CHƯƠNG 388
Y tá suy nghĩ giây lát, vẻ mặt như nhớ ra được: “Có phải tóc dài không?”
Nghe thế, Mục Chính Hi gật đầu: “Đúng!”
“Tôi thấy một cô gái đến đẩy cô ấy đi, nhìn cô ấy không muốn lắm nhưng cũng không thấy hai người họ khắc khẩu!”
Cô gái?
Nghe thế, Mục Chính Hi hơi nhíu mày, sau đó lập tức khẩn trương hỏi tiếp: “Vậy cô có biết bọn họ đi đâu không?”
“Vào thang máy, nhưng tôi cũng không biết đi đâu!” Y tá nói.
Mục Chính Hi không khỏi sửng sốt khi nghe được câu trả lời như vậy.
Nhìn thấy anh không hỏi nữa, y tá bèn rời đi.
Cô gái!
Cô gái đẩy cô đi rồi!
Sẽ là ai đây!
Lăng Tiêu Tường!!!
Cái tên này chợt nhảy ra khỏi đầu anh!
Nghĩ đến đây, anh lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Lăng Tiêu Tường.
Lúc này, Lăng Tiêu Tường đang ngồi trong xe, sắc mặt cực kỳ khó coi, khi nhìn thấy Mục Chính Hi gọi điện thoại đến, cô †a nhìn hồi lâu, không biết có nên nghe hay không.
Di động lại đổ chuông lần nữa, cuối cùng cô ta vẫn nghe máy.
“A lô…”
“Tiêu Tường, bây giờ cô đang ở đâu!?”
“Em… Em đang trên đường trở về, làm sao vậy?” Lăng Tiêu Tường nói.
“Hạ Tịch Nghiên đâu? Cô ấy đang ở đâu?” Mục Chính Hi cũng không vòng vo mà hỏi thẳng.
“Em… Em không biết!”
“Không biết?” Nghe vậy, Mục Chính Hi càng thêm khẩn trương: “Lăng Tiêu Tường, tôi nói rồi, tôi ghét nhất là bị người khác lừa gạt, có người nhìn thấy cô đẩy cô ấy đi, nói cho tôi biết, bây giờ cô ấy đang ở đâu!”
Mục Chính Hi gần như hét lên.
Đầu bên kia điện thoại, Lăng Tiêu Tường không khỏi ngẩn người khi nghe được lời anh nói.
Cô ta không ngờ rằng có một ngày Mục Chính Hi lại quát mình vì một người phụ nữ như vậy!
Nghĩ đến đây, cô ta lại cảm thấy có vài phần buồn cười.
“Chính Hi, xem ra, anh thật sự yêu cô 1a… Giọng nói của Lăng Tiêu Tường truyền qua điện thoại.
“Nói cho tôi biết, rốt cuộc cô ấy ở đâu!?”
Mục Chính Hi chỉ hận không thể nhìn thấy Hạ Tịch Nghiên ngay lúc này.
“Em giết cô ta rồi!”
“Cô nói cái gì!?”
“Em nói, em giết cô ta rồi, đời này anh đừng mong gặp lại cô ta nữa!” Nói xong, Lăng Tiêu Tường tắt điện thoại.