Bầu không khí phía trước tòa nhà dạy học lập tức trở nên gươm súng sẵn sàng, tất cả mọi người đều không ngờ, Chung Trí vậy mà lại nó lời như vậy.
Vì để ra mặt thay cho Lâm Thanh Diện mà Chung Trí không tiếc bảo hiệu trưởng sa thải cả ông ta luôn, đây quả thực là khiến người ta kinh ngạc đến rớt hàm.
Vẻ mặt của Diêu Hân Du ở trong đám người nhìn thấy cảnh này cũng khó hiểu, lầm bầm một câu: “Trưởng khoa Chung thật sự là quá ngốc rồi, vậy mà lại vì một thằng cha tự cho mình là đúng mà đắc tội với nhà họ Tô, đây chính là tự tìm rắc rối cho mình a.”
“Hơn nữa lần này mình khó lắm mới được lựa chọn cho học bổng của nhà họ Tô, nếu như bởi vì Lâm Thanh Diện mà nhà họ Tô rút lai cái học bổng này, vậy thì mình sẽ hận hắn ta đến chết mất.”
Hổ Phách vốn cho rằng chuyện này sẽ giải quyết rất dễ, nhưng không ngờ lại có người ra mặt thay cho tên thần kinh đó, hơn nữa còn kiên quyết như vậy, cái này có chút ra khỏi dự tính của cô ta rồi.
Cô ta cảm thấy mình bị xem thường rồi, tên trưởng khoa rắm chó này vậy mà lại không đặt lời nói của cô ta vào trong mắt như vậy, nếu lão già này cũng đã nói mấy lời này rồi, vậy thì bây giờ cho dù mấy người này có quỳ xuống cầu xin cô ta, cô ta cũng sẽ không kết thúc chuyện này đơn giản như vậy.
“Hừ, đây là do các người tự tìm lấy đó, bắt đầu từ hôm nay, học bổng mà nhà họ Tô chúng tôi thiết lập ở trường Đại học Phú Đán các người toàn bộ đều hủy bỏ, chuyện này không bàn bạc gì nữa, cho dù các người có hối hận cũng đừng có mà đến kiếm chúng tôi!”
Nói xong, Hổ Phách liền khí thế hừng hực mà quay người lại, mang theo vài tên vệ sĩ quay người rời khỏi chỗ tòa nhà dạy học này.
Lý Văn Trung chạy theo sau Hổ Phách kêu mấy tiếng, nhưng Hổ Phách căn bản không để ý đến ông ta, trực tiếp rời khỏi trường.
Tất cả mọi người đều bàn tán kết quả của chuyện này, đa số người trong đó đều trách tội Lâm Thanh Diện, dù sao chuyện này cũng là do Lâm Thanh Diện mà ra, học bổng của rất nhiều người bọn họ cũng vì vậy mà mất rồi.
“Tên Lâm Thanh Diện này thật sự quá đáng ghét, đều tại vì hắn, mà học bổng của chúng ta mới mất.”
“Mẹ tôi ơi, tôi còn nói là đợi có học bổng rồi sẽ đi mua vài bộ quần áo mới cho mẹ tôi nữa, đều tại tên Lâm Thanh Diện kinh tởm đó, thật là tức chết tôi rồi.”
“Thằng cha này thật đúng là con rùa rụt cổ, vậy mà lại để cho trưởng khoa Chung gánh thay cho anh ta, còn mình thì không biết nấp đi đâu rồi, tôi thấy chúng ta nên tìm anh ta, để anh ta đến nhà họ Tô thỉnh tội, ít nhất, phải khiến cho anh ta cầu xin để lấy về học bổng của chúng ta!”
…
Lý Văn Trung quay đầu nhìn Chung Trí một cái, cắn răng mà giậm giậm chân, tức giận nói một câu: “Ông thật đúng là hồ đồ a!”
Nói xong, ông ta liền quay người, vẻ mặt tức giận mà rời khỏi.
Vân Thanh Hằng đi đến bên cạnh Chung Trí, quan tâm mà hỏi một câu: “Trưởng khoa, thầy không sao chứ?”
Chung Trí quay đầu nhìn cô ta một cái, lắc đầu nói: “Tôi không sao, chỉ là mấy người này hiếp người quá đáng, vậy mà lại sỉ nhục ngài Lâm như vậy, bọn họ thật sự tự cho mình quyền thế lớn, tất cả mọi người đều phải nghe lời bọn họ, lập trường của tôi đối với chuyện này sẽ không thay đổi, tôi cũng tin ngài Lâm không phải là người như vậy.”
Vân Thanh Hằng gật đầu với Chung Trí, vô cùng tán đồng lời của Chung Trí.
Phòng họp của trường.
Khi Lâm Thanh Diện đi đến cửa phòng họp, nghe thấy bên trong đã ồn đến tận trời rồi.
Hôm nay Hổ Phách đưa người đến trường học, Lâm Thanh Diện bởi vì lúc đó đang ở tập đoàn Lam Khấu, cho nên không thể ở đó, đợi đến khi anh về, Hổ Phách đã đưa người rời khỏi trường học từ lâu rồi.
Sau đó anh liền nhận được điện thoại của Vân Thanh Hằng, bảo anh đến phòng họp của trường, thuận tiện nói sơ qua chuyện xảy ra hôm nay và cả thái độ của một số giáo viên học sinh cho Lâm Thanh Diện biết.
Lâm Thanh Diện không ngờ nha hoàn theo bên cạnh Hứa Bích Hoài lại ác độc như vậy, không những muốn anh mất mặt ở trước toàn thể trường học, mà còn lấy chuyện học bổng ra uy hiếp lãnh đạo nhà trường, điều này khiến ấn tượng của anh đối với nhà họ Tô sụt giảm nghiêm trọng.
Vừa mới đến cửa phòng họp, Lâm Thanh Diện liền nghe thấy người bên trong đang tranh luận gì đó, cơ bản là về chuyện học bổng.
Nhà họ Tô hủy bỏ học bổng, ảnh hưởng đối với trường rất lớn, đã có không ít học sinh khiếu nại với trường học rồi, nếu như bọn họ muốn đè ép tâm thế phản kháng của học sinh xuống thì phải móc tiền từ tài khoản của trường học ra để phát học bổng này, thế nhưng, học bổng mà nhà họ Tô thiết lập tổng cộng là 900 tỷ, tài khoản trường học cho dù có có tiền đi nữa thì cũng không thể mở phát nổi học bổng khổng lồ như vậy được.
Lâm Thanh Diện đứng ở cửa nghe một hồi, sau đó liền trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Phòng họp vốn ồn ào lập tức yên tĩnh lại, và Lâm Thanh Diện cũng nhìn thấy chỗ này cơ bản là Chung Trí đang tranh luận với tất cả những người khác, trông có chút yếu thế.
Lý Văn Trung thấy Lâm Thanh Diện đi vào, khuôn mặt vốn âm trầm lại càng khó coi hơn vài phần nữa, ông ta không ngờ giáo sư thỉnh giảng mà Chung Trí mời đến vậy mà lại trẻ như vậy, quả đúng là làm loạn.
“Cậu chính là Lâm Thanh Diện? Cậu có biết tại vì cậu mà trường chúng tôi đã sinh ra tổn thất lớn đến thế nào không? Bây giờ chúng tôi đang bàn luận đối sách, cậu thân là đương sự, chi bằng nói xem, chuyện này rốt cuộc phải làm sao đây.” Lý Văn Trung bực bội nói một câu.
Chung Trí lập tức mở miệng nói: “Lâm Thanh Diện, chuyện này cậu vốn không có làm gì sai, là nhà họ Tô hiếp người quá đáng, bọn họ đẩy hết trách nhiệm lên người cậu vì nhà họ Tô hủy học bổng, nhưng cậu đừng lo lắng, cậu là giáo sư thỉnh giảng mà tôi mời về, tất cả trách nhiệm của chuyện này, tôi gánh thay cậu.”
Lâm Thanh Diện nghe thấy lời của Chung Trí, trong lòng có chút cảm động, con người thẳng thắn tiêu sái như ông ta đã không còn nhiều nữa.
Nhưng chuyện này đối với Lâm Thanh Diện mà nói chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, cho nên vốn không cần Chung Trí thay anh gánh trách nhiệm gì hết.
Lý Văn Trung nghe thấy lời của Chung Trí, tức đến hai tay nhịn không được mà run lên.
“Chuyện này sao cậu ta lại không có sai chứ? Nếu như không phải tại cậu ta thì nhà họ Tô sao lại hủy học bổng, học sinh bên dưới mắc chi phải khiếu nại nhiều như vậy, bây giờ sắp đến lúc phát học bổng rồi, lời hứa ban đầu sao có thể nuốt lời được, nếu như không phát số học bổng này, các học sinh sẽ thấy thế nào, cái này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của trường chúng ta, bây giờ thầy nói một câu không có lỗi nhẹ nhàng như vậy, thầy bù vào sao!” Lý Văn Trung hét lên với Chung Trí.
Chung Trí lập tức có chút á khẩu, không biết nên tiếp lời thế nào nữa, chỉ đành yên lặng.
Tuy ông ta cho rằng Lâm Thanh Diện không có làm gì sai cả, nhưng bảo ông ta bù học bổng, chỉ e có lấy tất cả tiền lương bao nhiêu năm nay của ông ta cũng không đủ nữa.
Thấy Chung Trí không nói chuyện nữa, Lý Văn Trung quay đầu nhìn sang Lâm Thanh Diện, lạnh giọng nói: “Bọn tôi đã thương lượng xong rồi, chuyện này vì cậu mà ra, tại sao cậu phải nói mấy lời như vậy ở trước mặt cô chủ nhà họ Tô thì bọn tôi không quản được, nhưng đồng thời, trường học bọn tôi cũng không nên gánh hậu quả do lỗi lầm cậu gây ra.”
“Cho nên cậu phải đi tìm cô cả nhà họ Tô nhận lỗi, hơn nữa chấp nhận trừng phạt như người ta yêu cầu, cầu xin bọn họ thiết lập lại học bổng ở trường bọn tôi, chỉ có như vậy, mới có thể bù đắp cho lỗi lầm của cậu mà thôi.”
Lâm Thanh Diện nghe thấy lời nói của Lý Văn Trung, trên mặt lộ ra một nụ cười, lên tiếng nói: “Tôi vốn không có làm sai, tại sao lại bù đắp?”
Cả phòng họp, ngoại trừ Chung Trí thì tất cả những người còn lại đều trừng to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện với vẻ không thể tin được.
“Cậu…cậu thật sự quá mặt dày vô sỉ rồi! Cậu chạy đến trước mặt cô chủ nhà họ Tô người ta nói người ta là bà xã của cậu, bây giờ vậy mà còn vô liêm sỉ nói mình không có sai, cậu không biết xấu hổ đến mức này thì thực sự là đời này tôi gặp lần đầu đó!” Lý Văn Trung tức đến lồng ngực không ngừng nhấp nhô.
Những người còn lại cũng hùa theo khiển trách Lâm Thanh Diện, đều cảm thấy anh quá không biết xấu hổ rồi.
“Người đó quả thực là bà xã của tôi, tại sao lại thành vô liêm sỉ rồi?” Lâm Thanh Diện hỏi lại một câu.
Lần này Lý Văn Trung thật sự không biết nên trả lời Lâm Thanh Diện thế nào nữa, ông ta cảm thấy người này thật sự có chút không biết nói lý.
Chung Trí cũng nghĩ không thông, tại sao Lâm Thanh Diện lại khăng khăng nói cô chủ nhà họ Tô là bà xã của anh chứ, không lẽ trong đây thật sự có ẩn tình gì mà bọn họ không biết sao?
“Chuyện này, là nhà họ Tô làm loạn vô lý mà thôi, bọn họ bảo một nha hoàn qua đây, hủy hoại danh tiếng của tôi, tôi không có tìm bọn họ tính sổ thì đã rất là không tệ rồi, bây giờ lại còn muốn tôi đi nhận lỗi với người nhà họ Tô, thật là nực cười.” Lâm Thanh Diện tiếp đó nói một câu.
Lý Văn Trung nhìn Lâm Thanh Diện một cái với gương mặt đen sầm, mở miệng hỏi: “Nghe Trưởng khoa Chung nói, cậu đến từ nơi khác? Chỉ e là cậu không biết nhà họ Tô ở thành phố T có địa vị như thế nào đúng chứ?”
“Biết.” Lâm Thanh Diện đáp.
“Nếu đã biết, thì cậu không nên chống đối nhà họ Tô, cứ như vậy thì cậu chỉ còn lại con đường chết thôi, chúng tôi đây là đang cứu cậu, cậu hiểu không.” Lý Văn Trung khuyên nhủ nói.
Lâm Thanh Diện thở dài một hơi, trong lòng anh rõ, mấy lãnh đạo trường học này căn bản không cùng một tầng với anh, cho nên cho dù có nói thế nào thì mấy người này cũng không thể hiểu lời anh nói.
Thay vì như vậy, chi bằng tìm cách giải quyết đơn giản hơn.
“Chuyện của nhà họ Tô, không cần các vị lãnh đạo lo lắng, cũng không cần Trưởng khoa Chung thay tôi gánh trách nhiệm này, chuyện này, tôi sẽ đích thân đi tìm nhà họ Tô giải quyết. Cái mà hiệu trưởng lo lắng cũng chẳng qua chỉ là chuyện học bổng thôi, tôi nói đúng chứ?” Lâm Thanh Diện nói.
Hiệu trưởng nghe thấy lời mà Lâm Thanh Diện nói, bực bội mà gật gật đầu, nói: “Không sai, sự giúp đỡ của nhà họ Tô đối với trường chúng tôi mấy năm nay không tính là ít, không có cái học bổng này thì đối với trường học mà nói là một tổn thất vô cùng lớn.”
“Ồ? Học bổng của nhà họ Tô, tổng cộng là bao nhiêu tiền?” Lâm Thanh Diện mở miệng hỏi.
“900 tỷ, sao, không lẽ cậu định bù vào cái 900 tỷ này sao?” Lý Văn Trung cười lạnh một tiếng.
Mấy vị lãnh đạo ngồi ở xung quanh ông ta cũng cười theo, hiển nhiên đều cảm thấy con số 900 tỷ đủ để dọa Lâm Thanh Diện chết ngất rồi.
Lâm Thanh Diện thì cảm thấy chỉ có 900 tỷ thôi, hoàn toàn là một chuyện nhỏ bình thường, mấy lãnh đạo trong trường này chỉ vì 900 tỷ cỏn con mà lo lắng, thực sự là có chút chuyện bé xé to rồi.
“Hay là như vậy đi, tôi quyên 3000 tỷ cho trường học, cũng thành lập một học bổng, cứ phát học bổng theo như các người hứa với học sinh trước đây, hơn nữa phát gấp đôi, số tiền này đều lấy từ 3000 tỷ của tôi, thế nào?” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
Hiệu trưởng và mấy người đang cười lạnh nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện, đều cảm thấy cổ họng mình giống như bị gì đó làm nghẹn lại, nụ cười lạnh trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là sự cạn lời.
“Não của tên này thật sự không có vấn đề đó chứ? Vậy mà lại muốn quyên 3000 tỷ cho trường học, thật sự tưởng rằng tiền đều là do gió cuốn đến sao.”
“Haiz, Trưởng khoa Chung thật sự là già hồ đồ rồi, mời một đại thần đến trường, thật sự là thêm loạn cho trường a.”
“Thật đúng là bốc phét không biết ngượng, gia tộc lớn như nhà họ Tô người ta mà cũng chỉ mới cho trường 900 tỷ, cậu ta vậy mà mở miệng lại kêu 3000 tỷ, đây không phải là coi chúng ta như con nít ba tuổi để dỗ dành sao.”
…
Chung Trí cũng có chút kinh ngạc mà nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện, không ngờ Lâm Thanh Diện lại muốn quyên 3000 tỷ cho trường.
Con số này, đối với người chỉ cầm tiền lương cố định như bọn họ mà nói, đã là con số trên trời rồi.
“Đã là lúc nào rồi, cậu đừng đùa với bọn tôi nữa, trước mắt cách ổn áp nhất chính là cậu đi xin lỗi người nhà họ Tô, như vậy mới có thể khiến nhà họ Tô tiếp tục thiết lập học bổng.” Lý Văn Trung mở miệng.
“Tôi không có đùa, các người đợi một lát.”
Lâm Thanh Diện nói một câu xong, sau đó liền cầm lấy điện thoại, gọi đi một số.
Sau khi dặn dò vài câu, Lâm Thanh Diện liền cúp máy, cười nói với Lý Văn Trung: “3000 tỷ, nói được làm được.”
Lý Văn Trung căn bản không tin lời của Lâm Thanh Diện, chỉ cảm thấy não của người trẻ tuổi trước mắt này có thể thật sự có chút vấn đề rồi.
Chưa bao lâu sau, một nữ giáo viên già ở bộ phận tài vụ liền vội vàng chạy vào trong phòng họp, mở miệng hét lên với Lý Văn Trung: “Hồi nãy có một tài khoản lạ gửi cho tài khoản trường chúng ta 3000 tỷ, quyên cho trường học, chúng ta chắc không phải đã gặp lừa đảo trên mạng rồi chứ!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT