Yêu quái giành giật
Ngọc Tứ Hồn có ở khắp nơi, Inuyasha và mọi người đều lo lắng không yên
trong khi nữ nhân này lại ở một bên nhàn nhã nhìn như xem kịch, khoanh
tay đứng nhìn, điều này làm cho Inu Yasha chính nghĩa mười phần bắt đầu
oán giận ,“Uy, tiểu Thất, lần này ngươi trở về là để làm gì? Sẽ không
phải chỉ đứng một bên uống trà giải sầu đó chứ?”
“Đố kỵ ?” Mỗ nữ ở một bên uống nước lạnh, xoay qua,“Inu Yasha, ngươi nên
cảm thấy may mắn vì ta không có ở trong đám người muốn có Ngọc Tứ Hồn.
Ta cũng là yêu quái, Ngọc Tứ Hồn này đối với ta vẫn có chỗ dùng , chỉ là bổn cô nương không thích chém chém giết giết nên mới không động thủ mà ở một bên xem kịch ……”
“Ngươi không muốn cướp ngọc Tứ Hồn?” Inu Yasha căn bản là không tin nàng nói trong lời nói.
“Cho dù không thích nhưng để mấy mảnh trên người làm đồ trang sức không được sao? Cái thứ đồ chơi này không phải ai cũng có, ta cầm nó vừa hay đem
đi khoe một chút.” Long Thất vẻ mặt đắc ý nói.
“Ngươi không biết thứ này sẽ khiến cho đám yêu quái truy đuổi sao? Thứ này là
tai họa!” Inu Yasha vươn tay muốn chém cái hạt châu trên cổ của nàng.
“Ta thấy rõ ràng là ngươi muốn truy ta thì có, không cho!” Long Thất nhoáng lên một cái đã dễ dàng thoát khỏi độc trảo của Inu Yasha.
“Ngươi cái đồ xú nha đầu này sao lại chẳng nghe lời như vậy, ta chẳng qua chỉ
muốn tập hợp lại các mảnh nhỏ để nó trở về như cũ mà thôi!”
“Ta nói hai người các ngươi!” Gân xanh trên trán Kagome giật giật mấy cái,
hai người bọn họ vừa gặp liền đánh, đánh mỏi tay xong lại đấu võ mồm,
không một ngày yên tĩnh làm nàng ở một bên nhìn cũng thấy phiền ,“ Đã
làm loạn đủ hay chưa!” Nàng tận lực đè thấp ngữ khí của mình xuống,
nhưng sự thực cho thấy, kiên nhẫn của nàng đã vượt quá giới hạn trước sự hồ náo của hai người nọ.
“Như thế nào? Hắc hắc, Kagome rồi à?” Long Thất đỡ lấy trảo của Inu Yasha
đang bổ tới, quay đầu lại, nhìn sang Kagome nãy giờ vẫn bị lơ đi. Nữ
nhân này cũng là xuyên không giống nàng, duy nhất không giống là Kagome
là nhân loại mà nàng là yêu quái.
Đáng lẽ Kagome và Inuyasha có thể ở bên nhau một mình, chỉ là giữa đường
xuất hiện một ‘bóng đèn’ là nàng, từ hôm đó đều bám theo hai người ……
“Không có…… Các ngươi im lặng chút là được!” Kagome bĩu môi, mặc kệ hai người kia.
Ban đêm, mộ của Kikyo bên cạnh thần xã đã xảy ra chuyện, linh cốt Kikyo bị
trộm, Kaede đánh nhau với kẻ trộm mộ là quỷ nữ Kijo Urasue, trong lúc
đánh không cẩn thận bị thương ở tay .
Mà Inu Yasha nằm ở trên cây lại đánh một giấc mộng, mơ thấy Kikyo cầm cung tên hướng về phía hắn ……
Giật mình tỉnh lại, cảm thấy có chút bất an, cảnh tượng này từ sau khi
Kagome đến đã không mơ thấy nữa, vì sao đêm nay… Hắn phi thân đi trong
đêm, ngửi thấy mùi máu trong không khí , nếu nhớ không lầm hẳn là máu
của Kaede, nữ nhân có tuổi rồi vì sao lại không an phận chút nào vậy,
một khắc cũng không yên tĩnh !!
Sáng sớm hôm sau Kaede trở về, báo cho mọi người biết linh cốt của Kikyo bị
trộm, chỗ mộ kia bị đào rất sâu, Kaede muốn nhờ Inu Yasha giúp đỡ nhưng
lại bị hắn cự tuyệt ,“Kaede, ngươi không biết ta và Kikyo là địch nhân
sao?”
Long Thất ngồi xổm bên cạnh mộ, tất cả đều xảy ra theo đúng cốt truyện, cho
dù xuất hiện một người ngoài như nàng vẫn không có gì thay đổi, linh cốt của Kikyo bị trộm? Linh cốt? Nàng cười cười, dùng vẻ ngoài che dấu đi
tâm tư của mình…
Tay cầm lấy long châu, thứ này bất kể là ai cũng không thể trộm, bất kể là ai……
“Ngươi đừng lo lắng, chúng ta đi tìm linh cốt Kikyo về là được.” Kagome nghĩ nàng đang thương tâm nên lo lắng an ủi một chút.
“Ngươi đi trước đi, ta muốn yên tĩnh chút!” Long Thất không quay đầu, vẫn như trước nhìn chằm chằm vào cái hố to kia.
Cuối cùng, Inu Yasha vẫn đi, từ sau giấc mộng đó tâm của Inu Yasha vẫn luôn
rối loạn, có lúc vẻ mặt rất bi thương vô tình bị Kagome nhìn thấy, mà
Long Thất đang ngồi xổm bên cạnh mộ thì thào tự nói,“Kikyo a, vậy phải
làm sao bây giờ? Xem ra cho dù bây giờ ta có đi thì cũng không kịp ngăn
lại linh hồn ngươi trở về, nhưng như vậy không phải vừa lúc sao? Có oán
giải oán, có thù báo thù, như thế mới là nữ nhân oanh oanh liệt liệt a,
Kikyo, lần này ngươi hãy trở về làm chuyện mà mình muốn đi.”
Vì thế, Long Thất cầm lấy cái cuốc do nàng tự biến ra, lập lại cái hố to
kia, sau đó lại dùng pháp thuật dọn sạch đống bừa bộn xung quanh, hết
thảy hết thảy lại khôi phục nguyên dạng, xong xuôi mới chạy theo đám
người Inu Yasha.
Hôm nay cho dù Kikyo sống lại không thể dùng bản thể thì ngày khác nàng cũng sẽ nghĩ biện pháp giúp Kikyo trọng sinh ……
Chờ Long Thất đuổi tới nơi thì mọi chuyện đã kết thúc, linh cốt kia đã bị
quỷ nữ Kijo Urasue kết hợp với đất tạo thành một cơ thể mới, linh hồn
của Kagome làm cho Kikyo sống lại cùng với oán khí năm mươi năm trước,
tuy rằng bây giờ không còn là nhân loại, nhưng linh khí trong tay trước
nhau như một ……..
Nàng biết hết thảy, có thể không có chút cố kỵ gì mà nói ra, cho dù là bị
trừng phạt cũng không sao cả, nhưng là không được, bởi vì năm mươi năm
trước nếu như nói ra bọn họ chắc chắn sẽ không hiểu, có những chuyện
phải chính họ trải qua thì mới có thể ngộ ra. Hơn nữa nếu nàng có thể
đem những chuyện có thể xảy ra một lượt nói cho họ, hai người kia chưa
chắc gì sẽ không rơi vào bẫy rập của Naraku, ngoài ra nàng còn muốn để
họ biết rằng, sự tin tưởng giữa hai người là quan trọng đến mức nào ……
Thân thể kia vốn nên bị quỷ nữ thao túng nhưng sau khi linh hồn Kikyo trở
lại thì hoàn toàn bị nàng chiếm giữ, thậm chí còn quay lại đả thương quỷ nữ nọ. Lúc mũi tên của Kikyo bắn về phía Inu Yasha mang theo oán hận,
phẫn nộ, cơ hồ theo phản xạ mà nhắm bắn Inu Yasha, không có nửa điểm do
dự, Kikyo thật sự muốn giết Inu Yasha.
Long Thất tâm tư phức tạp, chân không thể nào nhấc lên nổi, Kagome nãy giờ
vẫn hôn mê bất tỉnh bỗng nhiên tỉnh lại, linh hồn trên người Kikyo cũng
bị Kagome thu về, Kikyo hốt hoảng chạy đi, không thể ở nơi này lâu hơn
nữa, bằng không ngay cả một linh hồn cuối cùng cũng sẽ bị nữ nhân kia
thu về ……
Tất cả mọi chuyện dần sáng tỏ, Inu Yasha từ hôm qua vẫn còn hận Kikyo nay
nhìn vết thương trên người Kikyo bỗng cảm thấy có gì đó không đúng , hắn rõ ràng không có thương tổn Kikyo, nhưng Kikyo vẫn một mực nói là hắn
làm, nhìn Kikyo lảo đảo chạy đi, Inu Yasha không chút suy nghĩ liền đuổi theo. Lúc Kikyo chạy đến vách núi trượt chân ngã xuống, Inu Yasha vươn
tay nắm chặt tay nàng, bàn tay nhỏ nhắn kia lạnh lẽo không chút ấm
áp,“Kikyo, nắm chặt vào, mau mau trở lại trong thân thể của Kagome đi.”
“Inu Yasha, ngươi cũng muốn ta chết sao?” Kikyo cười lạnh một tiếng,“Cho dù chết, ta cũng phải kéo theo ngươi!”
Trong tay nàng bỗng nhiên tràn đầy linh lực, dùng linh lực đánh vào bàn tay
to kia, Inu Yasha đau đến kêu to, bàn tay đang nắm chặt lấy tay nàng rốt cục chịu không nổi bất lực thả ra, tay nàng dần dần rời khỏi tay hắn,
hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh nàng rơi xuống hẻm núi ……
Cho dù là ngã xuống chết rồi về lại thân thể của Kagome, như vậy…… thì không còn là Kikyo nữa !
Hắn…… Cho tới bây giờ không hề muốn nàng chết…… Cho dù là một khắc kia bị
nàng phong ấn, cho tới bây giờ hắn vẫn không thật sự muốn giết Kikyo,
chưa từng có…… Hắn cố gắng kìm nén chua xót trong lòng, im lặng nhìn
xuống phía dưới ……
Một đạo thân ảnh trong lúc mọi người không để ý ‘hưu’ một tiếng hóa thành
tia sáng, nhắm thẳng xuống dưới vực sâu vạn trượng mà đi, yêu hồ Shippo
chớp mắt một cái, còn tưởng mình nhìn thấy ảo giác, vô tình quay sang
lại phát hiện người đứng bên cạnh mình nãy giờ đã chẳng thấy đâu….
Sau khi Inu Yasha trở lại, mũi ngửi ngửi, liếc mắt nhìn sang Kaede đứng ở
bên cạnh vừa rồi còn muốn hắn giết thân thể mới của Kikyo,“ Hình như đâu đây có mùi của Long Thất, vừa rồi tiểu nha đầu này có đến đây à?”
“Không thấy, Tiểu Thất lười, nhất định là trước khi tới đây mùi của nàng đã
dính lên người chúng ta” Kaede bà bà thở dài một tiếng,“Tỷ tỷ đại nhân
……”
“Đã ngã xuống ……” Inu Yasha bế lấy Kagome đã tỉnh dậy, yên lặng không nói gì tiêu sái đi .
Long Thất nhanh chóng đỡ được thân thể Kikyo sau khi bay xuống hai mươi
thước, ngã từ độ cao như thế , cho dù thân thể có làm bằng thép đi nữa
cũng sẽ hỏng, huống gì chỉ là thân thể được làm từ linh cốt và đất. Lúc
đầu Kikyo còn tưởng người lạ nên muốn kháng cự nhưng Long Thất lại gắt
gao ôm, ở bên tai nàng gọi nhẹ một tiếng ,“Kikyo, đã lâu không thấy ……”
Thân thể kia cứng đờ, sau khi chạm đất mới chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt hơi hạ,“Tiểu Thất?”
