CHƯƠNG 413
Lúc này cơm đã sắp nấu xong.
“Thơm quá đi!” Hạ Tịch Nghiên vừa nói vừa xuống tầng.
Thấy cô đi xuống, Hạ Nguyên đang chơi cờ tướng với Hạ Kỳ Lâm trên sofa ngẩng đầu lên: “Biết con về, mẹ con cố ý nấu ăn Ị”
cho con đấy, tất cả đều là món con thích Hạ Kỳ Lâm cũng ngẩng đầu, khi nhìn thấy Hạ Tịch Nghiên, trong mắt có ánh sáng thoáng hiện lên.
Dù là Hạ Tịch Nghiên đã trang điểm hay không trang điểm cũng cho người ta một cảm giác rất thoải mái.
Hạ Tịch Nghiên chậm rãi đi xuống từ trên lầu: “Vậy hôm nay con có thể ăn một bữa ngon rồi!” Cô cười nói.
Hạ Nguyên cũng cười, tiếp tục đánh cờ với Hạ Kỳ Lâm, Hạ Tịch Nghiên đi tới ngồi xuống bên cạnh ông: “Ba, gần đây sức khoẻ ba thế nào?”
Thấy Hạ Tịch Nghiên hỏi mình, Hạ Nguyên nhướng mà: “Sao tự nhiên quan tâm đến ba thế?”
“Con vẫn luôn rất quan tâm mà, chỉ có điều bây giờ mới hỏi thôi!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Hạ Kỳ Lâm ngồi đối diện, nghe thấy lời cuả Hạ Tịch Nghiên thích cong môi, tiếp tục đánh cờ.
“Ba rất khoẻ, bây giờ việc ở công ty đều do anh của con xử lý, ba bớt chuyện nên thoải mái hơn nhiều, sức khoẻ cũng rất tốt!” Hạ Nguyên nói.
“Vậy thì được, cho dù thế nào sức khoẻ vẫn là quan trọng nhất, ba nhất định phải chú ý đến sức khoẻ!” Hạ Tịch Nghiên dặn dò.
“Nghe thấy con quan tâm ba như vậy, chắc chắn ba sẽ chú ý đến sức khoẻ của mình thật tốt!”
Hạ Tịch Nghiên cười: “Có anh cả quản lý công ty giúp ba, ba nên yên tâm được rồi!”
Nói tới chuyện này, Hạ Nguyên chợt nhớ đến điều gì, nghiêng đầu nhìn cô: “Khi nào con mới về giúp anh cả con, để ba yên tâm hơn đây?”
Nghe ông hỏi thế, Hạ Tịch Nghiên hơi sửng sốt: “Ba, con học thiết kế trang sức mà, sao có thể về giúp anh được? Con cũng không hiểu gì về công việc này!”
“Dù gì còn cũng từng học quản trị kinh doanh mấy nào, sao có thể không hiểu được? Dù con không hiểu, anh con cũng sẽ dạy con!” Hạ Nguyên nói.
Nói tới việc này, Hạ Kỳ Lâm ngẩng đầu phụ hoạ: “Đúng thế!”
Hạ Tịch Nghiên: “…”
“Đến bây giờ ba vẫn không hiểu sao con lại đổi chuyên ngành!” Hạ Nguyên nói.
Nhắc đến việc này thì Hạ Tịch Nghiên lại ngẩn cả người, khẽ nhếch miệng: “Bởi vì quá khó, con khá là thích thiết kế trang sức!”
Hạ Nguyên nghiêng đầu nhìn cô: “Nhưng lúc còn đi học giáo viên bảo thành tích của con rất tốt mài”
Hạ Kỳ Lâm cũng gật gật đầu.
Cả gia đình đều cảm thấy rất kỳ lạ về việc lúc đầu cô từ bỏ nghành quản trị kinh doanh một cách nhanh chóng, nhưng cô vốn là một người rất có lập trường, không một ai có thể lung lay được ý định của cô.
“Đó là vì con cố cày thôi. Ba, anh cả, không phải hai người đến đây để truy cứu việc này của con đó chứ!?” Hạ Tịch Nghiên nhìn Hạ Nguyên nói, trong giọng nói có chút nũng nịu, không muốn bàn luận quá nhiều về vấn đề này.
“Không phải truy cứu, con thích gì ba đều ủng hộ con, nhưng trước sau gì con đều ủng hộ con, nhưng trước sau gì con cũng phải quay về công ty trợ giúp cho anh cả con thôi!” Hạ Nguyên nói.