Editor: Phong Nguyệt

-------------------------------------

Nhìn thấy Thủy Như Sâm, ánh mắt Thủy Như Khiêm đang bình thường bỗng chốc giảm nhiệt độ, khóe môi rũ xuống, quả nhiên, đối với nam chủ anh rất không vui, thậm chí là chán ghét.

“Thủy tổng, một tiếng anh cả này tôi thật sự không dám nhận!”

Trên mặt Thủy Như Sâm hiện lên vẻ hơi bất đắc dĩ, “Anh cả, dù sao chúng ta cũng là anh em ruột.”

“Không ngờ Thủy tổng lại coi trọng tôi, có điều cậu là thiếu gia Thủy gia, tôi chỉ là một đứa con riêng, nào dám cùng cậu gọi một tiếng anh em?”

Thủy Như Khiêm giống như bị lời nói của nam chủ chọc cho bật cười, giọng nói anh nhẹ nhàng, lời nói lại chứa đầy châm chọc.

“Anh cả, em biết anh hiểu lầm mọi người rất nhiều chuyện...

“Thủy tổng, nếu không có chuyện gì quan trọng để nói nữa, thứ chúng tôi không tiếp.”

Mắt thấy Chu Ninh và Thủy Như Khiêm muốn rời đi, Thủy Như Sâm nhanh chóng chạy lại ngăn cản, “Anh cả, tuy rằng trước đó có thể mẹ thiên vị em quá mức, nhưng bà ấy tuyệt đối không muốn phá hủy tiền đồ của anh, trong chuyện này chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, em hy vọng anh cả……”

“Cậu hy vọng tôi làm gì?”

Thủy Như Khiêm đánh gãy lời nam chủ, thản nhiên nhìn anh ta, “Thế nào? Cậu muốn tôi làm con dê thế tội thay cho mẹ cậu, nói với mọi người, chuyện đó là kế hoạch của tôi, mẹ cậu vô tội?”

Bởi vì có Chu Ninh sắp xếp, Thủy Như Khiêm hoàn toàn phủi sạch được mọi nghi ngờ, ngược lại Thủy gia lại lần nữa bị kéo xuống nước.

Mẹ Thủy Như Sâm bởi vì bị nghi ngờ có liên quan đến giết người, bắt cóc của nhiều vụ án nên bị cưỡng chế tạm giam, lần này Thủy gia làm thế nào cũng không bảo vệ được bà ta.

Nhưng Thủy gia càng rõ ràng, chuyện này không ép xuống được phần lớn nguyên nhân là bởi vì có Chu Ninh ở sau lưng Thủy Như Khiêm.

Có Thẩm gia cùng Doãn gia ở sau lưng nhìn chằm chằm, ai dám bao che cho mẹ của Thủy Như Sâm?

Hết thảy đều chiếu theo trình tự việc công xử theo phép công!

“Anh cả, em không có ý này, em chỉ là hy vọng cho mẹ một cơ hội chứng minh trong sạch.”

Thủy Như Sâm không lịch sự, nhìn thoáng qua cô gái lạnh lùng, thờ ơ bên cạnh.

Thẩm Miểu Thanh, cô mới là người quyết định sự sống chết của mẹ anh ta.

Chu Ninh đẩy gọng kính, nhìn cô làm gì?

Cho dù anh ta là nam chủ, có hào quang nam chủ chói mắt người khác, nhưng anh ta lại không phải giá trị tín ngưỡng cô cần, nhìn nữa cũng vô dụng, cô cũng sẽ không đi giúp đỡ anh ta.

Hoàn Khố Thiếu Gia: “……”

Tiểu Bảo bối, cô tưởng là trò chơi càn quét Boss chắc?



Thủy Như Khiêm nheo nheo mắt, cười lạnh một tiếng, “Lời này của Thủy tổng nói rất thú vị, muốn chứng minh mẹ cậu trong sạch, không đi tìm cảnh sát, hoặc là tìm nhân chứng, chứng cứ, tới tìm chúng tôi có ích lợi gì? Thế nào? Muốn chúng tôi làm giả bằng chứng cho mẹ cậu à?”

Ánh mắt thờ ơ của Chu Ninh bỗng chuyển hướng về phía nam chủ, anh ta muốn chỉ đường cho vai ác phạm tội sao?

Vất vả lắm cô mới làm vai ác có giác ngộ của thanh niên ba tốt, kết quả là nam chủ này lại muốn tới phá hỏng?

Không thể nhịn!

“Nếu Thủy tiên sinh có lòng dạ nói lời vô nghĩa ở đây, thì nên đi thuyết phục bác gái nghĩ lại một chút, pháp luật công bằng, nhưng nếu bác gái có thái độ nhận lỗi thành khẩn, thì sẽ được hưởng khoan hồng.”

Dứt lời, Chu Ninh trực tiếp kéo Thủy Như Khiêm chạy lấy người, nam chủ có độc, không thể để anh ta làm ô nhiễm vai ác của cô.

Thủy Như Sâm nhìn bóng dáng hai người, đáy mắt xọet qua một tia âm u, nắm chặt tay lại.

Lời Thẩm Miểu Thanh vừa nói, là nói với anh ta, cho dù như thế nào đi nữa cũng sẽ không bỏ qua cho mẹ của anh ta sao?

“A sâm!”

Nữ chủ vẫn luôn đứng phía sau Thủy Như Sâm có chút lo lắng mà gọi anh ta một tiếng.

Thủy Như Sâm chuyển mắt, giống như cười khổ bất đắc dĩ mà lắc đầu, “Anh không có việc gì.”

Nữ chủ nắm lấy tay anh ta, “Anh đừng lo lắng, rồi sẽ có cách.”

“Ừ.”

Nữ chủ lơ đãng thoáng nhìn về phía Chu Ninh, ánh mắt hơi lóe sáng.

……

“Về sau cách xa anh ta ra một chút,” Chu Ninh nghiêm túc căn dặn.

Thủy Như Khiêm ngẩn ra một chút, ngay sau đó rũ mắt, có chút châm chọc cười khổ.

“Từ nhỏ, tôi đều nghĩ cách làm thế nào để tránh xa anh ta, nhưng anh ta sẽ luôn lấy danh nghĩa anh em để xuất hiện ở quanh tôi, sau đó, mẹ anh ta lại cho rằng tôi cố ý tiếp cận, có ý đồ với anh ta, càng thêm không chấp nhận tôi, khắp nơi đều nhằm vào tôi.”

Bao gồm chuyện công ty trước đây của anh ta, là do Thủy Như Sâm ở trước mặt mẹ anh ta biểu hiện không xuất sắc nên có chút mất mát, người phụ nữ kia mới ra tay đối phó anh.

Thậm chí năm đó cậu ruột anh dính phải cờ bạc, cũng có dấu vết của bọn họ.

Tất cả mọi người đều cho rằng tiểu thiếu gia Thủy gia Thủy Như Sâm là một người khiêm tốn, lễ độ, phẩm chất ôn hòa trượng nghĩa, ngay cả việc đối xử với anh trai khác mẹ, cũng có mười phần thân thiết nhún nhường.

Nhưng đâu ai biết, lòng dạ Thủy Như Sâm sâu bao nhiêu, thủ đoạn cao bao nhiêu, tuổi còn nhỏ đã độc ác đến cỡ nào?

Thủy Như Khiêm nắm chặt tay, anh đơn giản chỉ muốn tìm một chút yên bình, đáng tiếc, bọn họ lại một lần nữa cùng nhau ép bức, không để cho anh có đường lui!



Nếu bọn họ đã muốn đạp anh xuống địa ngục, thì sao anh có để bọn họ ung dung tự tại được?

Muốn đau khổ, mọi người cùng nhau chịu đau khổ không phải sao?

Ánh mắt Chu Ninh không có một tia dao động, đối với lời nói của anh không có chút nào ngoài ý muốn.

Trong cốt truyện, nam chủ được miêu tả hoàn mỹ, nhưng trên đời trừ cô ra, không có ai có đầy đủ định nghĩa hoàn mỹ này!

Lại nói, nếu Thủy Như Sâm thật sự đối xử tốt với Thủy Như Khiêm, thì anh ta sẽ trơ mắt nhìn công ty hắn đóng cửa, nhìn hắn bị một đám người Kim ca làm nhục, bị mẹ của chính mình hãm hại sao?

Anh ta đối với anh trai cẩn thận chăm sóc, cùng lắm chỉ là vẻ bề ngoài thôi.

Thậm chí trong cốt truyện khi Thủy Như Khiêm hắc hóa, trong đó có bao nhiêu bút tích của nam chủ?

* Bút tích: dấu vết động tay chân vào một vấn đề nào đó

Chỉ là, chính bản thân nam chủ cũng không nghĩ tới, mạng Thủy Như Khiêm lớn như vậy, một lần lại một lần tránh được tử kiếp, còn thiếu điều giết chết anh.

Đương nhiên, nam chủ là đứa con của Thiên Đạo, cuối cùng vẫn là người chiến thắng.

Chu Ninh vỗ bả vai Thủy Như Khiêm, “Học hỏi nhiều vào.”

“Cái gì?”

“Anh nhìn cách hành xử của em trai anh đi.”

Nhìn xem, nam chủ quá mức khôn khéo, tùy tiện giả bộ đáng thương một chút, lại đem đối thủ tra tấn đến mức sống không bằng chết, mà bản thân lại phát ra ánh hào quang hiền lành như cũ.

Có cái gì mà sai thì không phải do anh ta!

Thủy Như Khiêm: “……”

Cái gì mà cách sống chứ?

Đơn giản là sống giả dối thôi!

Có vẻ là Chu Ninh nhìn ra Thủy Như Khiêm bất mãn, đỡ lấy mắt kính của mình, trong giọng nói mang chút ghét bỏ:

“Đấu đá lung tung thì có ích lợi gì? Cùng lắm là trở thành kẻ ngốc bị người khác trêu đùa thôi. Anh ta có thể làm người khác cảm thấy bản thân mình là người tốt, thì đó chính là bản lĩnh của anh ta. Anh cần hiểu rõ, phải làm người khác khâm phục, tin tưởng sự trong sạch này của anh, chứ không phải ngầm đem nó ra làm trò cười.”

Thủy Như Khiêm sửng sốt, ánh mắt lập loè, trầm mặc.

Không thể phủ nhận, quả thật bởi vì tính cách cứng nhắc của anh nên chịu không ít nhục nhã, ở Thủy gia, lúc trước khi vừa mới vào công ty cũng vậy.

“Khéo léo đưa đẩy, dối trá, cô cảm thấy 2 từ này khác biệt ở đâu?”

“Dựa vào bản thân anh hiểu như thế nào thôi, thói đời bây giờ, nhóm làm việc, so với năng lực nổi tiếng nhiều hơn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play