“Ừm!” Nàng gật gật đầu.
“Vừa rồi ngươi đã ở đó sao?” Kikyo quay người lại, dường như không muốn để người khác nhìn thấy cơ thể của mình.
“ Chuyện Qủy nữ muốn làm cơ thể ngươi sống lại ta biết, cho nên tùy ý
nàng làm như vậy .” Long Thất ngây ngốc nở nụ cười một tiếng,“ Có nhớ ta không? A, năm mươi năm không gặp rồi, nha đầu Kaede kia đã trở thành
một lão bà……” Vẻ mặt cảm thán.
Kikiyo hơi hơi giương mắt, nhìn Long Thất đang cười ngây ngô,“Tiểu Thất, còn ngươi một chút cũng không thay đổi.”
“Ta là yêu quái, cho dù có trải qua mấy trăm năm nữa thì cũng là bộ dáng
này, nhưng thật ra Kikyo…… Bộ dáng nhíu mày nghiêm trọng này của ngươi
thực sự có chút khó coi.” Nàng xấu xa nở nụ cười một tiếng, có chút
nghịch ngợm.
“Không gặp một thời gian, yêu khí trên người ngươi dường như càng đậm.” Kikyo
liếc mắt một cái liền nhận ra điểm bất thường “ Xem ra năm mươi năm nay ngươi đã luyện tập rất tốt, quả nhiên năm đó ta không nhìn lầm chút
nào.”
“ Thật ra là lực lượng của ta bị phong ấn lại, giờ đã tháo được rồi, bằng không, công lực sao lại khôi phục nhanh như vậy?” Long Thất nói,“Kia
Kikyo, hiện tại chuẩn bị đi đâu?”
“Không…… Ta bây giờ đã không còn là Kikyo của năm ấy, không trở về nơi đó.”
“ Chúng sinh tam giới ngang hàng, mặc kệ là sống ở trong thân thể như
nào, Tiểu Thất cảm thấy kỳ thật đều giống nhau, chỉ cần còn sống thì cứ
làm những gì mình thích, nhân loại là tồn tại yếu ớt nhất, tuy rằng Kijo Urasue kia rất đáng giận, nhưng ta đây còn muốn cảm ơn ả đã giúp ngươi
sống lại đó.”
“Ngươi chạy đến đây là muốn an ủi ta à?” Kikyo quay sang nhìn chằm chằm
nàng,“Yên tâm, ta cũng hiểu được sống lại là rất tốt, ít nhất còn có thể chính tay đâm Inu Yasha!”
“Thật không? Nếu đây là hy vọng của Kikyo, Tiểu Thất cũng chúc ngươi sớm ngày giết được Inu Yasha” Mỗ nữ phi thường không lương tâm phản bội lại Inu
Yasha, mặc kệ sự thật chân tướng là cái gì, chỉ cần có thể giữ lại mối
quan hệ hòa hảo với Kikyo thì chuyện gì cũng có thể giải quyết.
“Ta còn nghĩ đến ngươi sẽ giống như Kaede muốn giúp Inu Yasha giết ta .”
Kikyo lòng dạ hẹp hòi nói, lúc đó Kaede …… Thế nhưng ngăn cản nàng giết
Inu Yasha, rõ ràng hắn là kẻ đã hại nàng, vậy mà Kaede lại giúp đỡ người ngoài.
“Nào có, ngay từ đầu người mà Tiểu Thất theo chính là Kikyo tỷ tỷ đại nhân , tuyệt đối sẽ không phản bội” Lời thề son sắt cam đoan .
“ Trên người ngươi sao lại có ngọc Tứ Hồn ?” Kikiyo liếc mắt một cái liền nhìn thấy mảnh nhỏ của Ngọc Tứ Hồn giấu trong hạt châu của nàng,“Ngươi
để Ngọc Tứ Hồn lộ liễu như thế nhất định sẽ thu hút rất nhiều yêu quái,
hay là đưa cho ta giữ đi.”
“Ta thấy như vậy cũng hay, người khác cho dù thấy được nhưng không cướp
nổi! Đây là bảo vật độc nhất của tộc ta, không có mệnh lệnh của ta thì
nó sẽ không để kẻ nào lấy đồ vật bên trong!” Long Thất tự tin đáp.
“Ngươi đừng có ỷ lại như vậy, dù nó là gì thì cũng có nhược điểm, dựa vào
chính mình mới được!” Kikyo chán nản nhìn Long Thất tính tình vẫn bướng
bỉnh chẳng khác gì năm mươi năm trước, trong lòng không khỏi có chút sự
ngay thẳng đơn thuần của nha đầu này.
Thoát khỏi phạm vi của Kagome, Kikyo liền cảm thấy thoải mái hơn. Hiện tại
linh hồn của nàng còn sót lại không nhiều, thân thể suy yếu giống như
không phải là thân thể của nàng vậy, Long Thất thấy nàng sắc mặt tái
nhợt vội vàng hỏi,“Như thế nào? Thân thể vẫn không thích ứng sao?”
“Này dù sao cũng không phải thân thể của ta, không có linh hồn căn bản sẽ
không nghe lệnh ta, may mắn vừa rồi chạy nhanh, bằng không…… Có lẽ sẽ
chẳng có cơ hội được nhìn thấy ngươi ……”
Mũi Long Thất cay cay, quay người đi che giấu những giọt nước mắt, sau lưng lại truyền tới thanh âm yếu ớt của Kikyo,“Tiểu Thất, ngươi đi trước
đi……”
“Cái gì?” Nàng sửng sốt.
“Không muốn để ngươi nhìn thấy bộ dáng của một người đã từng là vu nữ giờ lại
có bộ dáng sa đọa thế này…… Cho nên…… Tiểu Thất, ngươi đi trước đi……”
Kikyo lại xoay người không dám nhìn vào mắt Long Thất.
“Ta biết rồi …… Bất quá –“Nàng lấy từ trong tay áo ra một con ốc biển nho
nhỏ đưa cho Kikyo ,“Thứ này ngươi cầm đi, nếu muốn tìm ta thì cứ nói với nó, ta nhất định sẽ nghe thấy.”
Long Thất thế này mới xoay người, Kikyo do dự một chút rồi nhận lấy, nhìn
chằm chằm vào ốc biển, cứ nói vào thứ này thì Long Thất có thể nghe được tiếng của nàng? Long Thất cơ hiểu hiểu được nghi hoặc của Kikyo, cười
cười nói,“Chỉ có một mình ta nghe thấy, cho nên yên tâm sử dụng.”
“Được rồi ……” Kikyo đem thứ kia thu lại, mà Long Thất phi thường tự giác liền biến mất không thấy . Một Kikyo từng cao ngạo, độc nhất vô nhị nay lại
sống dưới một cơ thể do người khác tạo nên, nhờ vào nó mới có thể sống,
vì thế đứng trước mặt người thân nhất của mình nhất định sẽ thấy tự ti , Kikyo…… phải chậm rãi thích ứng mới được.
Long Thất vừa biến mất khỏi chỗ của Kikyo liền kiếm một đám mây ngồi lên,
thở dài nói ,“Như thế nào lại cảm giác như dù ta có làm gì thì vẫn là kẻ dư thừa nhỉ? Tốt xấu ta cũng có biết vài cái pháp thuật, khẳng định sẽ
không làm hỏng chuyện, lúc cần có khi ta cũng có thể giúp được, như thế
nào lại không giữ ta lại nhỉ?”
“Công chúa điện hạ, thành chủ đại nhân cho mời……” Mỗ nữ nhân còn đang buồn
rầu đột nhiên nghe thấy tiếng của Kagura đứng ở phía dưới hướng lên trời nói to.
Long Thất lấy tay che miệng ngáp một cái, dùng tay chọt một cái vào đám mây, lúc này đám mây liền tự động tách ra, nhìn xuống Kagura vẻ mặt ‘thân
thiện’ mời nàng tới ‘nhà’ chơi, nàng cười khổ, cho dù không nơi để đi,
nhưng nàng không có định đến tòa thành của Naraku làm sủng vật đâu ……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT