Hình ảnh phim như là được phủ một tầng sáng như tranh. Ánh sáng màn hình thay đổi, câu chuyện róc rách như nước chảy phát triển không ngừng.

Thượng Hải phồn hoa, người đi đường mặc áo dân quốc, sườn xám tôn lên vòng eo nhỏ nhắn; váy Tây tung bay, âu phục thẳng thớm. Giống như là truyền thống đan xen với hiện đại, mâu thuẫn mà lại đẹp đến lạ.

Một đôi chân đi giày cao gót xuống xe, giẫm trên đường lát xi măng, hạt bụi bay bay. Làn váy viền ren rủ xuống như nước, đập vào bắp chân mịn màng của "cô".

Cô gái với mái tóc xoăn sành điệu giơ tay ấn chiếc mũ trên đầu xuống, lưới đen trên mũ che khuất hàng lông mày thanh tú của "cô".

"Lâu thanh y! Hôm nay đến sớm thế?" người bán hàng rong bên đường thấy "cô" xuống xe, mắt sáng ngời, nhẹ nhàng chào hỏi "Lâu Ý".

"Lâu Ý" mím môi, khẽ gật đầu, người bán hàng rong kia vui vẻ, cho hạt dẻ ngào đường vào túi, vui vẻ chạy đến, nhiệt tình đưa cho "Lâu Ý".

Lâu Y giật mình, mím môi lắc đầu, giơ tay từ chối.

"Aiz! Lâu thanh y ngài cầm đi." người bán hàng rong kia cười nói, "Ngài thích nhất hạt dẻ ngào đường này còn gì? Bình thường lúc nghe ngài và Lâu đại gia diễn không có gì cho ngài, bây giờ mới có cơ hội, chỉ có mấy hạt dẻ, ngài đừng khách sáo!" (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lâu Y thấy vẻ tha thiết trên mặt hắn, do dự, người bán hàng rong kia nắm chắc cơ hội, nhét hạt dẻ vào tay "cô", lại chạy về, nói: "Ai da Lâu thanh y, ngài cầm đi!"

Lâu Y cúi đầu nhìn túi hạt dẻ, lấy một hạt ra.

Ngoài vỏ hạt dẻ màu nâu được phủ một tầng đường vàng óng, vỏ ngoài được rang nứt ra, hạt dẻ vàng óng, ngọt ngào thơm phức.

Cậu tách vỏ ra kêu "răng rắc", hạt dẻ tròn vo nằm trong tay cậu.

Cậu bỏ vào miệng, thịt hạt dẻ tan ra trong miệng. Cậu cầm túi kéo mũ xuống thấp, đi vào quán trà.

"Cạch." Lâu Y nhìn người đàn ông ngồi cạnh bàn, để túi hạt dẻ lên bàn.

Cố Phong Dặc mỉm cười nhìn cậu, liếc nhìn váy cậu mặc, nói: "Bộ hôm nay đẹp lắm."

Lâu Y lãnh đạm ngồi xuống đối diện hắn.

Cố Phong Dặc thấy mỹ nhân bơ mình, không xấu hổ, lấy túi hạt dẻ, bóc vỏ một hạt, cầm tay Lâu Y thả vào tay cậu: "Ăn đi."

Lâu Y nhìn hạt dẻ: "Lần này anh gọi tôi đến đây là có chuyện gì?"

"Không có chuyện gì không được gọi cậu đến đây à?"

Lâu Y nhíu mày, làm bộ muốn đứng dậy đi.

Cố Phong Dặc thấy cậu thật sự không hề lưu luyến, ngẩn người, nói: "Khụ... Mấy ngày hôm trước cậu hỏi tôi gần đây có thể đến rạp hát Phú Hoa không còn gì, vốn được, nhưng dạo này Thượng Hải không yên, nên tôi không đi được, bây giờ nói một tiếng cho cậu biết." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

"Thượng Hải... Đã xảy ra chuyện gì?" Lâu Y như là lơ đãng hỏi.

"Không sao, chỉ là có mấy con chuột trong cống đang nhảy nhót thôi." mắt Cố Phong Dặc lạnh đi, "Đợi... thôi không nói nữa, gần đây cậu thế nào?"

"Cảm ơn đã quan tâm, gần đây tôi ở rạp hát hát hí khúc thôi." Lâu Y nói mấy câu với hắn, đứng dậy rời khỏi quán trà.

Sau khi cậu rời khỏi, một người ở góc quán trà lén lút đi theo cậu.

Cố Phong Dặc nhìn qua khe cửa sổ, rút tờ giấy nhỏ xíu được gấp gọn dưới túi hạt dẻ.

Đường cái ở Thượng Hải phồn hoa vẫn đông nghịt, trời như là sắp mưa, mấy tia chớp hỗn loạn.

Lúc Lâu Y quay lại rạp hát, mưa to mưa to đột nhiên trút xuống làm ướt váy của cậu, làm cậu có vẻ hơi chật vật.

"Ai da! Lâu thanh y, sao lại đứng ở đây! Vào nhanh đi, mắc mưa bị cảm thì làm sao..." người trong rạp hát thấy cậu đứng ở cửa, vội vàng ra đón cậu vào bên trong.

Trận mưa to này rửa sạch bụi bặm ở Thượng Hải, dưới bầu trời sáng trưng, cành lá xanh rì sum xuê.

Liên tiếp mấy ngày, bến Thượng Hải ít đi mấy người, ngay cả rạp hát cũng ít đi mấy gương mặt quen thuộc, lão bầu gánh nuôi lớn Lâu Y cũng "cáo lão hồi hương".

Giống như tất cả đã thay đổi, lại giống như không có gì thay đổi. Tiếng nhạc "Mẫu đơn đình" trên sân khấu vang lên, người nghe hát chật ních.

Chiến tranh nổ ra, bến Thượng Hải như thể không bị ảnh hưởng, lúc tin chiến thắng lan truyền, người Hoa bị người nước ngoài áp bức hoan hô, ngay cả người rạp hát cũng thảo luận hưng phấn.

Lâu Y mặc trang phục diễn, nghe giọng nói của đám tiểu nhị, trong mắt không lóe lên ý cười. Ăn vận chỉn chu xong, cậu bước ra sân khấu.

Bài hát hôm nay không phải "Mẫu đơn đình", nhưng người đến nghe vẫn say mê.

Một người hát, một đám nghe, mỹ nhân hát đẹp như tranh vẽ.

Mà cảnh đẹp này lại bị một viên đạn phá vỡ.

Tay áo dài mất đi sự khống chế của chủ nhân rũ xuống. Máu nhuộm đỏ sân khấu, trang phục diễn cũng nhuốm màu đỏ.

Bức họa dần trở nên hư ảo, một bức họa khác dần hiện ra.

Phía trước có đúng sai, có hư ảo, có điều chỉ là ký ức nửa đời trước của cậu sau khi trúng đạn, "Lâu Ý" mang theo nhiều khát vọng của cậu cũng chỉ là một ảo giác, cuối cùng biến mất trong không khí.

Cậu nhìn trần nhà khẽ cười, trước mắt đã dần mơ hồ. Cậu nhẹ nhàng thở dài, cuối cùng trước khi chết, nụ cười bên môi vẫn còn.

Không biết sao tiếng nức nở vang lên, cho đến cuối phim, nhóm fan vẫn chưa hoàn hồn.

Sao lại chết? Rõ ràng mọi chuyện đã tốt lên mà? Rõ ràng cậu đã có thể vui vẻ làm chuyện mình thích, tiếp tục hát mà?

Sao cậu lại chết?

Đây không phải một bộ phim hoàn toàn bi kịch, nhưng cũng không phải một bộ phim hài kịch, nói thẳng ra, nó là phim văn nghệ.

Thật ra đều có nguyên nhân, nhưng Lâu Y rất chân thật, mấy vai diễn chồng lên nhau, cuối cùng lại dung hợp làm một thể, làm hình tượng trở nên lập thể. Cậu là Lâu đại gia, cũng là Lâu thanh y. Là mỹ nhân trang điểm xinh đẹp hát trên sân khấu, cũng là quân tử trầm tĩnh nho nhã thanh cao. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Cậu không phải một vai diễn hoàn hảo, nhưng không xấu đến độ làm cho người ta hận. Đối với cái chết của cậu, nhiều hơn là cảm giác "cảm động lây".

Kết cục vui mừng bị phủ kín bóng ma bởi vì cái chết của cậu, nhưng bóng ma này không ảnh hưởng đến niềm vui của bến Thượng Hải.

Bộ phim kết thúc, mà cuối cùng chiếc nhẫn kia vẫn không được Lâu Y đeo.

Thường Vi mở to mắt, lau nước mắt ở khóe mắt, mới phát hiện tay đã cầm khăn từ bao giờ, cô rút ra lau nước mắt.

"Cảm ơn mọi người đã xem." Hướng Duy đưa đoàn phim lên, không nói nhiều câu vô nghĩa, cúi chào khán giả, bước xuống dưới.

Lúc kết thúc, Thường Vi được nhận quà của ban tổ chức, là một con búp bê vải mặc trang phục diễn.

Cô ôm búp bê, đứng tại chỗ nhìn một lát, bên tai vang lên tiếng thét chói tai.

Cô nhìn về phía phát ra tiếng gào thét, thấy Tống Thanh Hàn và Sở Minh đi cùng nhau, vẫy tay với các cô.

Cổ áo Sở Minh hơi lệch, Tống Thanh Hàn giúp hắn chỉnh lại.

Thường Vi hơi sững sờ, lại nghĩ đến cảnh Tống Thanh Hàn nắm tay Sở Minh.

Nhóm fan ngồi đằng sau không nhìn thấy cảnh đó, nhưng lúc thấy Tống Thanh Hàn chỉnh cổ áo cho Sở Minh cũng đã loáng thoáng cảm nhận được gì đó.

Các cô gọi tên Tống Thanh Hàn, gọi Hàn Hàn.

Tống Thanh Hàn cũng mỉm cười đáp lại các cô, Sở Minh thì dùng tư thái dịu dàng đi cạnh cậu.

Hướng Duy đi trước họ mấy bước, lúc nghe thấy nhóm fan la lên cũng tò mò quay đầu, thấy Tống Thanh Hàn và Sở Minh show ân ái.

Hướng Duy: "..."

Ông bất đắc dĩ thở dài, xoay người tiếp tục đi về trước.

"Hàn Hàn!" Thường Vi cũng gọi.

Dường như Tống Thanh Hàn nghe thấy giọng cô, nhìn sang.

Thường Vi ngẩn người, gào to một tiếng: "Anh phải hạnh phúc đấy!"

Tống Thanh Hàn mỉm cười, khẽ gật đầu với cô.

Thường Vi hít mũi.

Vậy là đủ rồi.

Sau khi kết thúc buổi chiếu sớm, hot search nổ tung, trừ đề tài có liên quan đến "Mộng cũ Lê viên" còn ảnh chụp chung của Tống Thanh Hàn và Sở Minh ở hội trường mà fan chụp được.

Trong những bức ảnh đó, tư thế của họ còn thân thiết hơn tất cả những bức ảnh được tung ra lúc trước, tình ý trong mắt hai người cũng không có một chút ý tứ che giấu.

Tống Thanh Hàn đang hẹn hò với Sở Minh à? Nhưng trước đó không lâu Sở Minh mới bị đồn có con, thế thì Tống Thanh Hàn yêu hắn có thân phận gì?

Tình yêu đích thực? Người thứ ba?

Fan không muốn tin Tống Thanh Hàn mà mình thích là người như vậy. So với tin Tống Thanh Hàn hẹn hò với Sở Minh, các cô càng không thể chấp nhận người mình thích là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.

Bình thường anti-fan bị fan đè đầu như là nắm chặt được điểm đen, cứ nhào đến mắng Tống Thanh Hàn, như thể phải dán nhãn "người thứ ba" cho cậu.

"Mộng cũ Lê viên" vốn đã nổi tiếng lại càng nổi tiếng, mà nó được Cục chấp nhận cho chiếu cũng trong một đêm truyền khắp Nam Bắc.

Đây là một bộ phim đoạt giải Oscar.

Những cảnh cut trong phim hiện lên trong đầu.

Nhưng mà diễn viên chính Tống Thanh Hàn bị đồn là người thứ ba lại làm cho người ta ngại không muốn mua vé xem phim.

Danh tiếng của Tống Thanh Hàn đã hơn hẳn lúc trước. Làm diễn viên diễn mấy phim bùng nổ doanh thu, lại diễn phim truyền hình cấp hiện tượng như "Chiếc nhẫn quyền lực", cậu đã có tư cách được người ta gọi một câu diễn viên siêu sao, dù là bác gái bán hàng bên đường hay là trẻ con đang đi học, dù họ không biết Tống Thanh Hàn là ai, nhưng hoặc nhiều hoặc ít đều có ấn tượng với cậu. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Trong danh tiếng này, nói thẳng ra, cậu chỉ cần có một chút hành động không ổn, chỉ sợ cũng sẽ có người nhảy ra chỉ trích cậu, huống chi là chuyện làm người thứ ba chen chân vào gia đình người khác.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người không biết nên giật mình vì cậu là đồng tính luyến ái hay là nên đi mắng cậu phá hoại gia đình người khác.

Dưới Weibo của Tống Thanh Hàn, Sở Minh và Hướng Duy có rất nhiều dân mạng tràn vào, bình luận tăng lên vèo vèo.

Rốt cuộc là có chuyện gì? Cho dù thanh minh có lệ cũng được mà!

Như là nghe thấy tiếng lòng của các cô, Weibo của Tống Thanh Hàn có bài mới.

Đó là một tấm ảnh... trông không hợp với Tống Thanh Hàn.

Trên ảnh là hai bàn tay nhỏ bé mềm mại, trông giống bàn tay của trẻ con mới hai ba tháng. Hai bàn tay nhỏ này được một bàn tay thon dài cầm lấy, lại có một bàn tay to đặt lên bàn tay đó.

Caption của Tống Thanh Hàn cũng rất đơn giản, chỉ đơn giản là hai cái tên.

Sở Thần, Tống Giác.

Bài này mới đăng, chức năng bình luận đã tê liệt.

Nhân viên quản lý Weibo vội sửa chữa, nhưng không ngăn cản được quần chúng hóng hớt vào Weibo xem.

Hot search, GG(*).

(Được sử dụng để mô tả trò chơi kết thúc, ở đây nghĩa là bị lag)

Bình luận, GG.

Chuyển phát, GG.

Weibo cơ hồ tê liệt.

Trần An nghe tin Tống Thanh Hàn và Sở Minh xem như come out, mặt dại ra, thậm chí còn thanh thản rót một cốc nước.

Nước chảy xuống giày, Trần An hoàn hồn, thấy hình hoa cúc trên Weibo, thở dài.

Mãi mới có một siêu sao quốc tế, kết quả siêu sao quốc tế lại come out.

Fan sự nghiệp của Tống Thanh Hàn nhiều, fan bạn gái cũng không ít, nhưng rất nhiều fan tôn trọng cậu chuyện come out này.

Thật sự là nếu Tống Thanh Hàn đột nhiên biến mất một năm rưỡi nữa rất đáng sợ. Nếu lần này cậu lui giới bởi vì come out, thế thì các cô còn đu idol cái gì!

Fan cũng bấp chấp thương tâm, nghĩ đến nếu Tống Thanh Hàn rời khỏi giới giải trí bởi vì sự kiện này, các cô mới muốn khóc có được không!

Tống Thanh Hàn được fan chúc phúc, có fan giải thích cho người qua đường, ảnh đẹp của Tống Thanh Hàn và Sở Minh thay nhau ra trận, dần dà tẩy não mình, các cô cũng hốt hoảng cảm thấy Tống Thanh Hàn và Sở Minh... thật sự rất xứng đôi.

Thật ra fan và một vài người qua đường có thể chấp nhận nhanh như vậy, trừ hoàn cảnh xã hội, nhiều hơn là Tống Thanh Hàn debut nhiều năm như vậy cũng không có scandal gì với minh tinh nữ, một lần duy nhất lại được thanh minh rất nhanh. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hơn nữa so sánh với scandal tình ái, "tình anh em" của cậu và Sở Minh từ tám trăm năm trước đã lên hot search, chẳng qua năm đó các cô mắt mù, rõ ràng là cp thật, lại coi họ là anh em.

Bây giờ nghĩ lại, dù là cùng nhau đón năm mới, hay là mặc kiểu quần áo giống nhau, hoặc là những lời Tống Thanh Hàn nói khi nhận giải Oscar... Mỗi một lần thật ra đều là chim chuột nhau trắng trợn!

Chỉ trách lúc ấy các cô quá ngây thơ TAT

Tống Thanh Hàn nhìn bình luận không ngừng gia tăng, khẽ cười, sờ sờ mặt Sở Thần, lại chụp nó và Tống Giác đang ngủ say.

Hai đứa bé cực kỳ giống nhau đã hoàn toàn nảy nở, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại dung hợp hết ưu điểm của Tống Thanh Hàn và Sở Minh, tóc đen dày, lông mi dài mà cong, khuôn mặt nhỏ hồng hào khỏe mạnh, không thấy một chút tỳ vết nào.

Tư thế ngủ của Sở Thần bá đạo hơn chị nó nhiều, hai cánh tay dang ra rất rộng, miệng ngậm núm vú cao su, thi thoảng lại phun bong bóng.

Tống Giác thì ngoan hơn, hai tay nhỏ bé đặt trước người, miệng ngậm núm vú cao su.

Fan chưa hoàn hồn từ vụ tẩy não, lại thấy Sở Minh cũng đăng bài mới.

... Không biết vì sao, rất không muốn ấn vào xem.

Trong lòng nghĩ như vậy, họ lại thành thật mở Weibo ra.

Sau một hồi load, cuối cùng các cô thấy nội dung bài đăng.

... Đây là come out xong cho phép mình bung lụa à!

Xin các anh lo nghĩ đến tâm trạng của người dị tính luyến ái được không!

Nội dung thay đổi nhanh như vậy chúng tôi không chịu được đâu!

Fan bi phẫn nghĩ, ngón tay không chút do dự lưu ảnh lại.

... Bởi vì tấm ảnh này quá đẹp.

Ánh sáng hắt vào theo khe rèm, thanh niên mà các cô rất quen thuộc ngồi bên nôi, tay sờ mặt con, tay kia thì cầm điện thoại dịu dàng chụp ảnh cho hai con.

Động tác của cậu rất dịu dàng, đôi hàng mi rũ xuống của cậu tạo nên một cái bóng nhỏ dưới ánh nắng chói chang.

Gương mặt của hai đứa bé kia dưới góc độ này không quá rõ, nhưng có thể thấy khuôn mặt tròn tròn, làn da mềm mại gần như là trong suốt dưới ánh nắng.

Có điều các cô lại thấy được mặt của hai đứa bé.

Sau khi Sở Minh đăng Weibo, Tống Thanh Hàn cũng đăng thêm bài mới.

Fan đã lười nói hành vi to gan của họ, cơ hồ bị tấm ảnh Tống Thanh Hàn đăng lên thu hút.

Emmmmm là ảo giác của các cô à, sao cảm thấy hai đứa bé này giống Hàn Hàn và Sở tiên sinh nhỉ?

Vẻ ngoài của Tống Thanh Hàn và Sở Minh có thể nói là không thể bắt bẻ, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến fan có thể chấp nhận chuyện họ làm gay.

Mà Sở Thần và Tống Giác dung hợp ưu điểm của họ quả thực là đáng yêu!

Trẻ con hơn ba tháng đã không còn hồng hồng nhiều nếp nhăn, trở nên phúng phính mũm mĩm, khuôn mặt nhỏ hơi hồng lên, dù là Sở Thần dang hai tay ngủ hay là Tống Giác nắm tay ngoan ngoãn ngủ đều siêu đáng yêu! (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Đáng yêu chết mất!

Fan chưa kịp tiêu hóa tin tức Tống Thanh Hàn và Sở Minh yêu nhau đã bị hai đứa bé đáng yêu thu hút, thấy chúng ngậm núm vú mà quả thực muốn nhảy vào trong màn hình trộm đi.

Không đúng, họ không thể khuất phục dưới loại đạn bọc đường này.

Phải thêm ảnh của Sở Thần và Tống Giác mới được.

Dân mạng vô sự tự thông đặt cho Sở Thần và Tống Giác rất nhiều nick name đáng yêu, dưới Weibo của Tống Thanh Hàn từ chúc anh hạnh phúc đến ông bố bỉm sửa.

... Tốc độ quả thực còn nhanh hơn máy bay.

Nhưng mà come out không phải không có ảnh hưởng với Tống Thanh Hàn. Tuy rằng đã có đại bộ phận người có thể chấp nhận đồng tính luyến ái, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ coi đồng tính luyến ái là chuyện ghê tởm, sau khi tin Tống Thanh Hàn và Sở Minh come out lên hot search, có một bộ phận người tuyên bố sẽ không xem phim của Tống Thanh Hàn, cũng sẽ không ủng hộ cậu.

Một diễn viên, nếu phim cậu diễn không ai xem thì sẽ mất đi ý nghĩa của đời diễn viên.

Đả kích trí mạng cỡ nào.

Trần An và fan sợ chuyện này.

Nếu danh tiếng của Tống Thanh Hàn trượt dốc, thế thì sau này cậu còn ở trong giới showbiz được không?

Mang theo sầu lo như vậy, doanh thu phòng vé "Mộng cũ Lê viên" đã thành một chỉ tiêu rõ ràng.

Nếu doanh thu phòng vé của "Mộng cũ Lê viên" thấp đến độ không thể chấp nhận được, vậy sẽ thành thất bại đầu tiên mà có lẽ cũng là cuối cùng của Tống Thanh Hàn từ lúc vào nghề đến giờ.

Họ đều đang căng thẳng chờ đợi.

Fan dùng hết năng lực kéo bạn bè thân thiết đi xem.

Nhưng sức của các cô như muối bỏ biển đối với người xem phim.

Quyền thuộc về nhóm người yêu phim.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play