Long Thất không phải khinh thường mình, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không mời
nàng chỉ đến nhà chơi! Nàng ngồi ở giữa không trung cúi xuống nhìn
Kagura nói ,“Không rảnh!”
Lần này mà về thì nhất định Naraku đã có phòng bị! Lúc này vì sao lại muốn
nàng về? Hắn không phải cũng biết, nàng trở về nhất định sẽ muốn giết
hắn sao?
Hay là hắn căn bản không để lời đe dọa kia của nàng trng lòng? Trò chơi
‘giả làm công chúa’ đã chơi xong rồi, ở lại tìm cách giết hắn không bằng lên đường tìm thêm mấy mảnh ngọc Tứ Hồn có khi còn tốt hơn!
Kagura tháo lông vũ trên đầu xuống biến lớn rồi dùng đứng lên nó bay lên đứng
ngang hàng với nàng,“ Lâm Phong quốc vương muốn tới ……”
“Sau đó thì sao?” Vẻ mặt nàng không đổi nhìn Kagura, tựa như dù Thái sơn có sập cũng không thèm chớp mắt.
“Thành chủ đại nhân nói , nếu như ngài không chịu di giá đến, liền đem tất cả
những tùy tùng cùng ngươi đến đây đều chôn chung với công chúa điện hạ
thật, một người cũng không tha, nếu tâm tình hắn không tốt có khi cũng
có thể khiến cho tiểu quốc kia đi vào dĩ vãng….”
“Naraku giết gà dọa khỉ cho ai xem vậy?” Long Thất vẻ mặt cười tủm tỉm , trong
mắt cũng là đằng đằng sát khí,“Giết người làm sao có thể nói ra dễ dàng
như giết một con kiến như thế?”
“Xem ra ngươi và Naraku kia có quen biết.” Tên của Naraku không phải ai cũng biết, mà Long Thất lại có thể gọi thuận miệng như vậy làm Kagura dễ
dàng thấy hai người này rõ ràng là có biết nhau.
“ Công chúa của Lâm Phong quốc thế nào? Đó là vị hôn thê của hắn thì
phải? Các ngươi muốn ta trở về để làm gì? Vương đến đây thì đi tìm công
chúa thật về là được, Naraku tên kia thật không sợ ta đập nát tòa thành
của hắn sao ?” Công chúa? Naraku nếu thật sự có tâm sẽ không vạch trần
nàng .
“Ngươi nếu có chút bản sự thì hãy đi giết hắn đi, cách tốt nhất để giết Naraku chẳng phải là luôn ở cạnh hắn, tùy thời cơ hành động sao?”
Long Thất trầm mặc , kỳ thật nàng cùng Naraku chẳng có thâm cừu đại hận gì ! Qúa đáng nhất chỉ là ném nàng vào Ngọc Tứ Hồn tự sinh tự diệt mấy năm
mà thôi, hơn nữa lúc mới gặp còn bị hắn siết cổ xém chết, nhưng cũng
từng giúp nàng thoát ra khỏi cơ thể của Kaede, xem như ân oán cũng tính
xong , chuyện của Inu Yasha cùng Kikyo nàng cũng có trách nhiệm, nhưng
lần trước nàng đã uy phong bỏ đi như thế nếu giờ tự mình quay về …… Thật đúng là mất mặt a!
Kagura thực ra phi thường tán thành đối với chuyện nữ nhân này muốn giết
Naraku…… Mặt Kagura méo xệch, pháp thuật của nữ nhân này rất tốt, nhưng
nếu muốn giết Naraku thì chẳng phải chuyện dễ dàng gì, thấy vẻ mặt khó
xử của nàng, Kagura còn nói,“ Công chúa điện hạ thật thực ra chết rồi”
Cái miệng nhỏ nhắn của Long Thất khẽ nhếch, có chút không thể tin được,
Kagura tiếp tục nói,“ Linh hồn của Phong Xảo điện hạ luôn ẩn dấu trong
cơ thể của ngươi, nàng là bị một yêu quái ( cũng là chỉ Long Thất ) tập kích ăn thân thể, linh hồn nàng ấy xem xét, trùng hợp thấy tâm tư của
ngươi rất hợp nên linh hồn ấy liền hòa hợp luôn với cơ thể này”
“Quỷ hồn ở trên người ta?” Long Thất hừ một tiếng,“Các ngươi lừa trẻ con ba
tuổi à! Ngươi nghĩ rằng ta đường đường là Long nữ lại nhìn không ra Qủy
hồn đang ở trên người mình sao, muốn lừa ai vậy” Lấy cớ này đúng là sai
quá sai .
“ Nghe nói lúc ở thành ngươi đã đem pháp lực của mình toàn bộ phong ấn
lại đúng không ?” Kagura thích hợp nhắc nhở nàng,“ Thời điểm đó chính là lúc thích hợp nhất để quỷ hồn ẩn thân, đặc biệt ngươi có khuôn mặt
giống với công chúa điện hạ như thế, sợ là công chúa điện hạ muốn gặp
phụ thân của nàng một chút nên mới ở lại trong cơ thể của ngươi đó.”
Mỗ nữ lại trầm mặc , Kagura nghĩ nàng còn chưa hiểu định giải thích tiếp
thì nàng buồn bực đáp ,“Vậy trở về nhìn xem phụ thân của công chúa điện
hạ là cái loại người gì.”
Nhảy lên ‘Phi thuyền’ của Kagura, mỗ nữ phi thường rối rắm lại nhớ tới
Naraku bên trong tòa thành, sau này nàng mới biết Naraku muốn đem nàng
trở về đây là vì hắn sợ nàng tiết lộ chỗ ẩn thân của hắn mà thôi.
Về tin công chúa điện hạ thật đã chết khiến Long Thất có chút bất ngờ, êm đẹp như thế sao lại chết??
Hơn nữa, cái vị phụ thân kia sủng ái công chúa đến thế, sao có thể chấp nhận được đây ?
Càng làm cho nàng khó xử là phải đối mặt với Naraku như thế nào. Nữ nhân nào đó bị Kagura ép về ngồi chồm hỗm trên đất , lại khôi phục hình tượng
công chúa đoan trang, đây là chút chuẩn bị để gặp mặt Lâm Phong quốc
vương. Đối diện với nàng là Naraku điện hạ vẻ mặt hết sức bình tĩnh, đối với nàng mà nói đây chẳng qua là sói đội lốt cừu, một lớp ngụy trang má thôi, cho đến hôm nay hai người cũng chưa hòa thuận được chút nào, mà
biểu tình của Naraku giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra làm nàng rất
bực mình.
Góc tay áo kimono sớm đã bị nàng vò nát, nay Kikyo đã tỉnh lại, Miroku pháp sư cũng gặp Inu Yasha, theo đó mới biết được âm mưu của Naraku năm xưa, Naraku như nào lại có thể bình tĩnh như thế, đây có thể gọi là quá mức
tự phụ hay không?
“Phụ thân khi nào thì đến?” Điều khiến nàng vẫn không thể đi được chính là
hành tung của phụ thân công chúa, để khiến cho Naraku chủ động mở miệng
đúng là rất khó khăn, giống như cây vạn tuế già vạn năm cũng không ra
hoa vậy.
Hắn ngẩng đầu, liếc mắt nhìn nàng,“ Muốn gặp đến như thế sao?”
“Nếu không phải, ngươi phái Kagura đến đón ta về làm gì?” Long Thất vẫn một
mực duy trì bộ dáng xinh đẹp động lòng người của mình, tận lực duy trì
điệu cười đáng yêu, không giận không hét, cố gắng nhịn xuống lửa giận
ngập trời.
“ Chỉ là muốn Kagura đi mời công chúa điện hạ về mà thôi, vương muốn đến khi nào là chuyện hắn tự quyết.”
Long Thất trầm mặc, nay không phải là trầm mặc để kìm nén bùng nổ mà là trầm mặc để kìm nén muốn giết người!
Naraku bỗng nhiên đưa ra một cái vòng tay, màu sắc của cái vòng này rất giống
với màu của long châu, là vòng tay thuộc thủy tính, bên trong tựa như có dòng nước không ngừng chuyển động, qua lại không ngừng tuần hoàn , nàng chỉ vào vòng tay,“ Thứ này là gì đây?”
“Đây là sính lễ chuẩn bị cho ngươi lúc đính hôn khi trước, nhưng là lúc đó
có chuyện nên phải trì hoãn, nay trước mặt vương ngươi phải đeo nó mới
được .” Naraku điềm tĩnh đáp.
