Nhìn thấy Naraku trầm tư nhìn về phương xa không chút để ý đến xung quanh, vẻ mặt này đúng là khiến người khác không thể tin được nhưng lại như dụ dỗ Long Thất đi tới. Nàng lẳng lặng nhón chân đi đến sau lưng người kia, xấu xa cười một tiếng,“Hù!”

Vốn tưởng dọa được người trước mặt nhưng Naraku lại đứng im không nhúc nhích, giống như đã biết nàng đến từ lâu, hắn bình tĩnh quay đầu,“Tiểu Thất?”

Naraku nghiêng đầu nhìn nàng như không hiểu vì sao đột nhiên nàng lại gào lớn như vậy …

“Hôm nay chạy đi đâu, nửa ngày cũng không thấy bóng dáng. Xem ra là chơi đến điên rồi.” Naraku thở dài một tiếng,“ Rốt cuộc kiếp trước ta đã nợ ngươi cái gì”

“Ta đang nghĩ nếu như ngươi đã không sợ cái gọi là mệnh sát tinh của ta thì chi bằng cứ theo bên cạnh ngươi, vừa hay không cần phải lo lắng cho an nguy của người khác! Hắc hắc, ngươi ở đây làm cái gì?” Nàng nở nụ cười một tiếng, gần đây cảm thấy cuộc sống thật sự tốt đẹp lắm, có lẽ là do tâm tình thả lỏng chăng?

“Lại đây –” Hắn chìa tay về phía nàng, trên gương mặt vẫn mang vẻ tươi cười ôn hòa như cũ.

Long Thất kỳ quái nhìn hắn một cái nhưng cũng bước tới bên cạnh người này,“Như thế nào? Có việc? Còn phải làm cho ta đi tới?”

Người nọ kéo nàng qua, nàng ánh mắt lóe ra một chút, lại không hé răng, trong một cái chớp mắt kia, xúc tua của Naraku bỗng nhiên đâm qua ngực nàng! Long Thất thét lớn một tiếng, không thể tin ngẩng đầu,“Ngươi……”

Chỉ thấy Naraku khóe miệng cong cong, hắn mở miệng,“Rốt cục, rốt cục cũng đem nữ nhân này giải quyết rồi sao ?”

Thanh âm kia quá xa lạ với Long Thất, có điểm âm trầm, có điểm vui sướng khi người gặp họa, người này không phải là Naraku, nhưng thân thể rõ ràng vẫn là của hắn.

Máu từ trên ngực Long Thất từng giọt từng giọt chảy xuống, nàng híp mắt,“Ngươi là ai? Ngươi không phải Naraku!”

“Muốn hỏi về vấn đề này …… Hẳn là ta mới đúng, ngươi là ai? Ngay từ đầu quỹ đạo trong thế giới này vốn không tồn tại người nào tên Long Thất, cho dù chỉ là một nhân vật nhỏ cũng không có tên của ngươi !” Ý chết chóc trong mắt người nọ rất rõ ràng, tiếp tục ép hỏi nàng,“ Vốn dĩ mọi chuyện không diễn ra như thế này, là ngươi nhiễu loạn tình tiết nhân vật, đối với thế giới này mà nói, nguy hiểm nhất chính là ngươi!”

Nàng mê mang nhìn người kia, ôm miệng vết thương trước ngực ,“Ngươi rốt cuộc ai? Là ý chí sinh ra từ ngọc tứ hồn ư ?”

Người này nói chuyện có chút cổ quái, nhưng nếu nói đó là nhận thức sinh ra từ ngọc tứ hồn cũng không đúng, vì sao hắn là nói diễn biến ban đầu vốn không có nàng ? Cái gì mà nhiễu loạn hệ thống nhân vật ?

Lời nói kia của hắn khiến Long Thất có chút nghi hoặc.

“Còn chưa có chết sao? Nếu không phải ngươi xuất hiện thì tất cả mọi chuyện đã kết thúc từ lâu! Nếu không phải ngươi nhiễu loạn tâm tư Naraku, năm mươi năm trước trở ngại chuyện của ta, sự tình cũng sẽ không trở nên thế này, những người đó đáng lẽ phải bị ta giải quyết từ lâu ……” Người nọ âm hiểm cười,“Nữ nhân, ngươi sửa đổi quá trình lung tung, phá hư diễn biến vốn có, muốn dùng năng lực của chính mình sửa đổi định mệnh sao ?”

“Ngươi là ai?” Lúc này Long Thất cũng đã hiểu rõ ý tứ người kia, mặt nàng tái nhợt, biểu tình có chút vô lực ,“Ngươi đã biết trước được kết cục ?”

Người nọ cười,“Ngươi cho là chỉ có một mình người xuyên không đến không gian này à ? Ngươi cho là chỉ có một mình ngươi biết hết kết cục trong tay? Đúng vậy, mục đích chúng ta dù sao cũng giống nhau, nhưng cái ta muốn thay đổi là kết cục của ngọc tứ hồn, còn ngươi thì sao ? Ngươi thế mà lại dụ hoặc quân cờ của ta, là ngươi làm cho tâm người kia dao động! Chỉ cần ngươi chết, tất cả quân cờ sẽ trở về vị trí cũ, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của ta như trước!”

Dáng vẻ tươi cười của Naraku nàng vốn đã quen, tuy rằng thoạt nhìn có chút dáng vẻ âm hiểm , nhưng người này rõ ràng là không giống, thậm chí còn phá hư hình tượng của Naraku! Vẻ mặt của hắn thật là vặn vẹo, hoàn toàn không giống với dáng vẻ thong dong vốn có của Naraku. Cho tới bây giờ nàng mới biết, so với người trước mắt này thì Naraku vẫn thuận mắt hơn một chút .

Hai tròng mắt tím hơi nheo lại, có chút đề phòng nhìn nam nhân kia,“Như vậy, ngươi là ai ?”

“Đừng có cho rằng tất cả mọi người đều là từ thế giới khác tới như ngươi, ta chính là ngọc, mặc kệ trải qua bao nhiêu đời bao nhiêu thời gian thì ta vẫn sẽ tồn tại, nhưng ngươi không phải, là ai cho ngươi đến nơi này phá hư mọi chuyện ? Là ai cho ngươi quấy nhiễu khiến Inu Yasha và Kikyo lại một lần nữa ở bên nhau, là ai làm cho Naraku sinh ra một tia nhân từ? Naraku không phải người như vậy, bởi vì có ngươi xen vào mới phá hủy hết thảy!”

Đối diện với sự phẫn nộ của người nào đó trong lốt Naraku, Long Thất bắt đầu chậm rãi tiêu hóa tin tức khiếp sợ này, thật lâu mới cứng ngắc nói một câu,“Là ngọc Tứ Hồn luân hồi sao? Xem ra, biết tất cả chuyện này cũng không phải một mình ta!”

Trong một cái nháy mắt kia, trong đầu của nàng hiện lên rất nhiều thứ, có lẽ mọi thứ đã bắt đầu thay đổi từ khi nàng bước vào thế giới này : ngọc Tứ Hồn che mắt đường về nhà của nàng, càng cự tuyệt sự tồn tại của nàng, đây là ý thức của chính ngọc tứ hồn. Từ lúc nàng xuất hiện ở thế giới này, linh hồn của ngọc liền bắt đầu thức tỉnh, điểm duy nhất không giống chính là lúc này, ngọc bắt đầu chủ động đến nắm giữ ý thức của nhân vật ……

Người nọ cười đến có chút cuồng,“Chỉ cần ngươi chết, tất cả mọi chuyện sẽ trở về như cũ, ta tuyệt đối sẽ không để Kikyo dễ dàng được như nguyện !”

“Trước kia…… Rất nhiều chuyện quái dị đó là do ngươi làm sao ? Tiểu Naraku có một đoạn thời gian tinh thần trở nên bất thường chắc cũng do ngươi làm ? Từ lúc đó ngươi đã bắt đầu kế hoạch sao ?” Long Thất càng nghĩ càng thấy không thể tin nổi, cho tới nay nàng đều nghĩ đại khái mọi chuyện nàng đều nắm trong tay, tuy rằng biết ngọc có thao túng một số chuyện nhưng lại không nghĩ rằng ngọc sẽ luân hồi nhiều lần ,“Ngươi cho là…… Naraku sẽ không biết những chuyện xảy hôm nay sao ? Hắn nếu biết ngươi động thủ với ta, nhất định…… Nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!”

“Nơi này đã bị ta dùng kết giới phong tỏa, hắn sẽ không nhìn thấy được mọi chuyện đang xảy ra, càng nhìn không thấy ngươi chết như thế nào!” Người nọ cong cong khóe mắt, vươn tay định công kích nàng thêm một lần nữa, dáng vẻ ngoan tuyệt như quyết tâm dồn nàng vào chỗ chết,“Ngươi nữ nhân này rất nguy hiểm , lực lượng trong thân thể ngươi ta không thể hiểu rõ, chỉ khi ngươi chết, tất cả sẽ dễ dàng hơn……”

“Phải không?” Long Thất chậm rãi ngẩng đầu, khóe mắt mang theo ý cười, ánh sáng từ long châu phát ra vô hiệu hóa công kích của hắn, mà vết thương vốn bị hắn đâm xuyên qua cũng từ từ khép lại ,“Ngươi nghĩ rằng ta không biết sao ? Hắn là Naraku, chỉ cần một chút biến hóa của hắn ta cũng có thể phân biệt được ai là hắn ai là người khác, ngươi đừng xem thường loại ăn ý này! Ngươi cho là tỏ ra thân thiết như vậy ta sẽ mắc mưu, thật sự xem ngươi là Naraku sao? Ngươi cũng đừng quên ta đã từng bị hắn đâm bị thương, cho dù ở bên cạnh hắn thì ta vẫn phải đề phòng, ai cũng vậy cả.”

“Ngươi đúng là đồ quái vật! Cả ngươi và Naraku đều là quái vật !” Ngọc linh ( linh hồn của ngọc ) sau một hồi kinh ngạc rốt cục cười lớn.

“Đúng vậy, đều là quái vật, cho nên ngươi vẫn nên cút đi thì hơn –” Long Thất nhìn người kia,“ Thế mà lại gặp được ngọc tứ hồn luân hồi đến, ngẫm lại thật đúng là có điểm buồn cười mà!”

Long Thất cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày sẽ bị người khác ngoài Naraku chỉnh ngược lại mình khiến trong lòng thực khó chịu, nay người nọ còn nương nhờ thân thể Naraku để hại nàng, mà Naraku tên chết tiệt này vậy mà lại để cho hắn hóa thành dáng vẻ của mình, thật đúng là hào phóng!

Nàng nói,“Ngọc linh, như vậy, hiện tại ngươi muốn làm cái gì đây? Bây giờ muốn đánh nhau với ta hay như thế nào ?”

Nhìn thấy thân thể nàng khôi phục hoàn hảo vô khuyết như trước, động tác của ngọc linh cũng dừng hẳn, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn nàng,“Cho dù như vậy, hôm nay cũng sẽ không cho ngươi rời khỏi nơi này.”

“Ta lại muốn nhìn một chút, ngọc linh ngươi định đối phó với ta như thế nào ……” Long Thất cũng bình tĩnh trở lại, tuy rằng hôm nay mọi chuyện xảy ra có chút bất ngờ nhưng nàng cũng thích ứng rất nhanh, ngọc linh này mới lần đầu hiện thân đã muốn giết người, mà người đầu tiên hắn muốn giết chính là nàng, xem ra nàng mang đến cho nó không ít nguy hiểm.

Nàng có chút buồn cười, thì ra từ đầu đến cuối, người nguy hiểm nhất vẫn là nàng.

Kết giới của ngọc linh ngăn cách hai người với thế giới bên ngoài, tuy rằng từ bên trong có thể nhìn thấy đám ong độc đang nhìn chằm chằm về phía này nhưng chúng đã bị ngọc linh dùng ảo giác che mắt, nàng kìm lòng không đậu ha ha nở nụ cười,“ Không ngờ từ lúc ta đến đây, người đầu tiên nói muốn giết chết ta lại là ngươi, một cái ngọc linh nho nhỏ. Hôm nay ngay tại nơi này ta Long Thất muốn xem ngươi tiêu diệt ta thế nào! Nếu chỉ bằng ngươi đã có thể giết chết được ta, vậy thì mọi người trong thiên hạ sẽ phải cám ơn ngươi vì đã giết chết sát tinh rồi! Lần này, bản công chúa cho ngươi một cơ hội, như thế nào?”

Một trận cuồng phong nổi lên xung quanh Long Thất, chớp mắt một cái, đứng ở trước mặt ngọc linh là một cô gái khí chất tao nhã vận bạch y mang hoa văn hình phượng, đầu đội kim quan, mắt phượng kiêu ngạo, quanh người quý khí bễ nghễ đối diện với ngọc linh, bên miệng tràn ra ý cười chế giễu, hoàn toàn không đem người trước mắt ra gì.

Nữ nhân trước mắt đột nhiên biến hóa làm cho ngọc linh có chút e dè, càng cho rằng người này quá nguy hiểm.

Ngọc linh không có thân thể, nó chỉ là ý chí của ngàn vạn yêu quái hợp thành, chỉ có thể từ ý chí đi khống chế người khác, hôm nay khó khăn lắm mới thoát khỏi ngọc tứ hồn, như thế nào có thể buông tha nàng dễ dàng như thế!

Bên trong kết giới của ngọc linh dần dần xuất hiện hơi thở màu đen vờn quanh, càng lúc xung quanh càng tối đen như mực, nàng tựa tiếu phi tiếu nhìn ngọc linh, muốn dùng màu đen gì đó đến nuốt chửng nàng sao ? Long Thất hoàn toàn thờ ơ chuyện thứ này không ngừng sinh ra hơi thở đen tối, muốn xem ngọc linh định náo thành cái dạng gì…

“Đây chính một mê cung do chính ý thức của ta tạo nên, nữ nhân, chỉ có ở bên trong này ngươi đừng hòng làm bậy, nơi này ta làm chủ !” Ngọc linh dần dần bị hơi thở màu đen che khuất , Long Thất nở nụ cười, long châu trên người lập tức bảo vệ nàng khiến hơi thở kia không thể tổn thương đến nàng, nhưng , tâm tư ngọc linh cũng không phải muốn thương tổn nàng, bởi vì hơi thở màu đen kia đột như biến thành thứ gì đó giống như gương, phản chiếu suy nghĩ của nàng. Long Thất thế này mới ý thức được đứa bé ngọc linh này là muốn xem nội tâm của nàng, biết trong khoảng thời gian ngắn đối phó nàng cũng không phải chuyện dễ dàng, ngọc linh người này đúng là có điểm giống với Naraku, đều là cái loại không dễ dàng để bản thân rơi vào nguy hiểm, đại khái là vì ở bên nhau nhiều quá chăng?

Trước mắt, những chuyện rất lâu trước kia từng chút từng chút hiện ra trước mắt nàng, nàng cười, vốn dĩ cũng đã quen, cũng biết tất cả những thứ này đều đã qua, nhưng trong lòng…… Cũng sinh ra một tia đau đớn, những chuyện mà nàng muốn giấu thật sâu lại bị ngọc linh lôi ra ở trước mặt, làm cho nàng không thể nhịn được mà nhìn vào chính mình trong ‘gương’ từ lúc còn bé đến lúc trưởng thành đã trải qua những gì ……

Ngọc linh giấu mình trong bóng tối, chỉ cần thăm dò được nội tâm của nữ nhân kia thì có thể tìm ra được nhược điểm của nàng, đợi đến khi bị vòng vây hắc ám nuốt chửng, đó là lúc nàng sẽ rơi vào ngủ say, giống như năm đó Naraku áp chế Onigumo sau đó cắn nuốt y, ngọc linh cũng có thể làm ra chuyện này, huống chi năng lực của nữ nhân này…… Nếu là chiếm được nhất định có thể làm cho nó cường đại hơn nhiều lần……

P/S : Có thể có nhiều bạn vẫn chưa hiểu, thế giới này giống như một vòng tuần hoàn, ngọc tứ hồn trọng sinh trở về để thay đổi kết cục của nó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play