Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa

Trên người Kohaku là mảnh ngọc tứ hồn cuối cùng, sau vài lần trốn thoát khỏi Naraku hắn liền đi theo Kikyo , đối với Kohaku mà nói Kikyo rất cường đại, chỉ có đi bên cạnh nàng mới an toàn, cũng chỉ có nàng mới đủ khả năng giết chết Naraku, thay mình báo thù cho người nhà!

Kohaku đứng phía sau nhìn Kikyo đang hướng mắt về phương xa với ánh mắt mê mang, bất kể lúc nào hắn cũng thấy Kikyo đại nhân bày ra dáng vẻ khó hiểu như thế ,“Kikyo đại nhân, ngài đang nhìn cái gì?”

Kohaku phát hiện nơi đó căn bản là chẳng có gì, nhưng Kikyo đã nhìn hết nửa ngày rồi.

“Ta nghĩ…… Lần này có lẽ đã hiểu rõ ràng mọi chuyện …..” Ánh mắt Kikyo có chút khó hiểu, ôm ngực của chính mình, khóe miệng dâng lên một chút ý cười thản nhiên,“ Kohaku, ta sẽ bảo vệ mảnh nhỏ cuối cùng trên người ngươi thật tốt, lần này…… Nhất định sẽ như vậy ……”

“Kikyo đại nhân……” Kohaku vô cùng cảm động, nhưng cũng biết nhờ có khối ngọc này mà sinh mệnh của mình mới được duy trì. Naraku vì muốn cướp mảnh nhỏ mà trăm phương nghìn kế, ba lần bảy lượt suýt chút giết chết hắn mấy lần.

Gió nổi lên, không khí bỗng dưng trở nên lạnh lẽo, Kikyo bỗng nhiên rút cung tên bắn về phía sau Kohaku làm cho không khí trầm trọng sau hắn lưng dần tản đi , Kikiyo híp mắt, hừ lạnh một tiếng,“Naraku, nếu đã đến rồi thì đừng lén lút nữa!”

Kohaku nhất thời cũng đề phòng nhìn về hướng đó, chỉ thấy cách đó không xa Naraku thong dong hiện thân,“Kikyo, ngươi nữ nhân này đúng là càng ngày càng tỉnh táo ……”

“Naraku!” Kohaku đề phòng cầm chắc móc sắt trong tay, nhìn về phía người nọ.

“Naraku, lần này lại là vì mảnh ngọc trên người Kohaku ư ? Xem ra, ngươi quả nhiên là nóng vội !” Kikyo tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn,“ Chỉ là lần này sẽ không cho ngươi được như ý rồi ……”

“ Mặc kệ thân thể bùn đất dễ vỡ cũng muốn liều mạng với ta một trận, Kikyo, ngươi thật sự muốn ta phải phá hủy thân thể mà ngươi tốn bao công sức làm ra sao ?” Naraku nghiêm mặt, có chút khó chịu đối với nhiều lần cản trở của Kikyo .

“Naraku, loại sự tình này ngươi không cần nhiều lời, bây giờ nói ra những lời đường hoàng này có phải có chút dư thừa hay không ?” Kikyo cười lạnh một tiếng,“Nếu là vì ngọc Tứ Hồn mà đến sợ là đã khiến ngươi thất vọng rồi, nếu thật muốn hủy bản thể của ta, vậy thì cũng phải xem ngươi có cái bản sự này hay không!”

Kohaku vốn dĩ rất lo lắng, nay nhìn Kikyo cương liệt như thế cũng yên tâm phần nào, trong tất cả mọi người chỉ có Sesshoumaru và Kikyo đại nhân mới dám đối kháng với Naraku, năng lực cũng tương xứng, làm cho người ta nhìn cũng an tâm.

“Phải không?” Naraku không thèm để ý đến khí thế nữ vương kia của Kikyo, càng không để vào tai câu châm biếm của nàng, chỉ là, có cảm giác mới mấy ngày không gặp mà mùi của Kikyo có điểm kì lạ, trên người Kikyo có mùi của Long Thất, nha đầu kia rảnh rỗi không có việc làm nên đến tìm nàng ta ?

Naraku kiềm chế Kikyo, đồng thời đánh một cái ánh mắt ra hiệu, lập tức có yêu quái khác từ đâu nhảy ra công kích Kohaku, vừa nhìn vào mắt hắn Kikyo đã phát hiện có chỗ bất thường, cung tiễn lập tức chuẩn xác bắn về hướng ấy khiến yêu quái kia hóa thành cát bụi, ánh mắt khinh thường nói ,“Naraku, ở trước mặt ta đừng có bày ra mấy trò này, vô dụng!”

“Phải không?” Naraku cong môi cười một tiếng, xung quanh lại xuất hiện một đoàn yêu quái vây quanh ,“Kikyo, yêu quái trên người Naraku ta nhiều không kể hết, coi như là cho ngươi luyện tập một lúc cũng không tệ……”

Kikyo cau mày, không chút suy nghĩ lại bắn ra hai mũi tên, đám yêu quái này giống như không sợ chết, cứ thế mà xông lên khiến Kikyo trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào khác chiêu đãi Naraku. Nhân lúc nàng đang chuyên tâm tiêu diệt yêu quái, xúc tu trên người Naraku hóa thành vuốt sắt nhanh như chớp lướt qua tay Kikyo, tốc độ cực nhanh làm cho Kohaku cũng không kịp ngăn lại, vẫn khiến cho tay của nàng bị thương.

Naraku tên thâm hiểm này !

Kikyo liếc mắt nhìn vết thương trên tay phải, căn bản là không để ở trong lòng, nàng hừ một tiếng,“Naraku, một chiêu của ngươi chỉ có thế này ?” Nói xong, cung tiễn nhắm ngay Naraku, biểu tình nghiêm túc, không có nửa điểm do dự bắn về phía hắn.

Mũi tên mang theo linh khí tinh lọc hướng về Naraku, hắn lại chỉ đứng yên tại chỗ, híp mắt, thân hình như ẩn đi biến mất trước mặt Kikyo. Kỳ quái, Kikyo rõ ràng là thân bùn đất, nhưng vừa rồi chỗ vết thương kia lại chảy ra máu của nhân loại! Naraku sở dĩ nhanh chóng lui đi là vì tin tức bất ngờ này, cảm giác Kikyo có chút khác biệt với lần trước bị công kích trong chướng khí.

Rốt cuộc làm sao thế này ? Kikyo là nhân loại ? Như vậy cũng không đúng, nếu là nhân loại thì bên người nàng ta sẽ không có tử hồn trùng theo sau, mà nếu không phải nhân loại, thân thể nữ nhân này sao lại cổ quái vậy ?

“Kikyo đại nhân, vết thương của ngài thế nào rồi ?” Kohaku thấy nàng bị thương liền vội vàng chạy đến xem xét.

“Việc nhỏ, bất quá –” Kikyo nhìn theo hướng Naraku rời đi, lẽ nào hắn phát hiện cái gì sao?

“Ta đi kiếm chút dược thảo về chữa trị, ngài chờ trong một lát!” Kohaku vội vàng chạy đi, Kikyo cũng không có ngăn cản, đợi hắn rời đi rồi mới lên tiếng nói : “Xuất hiện đi!”

Đằng sau thân cây một nữ nhân cười ngây ngô ló đầu ra, đúng là Long Thất, nàng tiến lên trước,“Kikyo, lại bị thương sao? Phải cẩn thận chứ, xưa đâu bằng nay, như vậy sẽ rất đau.”

Thở dài một tiếng, Long Thất sử dụng trì dũ thuật chữa trị vết thương cho Kikyo, miệng vết thương khép lại rất nhanh, cho đến khi không còn dấu vết nào mới thôi …

“Ngươi sao lại tới đây, vừa rồi đã ở đây sao ?” Biểu tình nghiêm túc trên mặt Kikyo dần dần hạ xuống, ánh mắt dò xét nhìn Long Thất.

“Gần đây trong lòng không yên tâm lắm, Naraku có âm mưu gì ta cũng không biết, dù sao cũng rảnh rỗi nên mới đi theo xem, chỉ còn lại một mảnh nhỏ cuối cùng, Naraku không đến đây tìm ngươi thì có thể chạy đi đâu ?” Long Thất nói như dĩ nhiên.

“Đa tạ ……” Kikyo thoáng nhìn qua cánh tay hoản hảo như cũ, ánh mắt hơi chần chờ,“Tiểu Thất, trong lòng có chuyện gì mà bất an ?”

“ Có vẻ như tộc nhân đang triệu hồi ta ……” Long Thất đem long châu đem ra, có chút do dự nói,“Cảm giác giống như thế, nhưng lại làm cho người ta bất an, đúng rồi, Kikyo, thân thể có khỏe không? Nếu có chỗ nào không ổn nhất định phải nói với ta, cũng không thể cam đoan trì dũ thuật không có tác dụng phụ.”

“Thân thể tất cả đều bình thường……” Kikyo vươn tay nhìn, cảm giác ấm áp này mới đúng là thân thể, thực ấm áp, khi trước lúc còn là thân bùn đất nàng không thể cảm nhận được cảm giác ấy ,“Thật sự không biết phải cảm tạ ngươi thế nào……”

Ngày ấy bị Naraku hạ chướng khí lên thân thể bùn đất kia, vốn tưởng rằng mệnh sắp tàn lại gặp được Inu Yasha, cũng chưa từng nghĩ Long Thất sẽ xuất hiện ở trước mắt, vận dụng phương pháp đổi linh hồn tráo đổi thân thể nàng với thân thể nhân loại trước kia. Kikyo càng không nghĩ tới lúc trước ở trong trận cháy lớn như vậy mà thân thể này lại được Long Thất đưa vào trong long châu, bảo tồn trong đó suốt năm mươi năm, vết thương lúc trước cũng biến mất không còn dấu vết, hoàn hảo vô khuyết. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Kikyo cũng không dám tin tưởng chuyện này, nhưng bây giờ thân thể này thực sự là chính nàng.

Trên người Long Thất có rất nhiều bí mất, năng lực trên người cũng phi bình thường, ngay cả cái gọi là long châu này cũng có năng lượng cường đại không kém ngọc tứ hồn, không những có ý thức của riêng nó, đựng được rất nhiều thứ trong đó mà còn có thể hóa thành vũ khí hay hóa thành kết giới. Nhưng điều khiến Kikyo càng không thể tin được là…… Naraku…… thích tiểu Thất —

Khi nghe được chuyện này từ miệng Long Thất, Kikyo vẫn không thể tin được, nhưng chuyện Naraku là người xấu thì không có gì phải nghi ngờ, bất luận hắn yêu hay không yêu Long Thất thì người nọ cũng không có khả năng biến thành người tốt ……

Kikyo biết mình không thể ngăn cản Long Thất, nhìn ánh mắt kia của tiểu Thất khi nhắc đến Narkau cũng có điểm quyết liệt hơn xưa , Kikiyo thích Inu Yasha, tự nhiên sẽ hiểu được sự kiên cường trong mắt Long Thất là có hàm nghĩa gì…

“Chỉ là tiện tay mà thôi, ngươi cũng đừng khách khí. Chỉ là thân thể của ngươi linh hồn vẫn chưa được đầy đủ hoàn toàn, không phải sao?” Long Thất cũng có một chút tiếc nuối, linh hồn không được đầy đủ thì sẽ không phải là nhân loại thực sự, bất quá nhìn thấy dáng vẻ tươi cười kia của Kikyo làm nàng cũng an tâm ít nhiều, so với lấy bùn đất làm thân thể, đây mới là Kikyo chân chính. Kikyo vẫn luôn để ý đến chuyện mình không phải nhân loại, sở dĩ lúc trước Long Thất không đem thân thể Kikyo ra khỏi long châu thứ nhất là vì quá trình trị liệu có chút chậm, thứ hai là muốn Kikyo trải qua cảm giác bất đắc dĩ khi phải dùng thân thể bùn đất kia, chỉ có trải qua những thứ như vậy họ mới biết trân trọng mạng sống của mình, mới biết tin tưởng lẫn nhau. Kikyo cũng vậy, Inu Yasha cũng thế, mà nàng và Naraku…… Có lẽ cũng không phải ngoại lệ.

“Như thế này đã đủ rồi……” Kikyo thản nhiên nói,“Tiểu Thất, ta phải giết Naraku !”

“ Thật không?” Long Thất dị thường bình tĩnh, gật gật đầu.

“Ta nói là thật ……”

“Ừm” Rầu rĩ không vui đáp.

“Chỉ cần một ngày chưa trừ được Naraku, ta liền có cảm giác vẫn bị vây hãm trong lồng giam của hắn, yêu quái này trói buộc ta hơn năm mươi năm khiến ta không cách nào quên đi bóng ma trong lòng ……”

Chuyện này Long Thất cũng biết …… Nàng nhẹ nhàng nói,“Naraku rất xấu, ta biết, Naraku thực âm hiểm, này ta cũng biết, Naraku bây giờ có một bụng mưu ma chước quỷ, này ta cũng biết…… Nhưng , Kikyo, tiểu Thất thích hắn, hắn có thể là người xấu nhất thiên hạ này nhưng lại thành tâm thành ý đối xử tốt với tiểu Thất, trước kia tuy rằng cũng có tổn thương tiểu Thất nhưng cũng từng làm ra chuyện lấy lòng tiểu Thất, cho dù bây giờ tiểu Thất không biến hắn muốn làm gì, nhưng là tiểu Thất…… Thích hắn……”

Kikyo từ từ rút tay về, xoay người, thái độ kiên quyết,“Như vậy…… Cũng muốn ta phải giết ngươi ư ?”

“Ta không nghĩ được xa đến thế ……” Long Thất chậm rãi mở miệng,“Nghĩ cứ đến đâu thì hay đến đó, không biết Naraku vì cái gì mà muốn thu thập đủ ngọc tứ hồn, bởi vì hắn nói ‘ đợi mọi chuyện giải quyết xong ’ hấp dẫn ta, cho nên không có ngăn cản ý đồ của người kia, tiểu Thất cũng không biết đang chờ mong cái gì, tóm lại là đang đi bước nào hay bước ấy……”

Nàng tuy rằng biết rõ mọi chuyện năm mươi năm trước, nhưng bây giờ mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát, nàng muốn nhìn xem Naraku rốt cuộc là muốn cái gì. Chỉ cần ngọc tứ hồn vẫn còn thì hai bên chính tà vẫn sẽ đối kháng mãnh liệt …

Biểu tình cứng ngắc trên mặt Kikyo dịu xuống, có cảm giác tiểu Thất đã thay đổi, không còn là tiểu cô nương xúc động trộm ngọc tứ hồn nhảy xuống giếng Thực Cốt, bây giờ đã trưởng thành lên rất nhiều, trong mắt cũng có một loại chấp nhất, không giống ánh mắt vô hồn năm xưa khiến Kikyo không đành lòng nói lời cay nghiệt, bởi vì tiểu Thất thực thiện lương, đến tận bây giờ cho dù biết chính mình thích Naraku vẫn vô thanh vô tức âm thầm giúp đỡ nàng ……

Sau khi Kohaku hái thuốc về liền phát hiện vết thương trên người Kikyo đã biến mất không còn dấu vết, tựa hồ nhìn ra sự kinh ngạc của hắn , Kikyo cười,“Vừa rồi đã được tiểu Thất trị khỏi, cám ơn ngươi đã đi xa như vậy tìm thuốc về cho ta, sợ là không dùng được ……”

“Ngài không có việc gì là tốt rồi, dùng hay không cũng không quan trọng , chủ yếu là ngài không đau thì tốt rồi.” Kohaku không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cần thương tích khỏi là được.

Kikyo siết chặt cung tên, tiểu Thất à, ngươi bảo ta phải làm sao mới tốt đây, thích ai không thích lại đi thích Naraku . Những lời năm ấy nàng cảnh báo căn bản tiểu Thất không nghe lọt câu nào ……

Ngày nào cũng quấn quýt bên cạnh Naraku, sớm chiều bên nhau nên sinh ra cảm tình là chuyện dễ hiểu , nếu hiểu ra chuyện ấy sớm hơn …… Có lẽ sẽ không rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như bây giờ …..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play