Mỗ nữ cũng không hoài nghi gì, dù sao đã giả bộ thì phải giả cho tới , chờ lão nhân kia chân trước vừa đi thì tháo ra cũng không muộn, nghĩ vậy
lập tức đem vòng tay đeo vào, cài lại ‘răng rắc’ một tiếng ,“Như vậy
xong rồi đúng không?”
Cái vòng đính hôn này để nàng đeo thực ra cũng có chút không đúng, đây là
cái vòng vốn dành cho công chúa Phong Xảo thật chứ không phải nàng!
Sau khi mang vào, mỗ nữ rốt cục phát hiện có chỗ không thích hợp , vòng tay càng ngày càng xiết, nàng vội vàng muốn tháo ra, đáng tiếc vòng tay kia giống như mọc rễ trên tay nàng vậy, tháo kiểu gì cũng không ra. Nàng
nhìn Naraku, cuối cùng có chút cảm giác hình như mình bị lừa ……
“Đây là thứ chết tiệt gì?” Lần này nàng thật sự là ngốc quá lợi hại rồi, thứ Naraku đưa muốn nhận là nhận sao?
“ Chỉ là vòng tay khiến ngươi nghe lời mà thôi, sẽ không gây hại gì cho
cơ thể hay tinh thần của ngươi. Hôm nay chỉ là cho ngươi tận hưởng một
chút cảm thụ khi ngược ý ta, nếu không nghe theo vòng tay sẽ siết lại
như thế, nay nó đã bám chặt trên cơ thể ngươi, cho nên ngươi không thể
dễ dàng tháo nó ra đâu” Naraku thấy cơ hội tốt, ôn hoà giải thích.
“Naraku, ngươi khai thật đi, có phải ngươi cũng xuyên tới không thế? Bằng không
làm sao ngươi biết Đường Tăng cũng từng cho Tôn Ngộ Không một cái y như
này!??” Thật là hữu khí vô lực tới cực điểm , nàng lại một lần nữa tự
nhảy vào hố lửa mà không hề hay biết.
“Ngươi nha đầu này biết rất nhiều, cho nên có một số việc không muốn để ngươi
nói cho người khác biết.” Naraku chậm rãi mở miệng, tin tưởng nàng cũng
có thể hiểu ý tứ trong lời nói của hắn.
Long Thất hạ mắt, bỗng nhiên nở nụ cười, cười lạc lõng nói,” Hóa ra, từ đầu ngươi đã có chủ ý này rồi”
“ Lâm Phong Quốc vương tới cũng là sự thật!” Đôi mắt đỏ sậm của Naraku mị lên.
“Naraku, ta thật sự không thể tin ngươi nữa, một lần cũng không” Long Thất cúi
đầu, thở dài một tiếng, quả thực chuyện không tốt thì chẳng thấy đâu,
chỉ thấy chuyện xấu tìm tới cửa.
“Chỉ là vòng tay mà thôi, ngươi nghĩ rằng ta sẽ ngoan ngoãn nhất nhất nghe
theo ngươi ư?” Nàng đứng lên, sinh khí!“Bằng không chém cánh tay này làm tế phẩm cho ngươi, không chừng còn giúp ngươi cho ra một thế thân lợi
hại nào đó!”
Lệ khí xẹt qua trong mắt Naraku, tựa hồ không thích loại thái độ ấy của
nàng đối với chuyện này. Mỗ nữ tức giận vỗ mông , đầu cũng không ngoảnh
lại trực tiếp đá cửa đi ra ngoài.
“ Buổi sáng ngày mai sẽ tới!” Nàng vừa đi được vài bước đã nghe thấy thanh âm Naraku truyền tới.
Naraku hỗn đản này thế nhưng dám đối đãi nàng như Tôn Ngộ Không! Còn cái thứ
giống kim cô chú nữa chứ, trong não của hắn rốt cuộc đang nghĩ cái gì
thế? Thấy không thể dùng ngôn linh trói buộc nàng liền dùng cái thứ đồ
chơi rẻ tiền này?
