Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD _phongnguyetnguyet_
Lãnh Duệ đốt một điếu thuốc, rít một hơi, không chờ Lãnh Tử Việt nói tiếp liền cắt lời, "Thế tìm ba có chuyện gì?"
Lãnh Tử Việt lúc này mới nhớ đến chính sự. Gã ổn định tinh thần, "Ba, con nghĩ là để Kỳ Kỳ đầu quân cho âm nhạc Tinh Vân; danh tiếng cô ấy không tệ, có công ty chuyên nghiệp nâng đỡ chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều."
"Tiềm lực của Kỳ Kỳ rất tốt, công ty nâng đỡ cô ấy chỉ có lãi chứ không có lỗ."
Gã quản lí điện ảnh Tinh Vân bên kia, với không tới âm nhạc Tinh Vân bên này.
Kì thật để ghi danh cho cô ả, gã vẫn có thể. Nhưng đạt được mục đích rồi mà bị Lãnh Duệ chỉnh thì cũng thảm.
Lãnh Duệ chỉ cần nói một câu thôi, giá trị của Lục Kỳ sẽ tăng lên, công ty sẽ dồn hết sức nâng đỡ cô ta.
"Ai?"
Lãnh Tử Việt im lặng, cuối cùng cũng đáp "Bạn gái con."
Mày Lãnh Tử Duyệt nhíu lại, thuận miệng, "Cậu tính sao thì cứ thế đi."
"Chút việc con con mà làm không được, điện ảnh Tinh Vân cậu cũng đừng quản nữa." Lãnh Tử Việt muốn nói thì bị Lãnh Duệ chặn họng.
Gã trông mong nhìn Lãnh Duệ, "Ba, chỉ cần ba nói một tiếng..."
"Người của cậu, sao ba phải quản?" Lãnh Duệ đáp, "Cậu muốn nâng đỡ cô ta mà phải để ông già này ra mặt cho à? Có tí tiền đồ thế thôi?"
Lãnh Duệ dập thuốc, tiện tay ném vào trong gạt tàn, đi ra ngoài.
"Ba, cô kia trèo..."
Lãnh Duệ quay đầu, ánh mắt sắc bén rơi xuống người Lãnh Tử Việt, gã không dám ho he nữa.
Ba gã hình như bất mãn với lời của gã?
Lãnh Tử Việt bực bội vò đầu, mục đích không đạt được rồi, chỉ có thể rời đi thôi. Gã cũng không nghĩ rằng sẽ ở lại đây, lỡ nửa đêm nghe được cái gì không nên nghe, gã đi chết cho rồi.
Giờ không nghe phải cái gì cả nhưng cũng khiến tâm gã như tro tàn.
...
"Bài thứ ba rồi."
Đường Quả nhìn người đàn ông tựa vào đầu giường hút thuốc, "Lãnh Duệ, bao giờ chú mới định đi ngủ?"
Lãnh Duệ vẫn chưa hút thuốc xong đã ném vào gạt tàn. Đôi con ngươi sắc bén nhìn gương mặt trắng nõn của cô gái. Tròn tròn hồng hồng, lại thêm đôi mắt trong veo kia, thật hấp dẫn.
Hắn nhắm mắt lại, dạng phụ nữ thế này, tương lai xa hắn cũng sẽ có vô số người nguyện ý nâng đỡ.
"Lãnh Duệ, chú có quyết định rồi? Trừ nghe hát ra còn muốn làm chuyện khác?"
Lãnh Duệ không kịp phản ứng, cô gái chống tay bên người hắn. Hương thơm thuộc về cô thoảng qua, tràn ngập xung quanh hắn.
Một con hồ ly nhỏ.
Một người phụ nữ tâm thần mê người.
"Ngày mai chung kết?"
Đường Quả ngồi lại trên ghế, ừm một tiếng, giọng điệu lạc đi, có vẻ là vì hắn không có suy nghĩ khác.
Lãnh Duệ dở khóc dở cười, cô gái độc nhất vô nhị này.
"Cô ở đây hơn nửa tháng rồi," Giọng điệu của Lãnh Duệ chợt lạnh buốt, "Những người trước ở đây đều không quá một tháng."
Đường Quả nâng tay lên, đôi mắt chớp chớp, "Chú muốn nói cái gì?"
"Cô làm tốt lắm," Lãnh Duệ lấy từ ngăn kéo bên cạnh ra một phần hợp đồng, cũng giấy tờ bất động sản, "Đây là hợp đồng mới nhất của Tinh Vân cùng với một biệt thự, coi như là thù lao của cô."
Ngay từ khi bắt đầu, Lãnh Duệ đã không có ý định để cô ở biệt thự này quá một tháng, hắn không cho phép có ngoại lệ.
Nhất là khi cô đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn.