Kagome đang nhóm lửa giúp Inu Yasha nấu mì, InuYasha nếm qua mì một lần thì nhớ mãi không quên, lúc lười biếng đều nhờ Kagome giúp hắn nấu mì. Vì thế Kagome lúc nào cũng phải đi qua đi lại giữa hai thế giới chỉ để mang mì đến cho hắn, trong lòng có chút bất bình, nhưng nhìn Inu Yasha ăn ngon lành như vậy cũng không nỡ nói lời nào.

Lửa đốt lên rồi, nước cũng bắt đầu sôi, Kagome nhanh nhẹn thả mì vào, Inu Yasha giống như một cậu bé ngoan ngồi một bên chờ.

“Còn năm phút nữa, đừng nhìn chằm chằm vào!” Tay che lại trên ly mì, phòng ngừa Inu Yasha đánh lén, lần nào cũng thế, ly mì còn chưa chín được một phút mà đã muốn ăn, tính nhẫn nại một chút đều không có.

Liếm liếm miệng, Inu Yasha rầu rĩ không vui, đối với hắn khó nhịn nhất chính là mùi thơm ngào ngạt của mì sau khi nhúng vào nước sôi, nhưng nếu không tránh ra thì nhất định Kagome sẽ lại bắt hắn ‘ngồi xuống’, bởi vậy hắn bất đắc dĩ chạy ra chỗ khác để né tránh mùi thơm kia.

“Coi như cũng nghe lời!” Kagome hừ một tiếng, vẻ mặt vui vẻ nhìn ly mì ,“Thật đúng là thơm!”

Một bóng đen chợt xuất hiện chắn đi ánh sáng trên đầu, Kagome nghĩ là Inu Yasha đã trở lại, oán giận nói,“ Sao nhanh vậy, như thế nào vừa đi đã quay trở lại?”

“Thơm quá –” Mỗ nữ nhân n năm chưa ăn giờ nhìn thấy mì ly liền chảy nước miếng, thật sự là kích động không nói nên lời, lập tức ngồi xổm xuống để thưởng thức hương vị của nó rõ hơn.

Thanh âm xa lạ làm cho Kagome kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn nữ nhân thiên chân khả ái đang chảy nước miếng ròng ròng, là một cô gái nàng chưa từng gặp, nhưng lại như đứa trẻ bị bỏ đói lâu ngày thèm thuồng nhìn không chuyển mắt vào ly mì.

“Thơm quá, cái này cho ta ăn được không?” Người này đúng là Long Thất, nữ nhân vừa nghe thấy mùi đồ ăn đã chạy đến. Vốn đang muốn quan sát tình hình một chút nhưng là ngửi được mùi vừa quen thuộc vừa thơm như này thì đúng là không nhịn được.

“Có thể chứ……” Kagome nhìn cô gái xa lạ dáng vẻ thèm muốn chết liền không nhẫn tâm, không chút do dự đem li mì của Inu Yasha tặng cho người nọ.

“Ta đây ăn!” Nghe được Kagome đồng ý Long Thất lập tức động thủ, cũng không sợ nóng bưng lên ăn, nàng nhớ rõ đây là của Inu Yasha , giờ mà không ăn đợi đến khi tên kia về nhất định sẽ đoạt đồ ăn của nàng, bởi vậy cầm đũa lên ăn ngấu nghiến.

“Ngươi chậm một chút, không có ai giành với ngươi……” Kagome nhìn đến sửng sốt, bỗng nhiên nhớ tới đây là cho Inu Yasha , nàng ‘A’ một tiếng, lập tức biết Inu Yasha nhất định sẽ tức giận, nhưng Long Thất ăn quá nhanh, muốn đổi ý cũng không kịp.

“Cái này nguy rồi, Inu Yasha tên kia muốn……” Kagome rối rít không biết làm như nào.

“Ăn ngon……” Động tác của nàng so với con chuột ăn vụng còn muốn nhanh hơn, thuần thục giải quyết xong ly mì , thậm chí còn ngửa đầu uống sạch canh trong ly, xong xuôi thỏa mãn lau miệng. Lúc này mới nhìn thấy một thân hồng sắc đang chạy tới , từ phía xa gào to ,“Người nào dám ăn vụng thức ăn của yêu quái ta, mau để mạng lại!”

Thiết toái nha hừng hực lửa giận đánh về phía nàng…… Long Thất chợt lóe, thuận tiện ôm lấy Kagome tránh đi công kích của Inu Yasha, nhảy ra xa mười thước đến chỗ an toàn, mặt đất chỗ nàng vừa đứng kia bị thiết toái nha chém xuống, kiếm khí làm đất nát bét mấy mét, lá rụng bốn phía, Long Thất vỗ vỗ ngực,“ Ôi thần linh ơi, bán yêu này tức giận so với nhiều năm trước không khác tí nào, lâu vậy rồi vẫn chẳng nhã nhặn hơn chút, ta chỉ là ăn của hắn một ly mì ăn liền mà chút xíu nữa là mất mạng, y chang không khác gì cái tên ca ca lật lọng của hắn, quả nhiên là huynh đệ .”

Kagome cái gì cũng nghe không hiểu, chỉ nghe thấy ba chữ ‘mì ăn liền’ trong câu nói của nàng mà cảm thấy choáng váng, cái chữ quen thuộc này, cho dù là Inu Yasha cũng phải nghe vài lần mới nhớ, nữ nhân này…… Nữ nhân này chẳng lẽ là người cùng thời đại với nàng?

“ Trả lại mì cho ta!” Nhất kích bất thành Inu Yasha lập tức muốn bổ xuống một nhát tiếp, lúc này Kagome không thể nhịn được nữa, cắn răng hô lên hai chữ,“Ngồi xuống!”

Phịch một tiếng, Inu Yasha bị hung hăng đè xuống đất, hoàn toàn xong đời, ngẩng đầu hung hăng trừng mắt nhìn hai nữ nhân kia. Một người là kẻ đã ăn ly mì thơm ngon của hắn, người còn lại là kẻ đã giúp đỡ cho người ngoài, nhưng Inu Yasha vừa nhấc đầu lên nhìn đã ngây ra, thẫn thờ nhìn chằm chằm nụ cười xấu xa đầy quen thuộc trên mặt nữ nhân kia. Người này, nhìn quen mắt, hơn nữa rất quen thuộc!

Nhưng là, hiện tại không đứng dậy nổi, hắn ngẩng đầu,“ Ta và tiểu yêu quái ngươi đã từng gặp nhau sao ? Như thế nào thấy quen quen ?”

Kagome chống nạnh, thấy Inu Yasha không gào như mọi khi mà nhìn nữ nhân này với ánh mắt tò mò liền cảm thấy thật là kỳ tích!

“ Nói như vậy rồi mà còn không nhận ra ta là ai hay sao ?” Long Thất vẻ mặt buồn bực, nhưng cũng có thể thông cảm được, năm đó Inu Yasha cũng chưa thấy nàng nhiều, đặc biệt là sau khi nàng biến thân lại càng không gặp qua, dựa vào cái não cá vàng của hắn khẳng định là đã sớm đem cái kẻ mất tích n năm là nàng cho vào dĩ vãng rồi, nhưng mà …… Bởi vì một ly mì mà muốn động đao với nàng, thật sự rất đáng chết!

“Các ngươi biết nhau à?” Kagome nghe cũng hiểu hai người này chắc chắn có quen, nhưng vậy còn mấy chữ kia…..

“ Đúng vậy, bạn thân lâu năm!” Long Thất cười tủm tỉm nói.

“Ai là bạn thân lâu năm của ngươi?” Inu Yasha đứng lên, hoài nghi nhìn thoáng qua nữ nhân đang lôi kéo cảm tình của hắn,“Ăn mì li của ta rồi ngươi tính đền thế nào? Trong phạm vi mười dặm này nào có ai dám ăn mì ly của bổn đại gia!”

“Ta cũng không biết Inu Yasha ngươi đã trở thành sơn đại vương đâu.” Long Thất vẻ mặt sùng bái nhìn Inu Yasha, trong lòng buồn lực không thôi, tuy rằng biết hắn quên nàng rồi, nhưng cứ nghĩ đến khoảng thời gian vui vẻ ấy lại bị lãng quên, nàng vẫn không cam lòng .

“Ai?” Inu Yasha lo lắng nhìn nữ nhân yêu khí nồng đậm này,“Ngươi sẽ không vì Ngọc Tứ Hồn mà đến đây tiếp cận chúng ta đó chứ?”

Kagome vội vàng che lại mảnh ngọc ẩn trên cổ phòng bị nhìn Long Thất, gần đây lúc nào cũng phải đề phòng người ngoài, lơ là chút xíu sẽ bị người khác cướp mất mảnh nhỏ.

Sau đó lại sợ hãi nhìn về phía Long Thất ,“Inu Yasha, trên người nàng có mảnh nhỏ của ngọc Tứ Hồn!”

Inu Yasha phi thường linh mẫn ôm lấy Kagome khỏi người Long Thất, xem nàng thành kẻ địch mà đứng cách ra thật xa, hắn phòng bị nói,“Ngọc Tứ Hồn ở trên người ngươi? Mau giao ra đây!”

“Uy!” Long Thất nhìn vẻ mặt đầy địch ý của Inuyasha rồi lại nhìn vẻ đề phòng sợ hãi của Kagome, nàng như thế nào lại bị người ta hoài nghi như vậy chứ? Long Thất vươn tay lau mồ hôi đầm đìa trên đầu do ăn mì quá nhanh, nói ,“ Mảnh nhỏ Ngọc Tứ Hồn trên người ta có đắc tội gì với các ngươi à? Ta chỉ là ăn một ly mì thôi mà cũng bắt đem ngọc ra đổi? Các ngươi muốn ăn cướp à!”

Vẫn là Kagome bình tĩnh hơn chút, nàng lôi kéo Inu Yasha, đối với Long Thất nói,“Vậy ngươi tới nơi này…… Làm cái gì?”

“Ngửi được hương vị của mì ăn liền ……” Nàng chỉ chỉ ly mì ở dưới đất, lúc này lại vô tình làm Inuyasha nhớ ra ly mì của hắn bị nàng ăn mất, lập tức trừng mắt nhìn nàng.

Long Thất hít sâu một cái, Inu Yasha a, hình dáng của nàng ra sao hắn cũng không biết coi như xong, người khác không nhớ nàng thì thôi, nhưng dù sao cũng là cô bé ở bên cạnh Kikyo lâu như thế, cũng từng tiếp xúc với hắn không ít lần mà, sao có thể nói quên là quên được? Xem ra, nàng thật sự chẳng đẹp tí nào……

“Lấy ngọc Tứ Hồn đến đổi đi, bằng không ngươi bồi ta một bao mì ăn liền!” Inu Yasha tâm hồn xấu xa, lập tức nghĩ đến việc dùng mì đến đổi ngọc Tứ Hồn mảnh nhỏ.

“Inu Yasha, ngươi sẽ không nghĩ lấy hòn đá nhỏ đổi vàng đó chứ?” Long Thất nhíu mi, ai cho nàng lương thiện đi, các ngươi xem Inu Yasha xấu xa như thế!

“ Mì ăn liền đâu? Đưa ta mì ăn liền.” Inu Yasha lợi dụng sơ hở.

“ Lúc nãy trước khi ăn ta có hỏi và ngươi đã đồng ý rồi đúng không?” Thấy nói mãi với Inu Yasha mà hắn vẫn không thông, chỉ đành phải quay sang nói với Kagome tính tình ôn hòa bên cạnh.

“Ừm……” Kagome thành thật gật đầu.

“Inu Yasha,” Mỗ nữ vẻ mặt đáng thương nhìn hắn,“Năm mươi năm không thấy, ngươi sa đọa ……”

Inu Yasha ngẩng phắt đầu, lần này là phi thường nghiêm túc hỏi,“Chúng ta gặp qua? Tên của ngươi là cái gì?”

“Long Thất, Long Thất thật sự, là Long Thất năm mươi năm trước, Inu Yasha, bây giờ đã nhớ chưa?” Long Thất rốt cục có cơ hội báo tên của mình.

Hai mắt Inu Yasha sáng lên, đánh giá nàng một lần, mũi ngửi ngửi hương vị trên người nàng “ Hình như đúng, hèn gì ta cứ thấy ngươi nhìn rất quen, thì ra đúng là ngươi!”

“Ai?” Kagome nghe không rõ, càng không nghĩ tới Inu Yasha còn biết một nữ yêu quái xinh đẹp như vậy.

“Ngươi…… Ngươi sao lại ở đây?” Inu Yasha lúc nhắc đến cái tên này cũng ngây ra một hồi, nàng chính là đứa trẻ vẫn luôn ở bên cạnh Kikyo, năm đó danh tiếng cũng không nhỏ, là Long Thất gầm một tiếng đã có thể giết sạch hàng trăm yêu quái, là nữ nhân từng chiếm cơ thể của Kaede, cái tên này vừa hay khơi lại ký ức trước kia của Inuyasha.

“Đương nhiên là vì trở về gặp các ngươi !” Nàng cười hì hì nói.

Inu Yasha nhìn Kagome, lại nhìn sang Long Thất, Long Thất thấy hành động kia của hắn cũng hiểu hắn đang nghĩ gì,“Ta biết nàng không phải Kikyo tỷ tỷ.”

“Biết?” Inu Yasha buồn bực , lần đầu tiên nhìn thấy Kagome hắn lại lầm lẫn nàng với Kikyo.

“Đương nhiên, ta dùng tâm để nhìn, Kikyo là Kikyo, Kagome là Kagome, hai người này là hai người khác nhau.” Long Thất cũng hướng Kagome cười cười, kỳ thật cũng có chỗ bất đồng giữa hai người này, Kikyo ôn nhu, thành thục, sẽ không nhất nhăn mày cười tùy ý giống Kagome, mà Kagome lại hoạt bát, ngây thơ, là một cô gái vẫn chưa thành thục, một người từng đã kinh qua nhiều bãi bể nương dâu sẽ có vẻ mặt trưởng thành hơn nhiều, hơn nữa một người là đại vu nữ đỉnh đỉnh đại danh, nổi bật giữa đám người nơi loạn thế, một người là học sinh bình thường trong xã hội hòa bình, làm sao có thể giống nhau?

“Vậy ngươi cũng biết tin Kikyo đã chết sao?” Thanh âm Inu Yasha bỗng nhiên thấp xuống, ngồi xổm dưới đất không có tinh thần nói.

“Nghe qua……” Long Thất cười một tiếng,“ Chuyện năm đó, thật đáng tiếc.”

Thân thể Inu Yasha cứng ngắc một chút, yên lặng ở một bên không nói lời nào, Kagome nghe thấy cái tên nổi danh kia cũng thức thời, cũng yên lặng ở một bên.

“Nhưng là Inu Yasha…… Chuyện năm đó thật là như vậy sao?” Long Thất nhìn hắn,“Thật vậy chăng?”

Nàng cười cười,“Ta từng nghe người ta nói, nếu đã tin tưởng một thứ gì đó thì ánh mắt sẽ luôn hướng về chúng, bị nó mê hoặc. Khi nhìn một chuyện gì hay một vật đó đều phải dùng tâm, suy nghĩ cũng phải dùng tâm, có thể hay không có thể ……”

“Ngươi có ý tứ gì?” Inu Yasha hừ một tiếng.

Long Thất bỗng nhiên đi đến trước mặt Inu Yasha, nắm chuỗi ngôn linh châu trên cổ hắn,“ Thứ đồ này khống chế ngươi à ?”

“Ngươi cũng biết thứ này?” Inu Yasha vẻ mặt thống hận cầm lấy ngôn linh châu trên cổ, chính thứ này mới khiến hắn phải nhất nhất nghe lời Kagome, hắn dùng sức kéo kéo, muốn kéo nó xuống.

“Đây là tỷ tỷ đại nhân làm……” Bàn tay Long Thất nhẹ nhàng sờ lên hạt châu, thập phần hoài niệm nói,“Năm đó Kikyo tỷ tỷ tự mình xỏ từng hạt châu dưới trời đêm, đã khuya như vậy vẫn bận rộn làm thứ này , cũng không muốn để người khác giúp đỡ, lúc làm nó vẻ mặt tỷ vô cùng ôn nhu, ngay cả ta và Kaede cũng không được cho, nàng nói…… Đó là lễ vật muốn tặng Inu Yasha……”

Tay còn đang nóng lòng muốn giật hạt châu xuống bỗng nhiên dừng lại, run rẩy chạm nhẹ lên hạt châu, Inu Yasha lần đầu tiên cảm thấy thứ này không hề đáng ghét chút nào. Hắn nhắm mắt, trong ánh mắt có chút bi thương, dựa vào Long Thất miêu tả, giống như lại thấy được Kikyo một mình điềm tĩnh xỏ từng hạt châu lúc đêm khuya ……

Nhưng là…… Người đã chết, Inu Yasha cũng không oán hận , chỗ sâu nhất trong lòng bỗng ẩn ẩn đau, mặc dù ở trước mặt mọi người luôn gào thét cậy mạnh nhưng cũng chỉ có hắn mới biết năm đó hắn đã có suy nghĩ gì…….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play