Dùng sức túm cái vòng tay kia, đem hết sức bình sinh mà kéo, nàng càng kéo
cổ tay lại siết càng chặt làm tay nàng nhanh chóng hồng lên một mảng. Cổ tay lớn hơn thì vòng cũng lớn hơn, nhỏ thì vòng cũng tùy cơ ứng biến mà nhỏ theo, ‘Kim cô chú’ phiên bản lậu này của Naraku cũng tốt quá, còn
học được cách biến hóa như này. Naraku không đi làm nhà phát minh thực
quá uổng phí, đầu óc kia của hắn rốt cuộc chứa cái gì mới có thể chế tạo ra mấy thứ này? Nào là gương của Kanna có thể nhìn thấy gì đó, cái vòng trên tay nàng, còn có rất nhiều vật cổ quái khác trong tương lai ……
Long Thất không cam lòng, nhưng lại không có cách nào, nàng thật sự không
thể đem tay mình chặt đi rồi làm tế phẩm cho Naraku được!
Naraku, Kanna, Kagura đang ở trong phòng bỗng nhiên nghe thấy tiếng mưa rơi
trên nóc nhà, tiếng mưa rất vang, giống như là mưa đá vậy, Kagura khó
hiểu nhìn ra ngoài nói ,“ Làm sao lại mưa rồi? Còn nữa, vì sao có cảm
giác càng lúc càng lớn vậy?”
Kanna hờ hững đảo mắt nhìn ra ngoài, vừa nhìn xong liền chậm rãi quay lại,
nàng chỉ vào bên ngoài,“ Hình như chỉ có nóc nhà phòng này mưa ……”
Liếc mắt nhìn một cái, quả thực những nơi khác đều có ánh mặt trời chiếu rọi vô cùng ấm áp, Kagura vươn tay ra thử chạm vào nước mưa, cúi đầu kinh
hô,“ Là mưa thật, không phải ảo giác!”
“ Thời tiết hôm nay sao lại bất thường như thế? Hay là phòng này của
Naraku bị trúng tà?” Kagura kinh hô, bất quá, bỗng nhiên nhớ tới chuyện
ngày hôm qua trong gương, Long Thất nha đầu kia không phải rất dễ dàng
dập tắt lửa của Jaken sao? Loại nước này là thế nào?
Trước tiên, Kagura tìm kiếm bóng dáng của Long Thất, tìm một hồi cũng không
thấy, rốt cục nhìn sang mái nhà ở căn phòng đối diện thì thấy Long Thất
khí định thần nhàn ngồi trên đó, Kagura chỉ lên trời nói,“ Có thể phòng
của Naraku bị công chúa điện hạ nguyền rủa đó……”
Trời mưa thực sự không nhỏ, mới mưa được một lúc đã khiến mặt đất xung quanh ngập nước , Kagura nhảy ra khỏi phạm vi căn phòng, nhìn lên nóc phòng
của Naraku, chỉ thấy trên nóc nhà mây đen xuất hiện đông nghìn nghịt,
không ngừng đổ mưa xuống, nàng quay sang nhìn Long Thất vẫn còn đang hờn dỗi hỏi,“Công chúa điện hạ, ngài không vui sao?”
“Không có, ta thật cao hứng, cao hứng đến nước mắt đều chảy ra , cho nên bất đắc dĩ liên lụy các ngươi.” Long Thất ôn hoà nói.
“Công chúa điện hạ, ngài đừng náo loạn, nếu cứ tiếp tục như thế nhất định sẽ
gây ra lũ lụt đó!” Kagura thấy mưa càng lúc càng lớn không có khả năng
sẽ dừng, không khỏi có chút lo lắng.
“ Nếu có thể mưa ngập luôn cả phòng thì càng tốt.” Không nhìn, không nhìn!
Kanna nhìn lên trời rồi lại nhìn sang Naraku,“Công chúa điện hạ hình như đang hờn dỗi ……”
Naraku cười cười, mệnh lệnh cho Kagura đứng ở bên ngoài nói, “ Kagura, cái thứ gì đó trên trời rất chướng mắt, dời!”
Kagura vẫy tay, đối với Long Thất nói,“Công chúa điện hạ, thành chủ đại nhân có lệnh, ta chỉ có thể thổi đám mây này đi thôi……”
Nói vừa dứt, Kagura lập tức quạt mạnh quạt giấy trong tay hai cái, một
luồng kình phong ập tới thổi tan đám mây đen trên nóc nhà, Long Thất bật dậy hô to,“Uy! Nhiệm vụ chưa xong làm sao các ngươi đã dám tan đi hết
rồi, mau quay lại đây!”
