Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

“Tôi cũng không quen cô!” đối phương ngượng ngùng nói.

Đô Đô: “Không quen tôi vậy anh ngày nào cũng giao đồ ăn sáng gì chứ, anh muốn độc chết tôi sao!”

“Không phải, không phải…chính là một vị tiên sinh nói cho tôi biết, bảo tôi mỗi ngày vào giở này đều đến đây giao bữa sáng, tôi chính người của căn chung cư này…” người kia trả lời.

Nhắc đến đây, Đô Đô cũng nhận

ra người này có chút quen mặt.

Tất nhiên, cô cũng biết rằng, vị tiên sinh mà anh ta nhắc đến là ai.

“Anh ta đâu?”

“Tôi cũng không biết, anh ta đưa tôi hai tháng tiền ăn sáng, bảo tôi mỗi ngày đúng giờ đến giao thức ăn cho cô!”

Đô Đô: “…”

Cho nên nói hiện tại mỗi ngày đều do người này đến giao thức ăn sao?

Trong lòng Đô Đô có chút thất bại.

Lúc này, người đàn ông kia nói: “Cô gái này, bạn trai của cô đối với cô rất tốt, cô đừng tức giận anh ta nữa!”

Bạn trai?

Đô Đô chớp mắt, nhìn người đàn ông kia, lúc này mới biết người anh ta nói chính là A Thuật.

“Anh hiểu lầm rồi, anh ta không phải là bạn trai của tôi!”

“Không phải sao…” người đàn

ông kia hỏi.

Đô Đô lười biếng tiếp tục trò chuyện: “Đồ đạc cứ đưa cho tôi, anh có thể trở về rồi!”

“Ồ ồ!” Người kia vội vàng trả lời hai tiếng, sau đó đem thức ăn sáng giao cho Đô Đô.

Đô Đô sau khi cấm lấy, liền trực tiếp quay trở về nhà.

Thức ăn đặt trên bàn, đột nhiên cảm thấy không chút mùi vị nào.

Suy nghĩ một lát, cô quyết định gọi điện thoại cho A Thuật,

nhưng không nghĩ đến, điện thoại của anh ta lại khóa máy.

Lại tiếp tục gọi, nhưng vẫn khóa máy.

Sau đó, hai ngày tiếp theo, mỗi lần cô gọi đều thông báo điện thoại trong trạng thái khóa máy.

Đô Đô gấp gáp, bữa sáng vẫn được giao như thường lệ, nhưng điện thoại lại không cách nào liên lạc được.

Đây là có ý gì chứ!

Không còn cách nào khác, Đô Đô

liền trực tiếp đến tìm A Thuật.

Dưới chung cư nhà anh ta, Đô Đô ngồi trong xe giằng co rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định bước lên tìm anh ta.

Không dễ dàng gì mới trút hết dũng khí bước lên trên, nhưng lại phát hiện ra, cửa nhà của anh đang được mờ tung, bên trong còn có rất nhiều người.

Đô Đô bước vào trong, nhìn Đô Đô trống không bên trong căn nhà liền lên tiếng: “Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?”

“Cô là?”

“Ồ, tôi đến tìm bạn!”

“Cô đến tìm người từng ờ nơi này trước đây sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play