Một hồi lâu sau, tiếng thì thầm khe khẽ mới vang lên trong rạp chiếu phim.

Tống Thanh Hàn ngưng thần nghe, đa số là khiếp sợ cú ngoặt trong phim, số ít còn lại là thấp giọng gọi tên Trần Gia Minh Tạ Diệc An... và tên của cậu.

"Oa... không ngờ Trần Kha là boss cuối! Anh Diệc An diễn tốt thật đấy!"

"Tớ đọc nguyên tác rồi, chuyển thành phim cũng có chỗ khác, nhưng Phương Du thật sự có cảm giác của nhân vật nguyên tác... Rõ ràng trông lạnh lùng kiêu căng nhưng kỳ thật lại trượng nghĩa, cute dữ!" 

"A? Tớ chưa đọc nguyên tác... Nhưng mà biểu cảm cuối cùng của Tần Phi cô đơn thiệt á... chắc ảnh không thể chấp nhận người anh em của mình lại là hung thủ lừa gạt mình bấy lâu."

"Tớ cũng thích Phương Du! Lúc trước còn hiểu lầm ảnh là hung thủ, nhưng ánh mắt của anh ấy trong cảnh ngồi ở ghế lạnh lùng phân tích động cơ tâm lý của hung thủ thật sự tốt lắm í! Khi đó tớ cảm thấy tam quan bị chó gặm rồi, cảm thấy cho dù ảnh là hung thủ tớ cũng vẫn thích ảnh!"

...

Nhóm fan nhỏ giọng thảo luận, Tống Thanh Hàn lẳng lặng nghe, khẽ cười.

Hàn Nghị đứng lên, các diễn viên cũng đứng lên theo.

Họ đi lên chỗ bàn nhân viên đã chuẩn bị sẵn, cúi người thật sâu với người xem.

Hàn Nghị tiến lên trước nhận mic, nói đến nguyện vọng của mình khi quay bộ phim này.

"Tôi tình cờ đọc kịch bản "Người thứ bảy". Khi đọc tôi biết ngay kịch bản này rất hợp thành một bộ phim của tôi..." Hàn Nghị đứng đằng trước nói chậm rãi, phía dưới im phăng phắc.

Tống Thanh Hàn đứng sau ông, trên đỉnh đầu là ánh sáng lạnh trong rạp chiếu phim chiếu xuống.

Cậu chậm rãi dời mắt nhìn thính phòng, mỉm cười, ánh mắt như là hàm chứa hàng tỉ cảm xúc.

Thường Vi ngồi ở hàng ghế thứ ba nhìn cậu, hốc mắt ửng đỏ.

Sau khi từng diễn viên chính phát biểu xong là đến phần đặt câu hỏi.

Người đầu tiên được gọi lên là cô gái trông rất ngại ngùng, cô nhìn đám người Hàn Nghị và Tống Thanh Hàn, kích động lại xấu hổ đi lên sân khấu, sau đó cầm mic hỏi: "Cháu muốn hỏi đạo diễn, cảnh cuối của phim chú thêm vào có ý nghĩa gì không?" 

Hàn Nghị kinh ngạc, ông nhận mic nhân viên đưa cho, trầm ngâm một lát, cười nói: "Thật ra cảnh ảnh đó là cảnh bất ngờ, lúc đó Thanh Hàn đã đóng máy rồi, nhưng có mấy cảnh bởi vì một vài nguyên nhân cần quay lại cho nên tôi liên hệ với cậu ấy."

Fan nữ kia căng thẳng tò mò nhìn Tống Thanh Hàn, cậu nghiêng đầu mỉm cười với cô.

Hàn Nghị tiếp tục nói: "Sau đó lúc quay tôi chợt nghĩ, trong nguyên tác Phương Du đã biết chiến hữu mà mình sóng vai chiến đấu trước giờ lại là tên tội phạm mà mình muốn bắt, cậu ấy nghĩ thế nào? Mọi người đọc nguyên tác cũng biết, tôi cũng không phủ nhận là vì thời gian nên phải cắt bỏ rất nhiều cảnh của Phương Du. Thật ra Phương Du là một vai diễn không thể thiếu, sau khi cắt bỏ có vẻ hình tượng nhân vật mờ nhạt, tôi cho thêm một cảnh -"

"Sau đó cấu tứ của cảnh này hợp ý tôi. Trong cảnh này, Phương Du không thẹn với người bị hại, nhưng cậu hoài niệm Trần Kha mà cậu đã sóng vai chiến đấu." 

"Chẳng qua tôi vốn muốn quay cảnh Phương Du và Tần Phi đến thăm Tần Kha trong tù, sau đó Thanh Hàn cho tôi ý tưởng." Hàn Nghị cười nhìn Tống Thanh Hàn, "Cậu ấy nói với tôi, tử vong là sống lại. Mộ chính là ranh giới giữa sự sống và cái chết."

Fan nữ đó nghe xong đăm chiêu, gật đầu, e lệ ôm đám người Hàn Nghị và Tống Thanh Hàn, cứng ngắc bước nhanh xuống sân khấu.

Kế tiếp có vài fan được chọn lên đặt câu hỏi, Trần Gia Minh và Tạ Diệc An, An Ý Như cũng đều bị hỏi. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Buổi chiếu trước này rất long trọng, ngoài rạp chiếu phim này có rất nhiều người không được chọn nhưng rất yêu thích nguyên tác, hoặc là fan của mấy diễn viên chính. Họ đứng dưới ánh mặt trời chói trang, nhìn rạp chiếu phim đã lâu như vậy rồi vẫn không có động tĩnh gì, họ rất hiếu kỳ.

Sao thế này? Sao mãi mà chẳng có động tĩnh gì nhỉ? Chẳng lẽ là phim rất hay? Hay là phim quá dở?

Fan bên ngoài vừa căng thẳng vừa sợ hãi, kéo người cùng sở thích than thở.

"Ra rồi ra rồi!" Đám fan hoan hô lên khi đám người Hàn Nghị bước ra rạp chiếu phim, một đám người hô to tên Trần Gia Minh, Tạ Diệc An, vô cùng hoành tráng.

Tống Thanh Hàn đi theo, nhìn đám người Hàn Nghị ký tên cho fan.

Trên mạng, hơn một trăm fan được chọn đã hấp tấp đăng cảm tưởng sau khi xem xong lên Weibo.

0l: Bánh kem dâu

Đầu tiên, rất vinh hạnh được tham gia buổi chiếu trước của "Người thứ bảy". Lần đầu tiên tiếp xúc gần với người nổi tiếng, hơi run!

1l: Nive

Xếp ghế ngồi chờ!

2l: Trăng lặn mặt trời mọc

Ngồi chờ +1, tui luôn là độc giả trung thành của "Người thứ bảy", nghe nói chuyển thể còn thấy khổ sở. Chủ thớt nói nhanh lên phim thế nào! Tôi đang do dự có nên đi xem không.

3l: A Hi là mặt trời nhỏ

Tui cũng đi nè! Vốn muốn đăng bài post mà không ngờ chủ thớt đã đăng rồi! Thôi kệ đi, tui sẽ chảy nước miếng ở đây! Đẹp lắm! Nhất là Phương Du, hoàn toàn là vương tử trong lòng tui QAQ!

Thấy lầu ba lên tiếng, dân mạng tò mò nháy mắt bình luận cả mấy trăm câu vào bài đăng này.

48l: Bánh kem dâu

Ôm lầu ba lắc lắc. Đáp lại câu hỏi mà mọi người quan tâm nhất nhé, rốt cuộc có nên xem phim này không? Đáp án của tôi là...

49l: Quỷ đáng ghét

Chủ thớt là quỷ đáng ghét, lại còn lấp lửng.

50l: Bánh kem dâu

Ngại quá tự nhiên mạng lag. Đáp án của tôi đương nhiên là đề cử. Bởi vì hay lắm đó! Phương Du quả thực là tiểu thiên sứ! Cảnh cuối phim làm tôi tan nát hết cả cõi lòng đây này.

Phía dưới một đống người reply thật không má, quỳ xin chủ thớt spoil đủ kiểu.

Nhưng mà chủ thớt không care.

412l: Xem một lượt, sao nhiều người gọi là fan đi xem chiếu trước tâng bốc Phương Du kia thế, không phải thuỷ quân đấy chứ? Seeding cũng vừa phải thôi chứ ok?

ID Bánh kem dâu đã lăn lộn ở diễn đàn này rất lâu, cơ hồ là lần nào có phim điện ảnh mới chiếu là người này đều đăng bài nói cảm tưởng của mình, cảm nhận phim cũng chuẩn xác. Rất nhiều người trong diễn đàn từng đi xem phim mà mình không hề quan tâm rồi cuối cùng lại yêu thích nhờ bình luận của cô, hoặc là đọc bình luận của cô nên không đi xem mấy bộ phim "ăn xổi".

Lúc này "Người thứ bảy" chiếu trước cô cũng đăng ký, mọi người trong diễn đàn cũng biết. Hiện tại là lúc kết thúc buổi chiếu trước, cô về đăng bài cũng chẳng có gì sai. Khi thấy cô cực lực đề cử "Người thứ bảy", rất nhiều người trên diễn đàn đều rục rịch quan tâm, nhưng sau khi nhìn thấy người kia lên tiếng thì các cô lại do dự.

Trên mạng có nhiều fan nguyên tác, các cô có chấp niệm với nội dung và nhân vật trong nguyên tác. Nếu diễn viên diễn Phương Du chẳng ra gì mà chỉ biết mua thủy quân, vậy các cô thấy không vui.

Sở Minh ngồi cạnh Tống Thanh Hàn, cúi đầu thoáng nhìn nội dung trên điện thoại của cậu, lên tiếng nói: "Bọn họ toàn nói bậy nói bạ, em đừng quan tâm."

Hắn sợ cậu bị lời trên mạng làm cho đau lòng, sau đó cậu liếc mắt nhìn hắn chẳng hề quan tâm, ngửa đầu khẽ cười: "Họ nói cũng có lý mà anh." 

Sở Minh thở phào, cũng biết Tống Thanh Hàn không phải kiểu người sẽ bị lời trên mạng làm tổn thương, lại vẫn cầm tay cậu, hai tai hơi đỏ lên: "Dù sao thì anh cũng biết em rất tuyệt."

Tống Thanh Hàn: "..." 

Cậu giơ tay sờ đầu hắn, cười nói: "Thật ra em cảm thấy anh lợi hại hơn."

Lâm Thiện và Ngụy Khiêm một người lái xe một người ngồi ghế lái phụ, cảm thấy như đứng đống lửa, như ngồi đống than, người mất tự nhiên.

Hắn không thể ngờ chủ tịch và Hàn Hàn ở chung lại như vậy!

Cún độc thân đau lòng không dậy nổi.

"Sau rồi còn phải đi tuyên truyền nữa à?" Sở Minh để cho Tống Thanh Hàn vuốt, dịu dàng hỏi.

"Vâng." Tống Thanh Hàn vỗ nhẹ đầu Sở Minh rồi mới chậm rãi thu tay, "Ngày chiếu là ngày 1 tháng 10, cũng là ngày quốc khánh. Trước lúc đó em có vài buổi phỏng vấn."

"Mùng 1 tháng 10 à." Sở Minh khẽ nhíu mày.

"Làm sao vậy?" Tống Thanh Hàn cảm thấy tâm trạng hắn thay đổi, cầm tay hắn lo lắng hỏi.

"..." Sở Minh mím môi, lắc đầu, "Không có gì." 

Tống Thanh Hàn liếc mắt một cái là nhìn ra hắn nói một đằng nghĩ một nẻo, ngẫm nghĩ, ngước mắt hỏi: "Lúc đó chúng ta đi xem với nhau được không?"

"Hả?" Sở Minh giật giật khóe miệng.

"Lúc đó chúng ta đi xem với nhau." Tống Thanh Hàn nhìn chủ tịch Sở không được tự nhiên, miệng thì dỗ, môi thì bất giác cười cười.

Ngụy Khiêm: "..." 

Yêu đương khiến da đầu người run lên, xem ra đây là thật!

Làm cún độc thân run da cún.

Mùng 1 tháng 10 là lúc các phim điện ảnh tranh đua, trừ phim "Người thứ bảy" mà Hàn Nghị đạo diễn còn có vài bộ phim điện ảnh cũng lựa chọn lúc này, trong đó có cả mấy bộ phim được xem là bom tấn. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nếu nói khán giả hơi hứng thú với "Người thứ bảy", như vậy bọn họ rất có hứng thú với mấy phim bom tấn khác.

"Đạp tiên trần" là một bộ huyền huyễn tu tiên được cải biên thành phim điện ảnh, do đạo diễn Từ Minh nổi tiếng đạo diễn, tiểu hoa Trang Nghênh Vũ phái thực lực diễn nữ chính, mấy nam diễn viêncũng là người thực lực trong giới. Có thể nói bộ phim điện ảnh này không làm được một trăm điểm, nhưng tám mươi điểm khẳng định là dễ dàng.

Chỉ là một bộ phim điện ảnh như vậy cũng đủ để hấp dẫn đa số người mê phim, lại càng không nói có cả những phim điện ảnh xuất sắc khác cũng chiếu vào lúc này.

"Chuyến phiêu lưu của Romas" cũng là phim của đạo diễn nổi tiếng, thuộc dòng phim tình yêu hài kịch được ưa chuộng, là một kình địch của "Người thứ bảy" ngoài "Đạp tiên trần".

Nhưng Hàn Nghị lúc này đây là đi vào đường cùng, trong tay ông có một bộ "Người thứ bảy", mà thời hạn hợp đồng chỉ còn một nửa. Ông đã không có thời gian để quay một bộ phim điện ảnh khác. Mà nếu "Người thứ bảy" tránh kỳ Quốc khánh này thì có khả năng cũng chẳng thu được tiền vé.

Hàn Nghị muốn thu hút quần thể đổ xô đi xem phim vào Quốc khánh, đánh cược chất lượng của "Người thứ bảy".

Người trong giới không xem trọng phim này của Hàn Nghị. Diễn viên phim của ông thật sự là chẳng được, đừng tưởng hiện tại trên mạng có rất nhiều người ngợi ca "Người thứ bảy" hay cỡ nào, nhưng trên thực tế cũng chỉ có khoảng hơn trăm người muốn đi xem.

Một trăm người sao có thể so với Trang Nghênh Vũ? Chỉ bằng mình cô đã đủ triệt tiêu sức ảnh hưởng của tất cả diễn viên trong đoàn phim của Hàn Nghị.

Chẳng qua họ không coi trọng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của đoàn phim "Người thứ bảy". Sau hơn mười ngày thông báo, ngày 1 tháng 10 đã đến.

Chu Châu là nữ sinh năm nhất, Quốc khánh được nghỉ dài hạn khó có được, cô hẹn bạn thân đi xem phim.

"Gì thế, sao hết vé rồi?" Chu Châu được coi là fan qua đường của Trang Nghênh Vũ, lúc xem phim có phim của Trang Nghênh Vũ là cô sẽ ưu tiên xem. Lúc này cô hẹn bạn thân đi xem phim cũng định xem phim "Đạp tiên trần" mà Trang Nghênh Vũ đóng chính đang chiếu.

Nhưng thị trấn nhỏ của họ chỉ có một rạp chiếu phim, khi cô đến mua vé, vé "Đạp tiên trần" đã bị bán hết.

"Sao chiếu ít suất thế không biết?" Chu Châu vừa giận vừa tìm kiếm phim khác dưới sự khuyên bảo của bạn.

"Người thứ bảy? Tên này lạ thế." Chu Châu nhắc một câu, ấn vào xem thử.

"Tiêu Tiêu, vé phim khác vẫn chưa bán hết, có "Người thứ bảy" này, cậu xem không?"

Chu Châu và bạn thân Tiêu Tiêu không học cùng trường, bình thường thời gian gặp mặt không nhiều lắm, lần này mãi mới hẹn được nhau đi xem phim. Tuy rằng không thấy hứng thú với phim khác nhưng cô vẫn mua hai tấm vé "Người thứ bảy", cùng Tiêu Tiêu đi vào rạp chiếu phim.

Trong rạp phim không có nhiều người, Chu Châu cùng bạn thân vào vị trí của mình, mở điện thoại ra định vừa xem vừa nói chuyện.

"Ting --" Khi nhạc đệm vang lên bên tai, Chu Châu ngẩng đầu, không cúi đầu xem điện thoại nữa.

"Tiêu Tiêu! Vừa nãy cậu thấy không, nhà tâm lý học tên là Phương Du đẹp trai quá!" Vừa ra rạp chiếu phim, Chu Châu đã giữ chặt tay bạn thân lắc lắc, thấp giọng nói, hiển nhiên đã thành fan qua đường của Phương Du.

Bạn thân Tiêu Tiêu cũng kích động gật đầu: "Có! Ảnh đẹp trai thật, nhưng lại có cảm giác tsundere."

"Này, cậu còn nhớ người diễn Phương Du là ai không?"

"Hình như... Hình như tên là Tống Thanh Hàn nhỉ?" 

"Tớ cảm thấy có chỗ chưa xem kỹ, ngày mai chúng ta đến xem lại nha?"

"Ok!"

...

Có rất nhiều người giống Chu Châu và Tiêu Tiêu. Họ thấy "Đạp tiên trần" hết vé, có người chọn hôm sau đến xem, có người thì chọn một bộ trông được nhất trong số các phim còn lại. Giữa những phim này, có một bộ phận người lựa chọn "Người thứ bảy" với poster đóa hoa ngâm trong máu.

Họ vào phòng chiếu phim với ý định xem đại, lúc đi ra cơ hồ đều xem lại "Người thứ bảy".

@ Hiên Viên Vũ Mặc: Đm! Mọi người mau đi xem "Người thứ bảy" đi! Mẹ nó hay quá! Tuy bị cải biên nhưng siêu cấp hay đấy! Đặc biệt là thiên sứ Phương Du, quả thực là Phương Du trong lòng tui, xem cảnh cuối mà rớt nước mắt luôn á. 

@ Nhà phê bình điện ảnh Vương Chí Toàn: Lúc trước có fan bảo tôi xem "Người thứ bảy", tôi từ chối. Từ trước đến giờ tôi không thích xem phim trinh thám nội địa hạng ba như thế. Mấy phim này làm cho tôi cảm thấy chỉ số thông minh của tôi bị giẫm nát trên đất vũ nhục vậy. Nhưng hôm nay khi tôi muốn xem "Đạp tiên trần", nhân viên nói cho tôi biết là đã hết vé. Được rồi, tôi đây cũng không thể một chuyến tay không đúng chứ? Sau đó tôi thấy poster "Người thứ bảy" nên quyết định xem xem hay thế nào. Ok, giờ tôi đang tự chửi mình! Vương Chí Toàn đồ đầu đất, mày có biết bởi vì thành kiến mà thiếu chút nữa mày bỏ lỡ một bộ phim hay không! Đúng, mọi người không nhìn lầm, "Người thứ bảy" vả tôi một cái đau điếng, giờ đầu tôi toàn là phim. Tôi muốn xem lần hai, thuận tiện tổ chức bốc thăm mười vé "Người thứ bảy" tặng fan, xin lỗi thành kiến lúc trước.

...

Người tình cờ xem "Người thứ bảy" xong chia sẻ lên internet, nhất là kiểu bị vả mặt này, quả thực làm người xem buồn cười.

Dưới sự tác động như vậy, dân mạng vốn không muốn đi xem cũng hứng thú thử đi xem.

Ngày đầu tiên, doanh thu phòng vé của "Đạp tiên trần" đạt 155 triệu 800 nghìn tệ, "Chuyến phiêu lưu của Romas" đạt 105 triệu 900 nghìn, "Người thứ bảy" đạt 40 triệu.

Ngày hôm sau, doanh thu phòng vé của "Đạp tiên trần" đạt 130 triệu, "Chuyến phiêu lưu của Romas" bảy mươi triệu, "Người thứ bảy" 110 triệu.

Ngày thứ ba, doanh thu phòng vé của "Đạp tiên trần" đạt 117 triệu, "Chuyến phiêu lưu của Romas" đạt 64 triệu, "Người thứ bảy" 233 triệu.

"Người thứ bảy" giống như một con hắc mã, cực kỳ rõ ràng trong bảng doanh số phòng bán vé đang không ngừng giảm đi.

"Sao lại hết vé "Người thứ bảy" rồi?" Một cô gái kéo cánh tay bạn trai oán giận nói, "Ngày hôm qua đến các anh cũng bảo hết, sao không tăng thêm suất chiếu chứ?"

Bạn trai ôn tồn an ủi cô, sau đó ghen tị mở miệng nói: "Em đến vì cái tên mặt trắng bóc Phương Du kia à, chẳng lẽ anh kém cậu ta hay sao?"

Cô gái lườm anh ta một cái, sau đó tiếp tục xác nhận với nhân viên: "Hết vé thật rồi à?" 

"Vâng ngại quá, bây giờ còn vé của "Đạp tiên trần", xin hỏi cô muốn xem không?"

"Thôi, tôi muốn xem "Người thứ bảy" cơ."

"Tiếc quá..." 

Phim lúc trước không bán nổi trở nên chạm tay là bỏng, ông chủ rạp chiếu phim vội ra quyết định: "Bớt suất chiếu của "Chuyến phiêu lưu của Romas đi", chiếu "Người thứ bảy"."

Suất chiếu của "Người thứ bảy" từ 10% lên tới hai mươi phần trăm, sau đó lại lên đến ba mươi phần trăm ngang với "Đạp tiên trần", cuối cùng vượt qua "Đạp tiên trần", đạt tới ước chừng bốn mươi phần trăm suất chiếu.

Trong số suất chiếu không ngừng biến hóa, rạp chiếu phim của Tinh Hải lại không có thay đổi gì.

"Haha, ông chủ không hổ là ông chủ, liếc mắt một cái là nhìn ra bộ phim nào hot được, ngày đầu tiên đã tăng suất chiếu của "Người thứ bảy" lên bốn mươi phần trăm. Sao anh lại thông minh vậy nhỉ?"

Người quản lý Tinh Hải nghe nhân viên ngợi ca anh ta "anh minh", dở khóc dở cười.

Người thông minh không phải anh, là đế vương thương nghiệp Sở tiên sinh í. Nghĩ đến Ngụy Khiêm cố ý vô tình lộ ra tin tức với mình, người quản lý sờ sờ cằm mình, không phải là Sở tiên sinh muốn trọng dụng anh đó chứ?

Sở · anh minh thần võ · Minh: "......"

Thật ra bởi vì Tống Thanh Hàn tham gia phim này nên Sở Minh mới ra năm này có chiếu một phim như vậy.

Chẳng qua năm đó bộ phim điện ảnh kia tuy rằng lội ngược dòng nhưng thành tích lại không nổi trội như đời này.

Hắn nhìn số liệu trên bảng báo cáo, lộ ra một nụ cười có thể nói là dịu dàng.

Minh châu được mài giũa, cuối cùng sẽ toả sáng như hào quang vốn có.


Tác giả có lời muốn nói:

Sở · anh minh thần võ · Minh: bọn họ khen anh biết trước, siêu ~ lợi hại ()~*

Hàn Hàn: Giỏi giỏi, siêu cấp lợi hại (vuốt lông)


Hôm qua bận không đăng được, hôm nay đăng bù nha~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play