Kagura có thể thao túng gió, cho nên toàn bộ mây đen đều bị thổi đi sạch không còn gì ……
Naraku từ bên trong đi ra, đứng ở dưới mái hiên, ngửa đầu nhìn nàng,“Long Thất, náo đủ chưa?”
Nghe được giọng nói thản nhiên của hắn làm nữ nhân nào đó ngồi ở bên nóc nhà cắn môi, người này…… làm sao lại bình tĩnh như thế?
Biểu tình quật cường mà lại không cam lòng nhận thua nhìn Naraku, vòng tay
trên cổ tay lại trở về bình thường, giống như nó chỉ là một cái vòng tay xinh đẹp bình thường mà thôi, nhưng nó lại là thứ mà Naraku dùng để
thao túng nàng, trong lòng khó chịu không nói nên lời, vì sao khó chịu
lại không biết ……
Nàng nhảy xuống, giơ tay ra nói,“Cởi bỏ!”
“Vì cái gì phải bỏ?” Naraku lẳng lặng hỏi.
“Kia vì cái gì phải mang? Cho dù không có thứ này thì ta cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của ngươi, cho dù ta không nhúng tay, Naraku, âm mưu của ngươi cũng sẽ không dễ dàng thực hiện như thế, giống như chuyện Kikyo
lại tỉnh lại, ngọc Tứ Hồn tái hiện, còn có…… chuyện ta trở về vậy.”
Hắn dùng thứ này để hạn chế tự do của nàng, tuy rằng chẳng ảnh hưởng gì
nhiều nhưng lại làm trong lòng Long Thất không hiểu sao rất khó chịu.
“Đeo cái vòng này thì mới có thể biết được hành tung của ngươi……” Lúc nàng còn đang bất bình thì Naraku lại chậm rãi lên tiếng.
“Ta còn có năng lực bay ra khỏi tầm nhìn của gương Kanna sao?” Kanna giám
thị còn chưa đủ sao, lại còn cả cái thứ này, Long Thất như thế nào không giận chứ, cái loại đối đãi đặc thù này một chút cũng không công bằng.
“Nếu là ngươi, khẳng định có biện pháp bay ra khỏi tầm mắt của ta.” Đây là
chuyện mà Naraku bất an nhất, luôn có một loại cảm giác mọi chuyện sẽ
không nằm trong tầm kiểm soát của hắn , người trước mắt này…… Lúc nào
cũng có thể đột nhiên mất tích giống như năm mươi năm trước, thân thế
của nàng lại trống rỗng không tra ra được gì, lúc trước biến mất cùng
với ngọc khiến hắn tìm không ra, nay lại một lần nữa cùng với ngọc xuất
hiện ở nơi này.
Cho nên…… Naraku không thích chuyện tình sẽ thoát khỏi tầm tay của mình,
thích nhìn người khác luôn ở trong tầm mắt của mình, vì thế mới đem cái
vòng kia đeo lên cho nàng, vô luận nàng đi nơi nào hắn đều có thể nhìn
thấy ……
Long Thất nổi giận, nghĩ đến lần trước là do nàng dùng cách phản quang khiến hắn sinh khí nên mới bị hắn chỉnh như này. Nàng hừ một tiếng, khí thế
một chút cũng không thua Naraku,“Đừng tưởng rằng chỉ dựa vào một cái
vòng tay đã có thể thao túng bản thế của người khác, thế giới này có rất nhiều chuyện vô kì bất hữu, ta có thể đến nơi mà ngay cả ngươi cũng
không biết, còn có bản thể thật của công chúa điện hạ ta đây! Chờ ngày
nào đó ta chán ghét nơi này, sẽ lại giống như năm mươi năm trước, sẽ trở về…… Sẽ không ở đây để mà chịu ngươi dày vò nữa!”
Long Thất nghênh ngang mà đi, vô cùng uy phong lẫm liệt!
Mà Naraku đứng ở chỗ đó vì nghe được lời của nàng mà bắt đầu nghĩ sâu xa ……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT