Bạn đang đọc truyện
Ngược Dòng Vung Đao của tác giả
Hương Tiểu Mạch. Sinh thời, ngõ hẻm chạm
trán, cuối cùng vẫn không thể tránh né.
Mũi đao nhuốm máu,
vung ngược dòng nước, trận chiến này chúng ta là người dưng.
Trích đoạn:
Trọng địa Thiên
Tân, tiếp giáp Yên đô*, là một thành phố mang hơi thở nặng nề đạm nhạt lẩn khuất
sau náo nhiệt rộn ràng, sừng sững giữa bến cảng bao quanh. Xa xa là núi non bồng
bềnh nối liền cùng trời biển, mênh mông sóng cả. (*Ý chỉ nước Yên thời Chu,
ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía nam Liêu Ninh)
Căn biệt thự đồ sộ theo phong cách Châu Âu dưới chân núi đánh thức vài phần thời
thượng cho thành phố già nua này.
Nghiêm Tiểu Đao đã hình thành thói quen dậy sớm của người tập võ lâu năm, trở
mình thức giấc trên giường, tia nắng nhỏ nhoi ngoài cửa sổ chiếu lên sườn mặt cực
kỳ xuất chúng của hắn, mày kiếm mắt sáng được nắng sớm nhàn nhạt nhuộm vàng.
Bên ngoài vọng lại tiếng thở phì phò, sự hiện diện không thể phớt lờ này chẳng
những lấp đầy một góc không gian, mà còn vây trọn xung quanh khung cửa.
Nhà xây càng mới, chất lượng thi công càng giật gấu vá vai, khung cửa không chịu
nổi những cú huých đẩy, bụi rớt xuống rào rào. Ngay khoảnh khắc Nghiêm Tiểu Đao
mở cửa, hai vật thể lông lá vĩ đại đâm sầm vào lồng ngực trần của hắn, dùng hai
cái lưỡi dính đầy nước miếng thưởng thức cằm hắn, cổ hắn, hành vi thân mật buổi
sáng này đã sớm thành quen.
Nếu yêu thích Hương
Tiểu Mạch, bạn có thể đọc thêm truyện
Vệ Sĩ.