên sô pha vừa chơi điện thoại vừa ăn kem.

Giờ này rồi mà vẫn có tâm tình ăn kem à?

Vưu Ngọc đi tới, tịch thu luôn kem của Đường Quả.

"Ăn lắm thế, em không sợ mập lên hả?"

Đường Quả không giận, ngẩng đầu lên, "Chị Vưu, ngồi xuống đi."

Vưu Ngọc ném kem vào trong thùng rác, bực bội ngồi xuống.

Chị hiểu Đường Quả rồi. Cô nàng này không sợ trời không sợ đất, dường như cái gì cũng không quan tâm.

Tóm cái quần lại là loại vô tâm vô tính, dù có mục tiêu nổi tiếng thế giới nhưng chị chẳng thấy trong mắt Đường Quả có tí xíu quyết tâm nào.

"Tiểu Quả."

"Ngài Lãnh coi trọng em, để em ở trong biệt thự nửa tháng, nhưng em rời đi rồi không có cơ hội quay về đâu."

"Ngài Lãnh là loại người mà em không nên đụng vào, đụng vào chỉ có đường chết."

"Trước mặt ngài ấy mà dám lừa lọc, đùa giỡn, cẩn thận cái đầu. Ngài ấy khác so với đàn ông bình thường, chưa từng biết thương hoa tiếc ngọc là cái gì, vẫn đánh giết phụ nữ như thường."

Đáy mắt Vưu Ngọc lộ rõ vẻ sợ hãi. Dù có những thứ chỉ là tin đồn, nhưng đa phần số còn lại là sự thật.

Đường Quả cười cười, mắt hơi nhắm lại, dường như không nghe thấy Vưu Ngọc nói gì. Khóe miệng cong lên một độ cung không mấy hiền lành.

Hệ thống nhìn thấy cô cười, trong tâm lạnh đi một chút.

[Kí chủ, bình tĩnh, bình tĩnh, mời cô tự tẩy não, đừng có đánh chủ ý không tốt lên người nam nữ chính, chia rẽ nam nữ chính!]

[Kí chủ, tôi biết mấy thế giới trước cô làm nữ phụ đều có cái kết thảm, cả tâm hồn lẫn thể xác cô bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng mà cô không nên giận cá chém thớt, trút hết khó chịu sang thế giới khác!]

"Ai bảo mi là ta muốn phá hoại tình cảm của nam nữ chính?"

Hệ thống yếu ớt đáp, [Nếu không phải thì cô cười ghê thế làm gì?]

"Khủng bố lắm à?"

Đường Quả vô tội chớp mắt, "Ai cũng nói ta là một thiên sứ nhỏ, một thiên sứ nội tâm thuần khiết, có thể rửa sạch hết mệt mỏi trong lòng họ."

Hệ thống: [...] Đó là do mắt họ bị mù.

"Chị Vưu, em cần thiệp mời tham gia các bữa tiệc cao cấp, yêu cầu duy nhất là, tiệc đó phải có mặt Lãnh Duệ."

"Chị không đáp ứng được, em đành phải đi du lịch thôi."

Khóe mắt Vưu Ngọc giật giật. Chị thấy Đường Quả lấy điện thoại ra bấm vào các trang du lịch, dường như đang muốn xem xét nên đi nơi nào, liền đồng ý ngay lập tức.

Lãnh Tử Việt dạo này không về biệt thự. Đầu tiên là vì gã sợ mình về sẽ thấy ông ba gã ôm ôm ấp ấp bạn gái cũ của gã làm chút chuyện không thể miêu tả khiến gã phải xấu hổ.

Hai là tâm trạng Lục Kỳ dạo này không tốt lắm.

Danh tiếng Đường Quả tăng lên bao nhiêu, danh tiếng Lục Kỳ tụt xuống bấy nhiêu. Có người cảm thấy Lục Kỳ quá hoàn hảo, cho rằng cô ta làm bộ làm tịch, hoài nghi rằng cô ta không hoàn hảo như vẻ ngoài.

Đáng nói nhất là, fan luôn so sánh cô ta với Đường Quả, nói cô ta là ca sĩ sao lại không đi hát mà tham gia gameshow truyền hình.

Nhìn Đường Quả mà xem, người ta dựa vào thực lực để hot, nào có như ai kia bận rộn bán sắc mua vui.

Nghe được những lời này, Lục Kỳ tức đến mức xém chút nữa ngất xỉu.

Hôm nay, Lãnh Tử Việt quay về biệt thự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play