Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con

Chương 149


9 tháng

trướctiếp

Trên trần sân khấu là chùm đèn sáng rực, chiếu sáng cậu và vùng xung quanh rõ như ban ngày.

Tống Thanh Hàn cầm cúp, nhìn khách khứa dưới sân khấu, cười nói: "Rất vinh dự khi diễn xuất của tôi được mọi người tán thành..."

Cậu cảm ơn Hướng Duy, cảm ơn cả đoàn phim "Mộng cũ Lê Viên", cuối cùng cười nói: "... Cảm ơn quý cô Janil xinh đẹp đã trao cúp Oscar cho tôi."

Janil nhướng mày, cười tươi như hoa.

Tống Thanh Hàn khẽ vuốt ve cúp vàng hơi lạnh, ánh mắt trở nên dịu dàng: "Cuối cùng, tôi phải cảm ơn bạn thân của tôi, người thân thiết nhất với tôi, anh Sở Minh."

"Nếu không có anh ấy ủng hộ và giúp đỡ tôi, tôi sẽ không thể tiếp tục sự nghiệp diễn, càng không có khả năng đứng trên sân khấu Oscar, chạm vào chiếc cúp này." Cậu cười với máy quay, cầm cúp cúi người.

"Oa..." MC kinh ngạc nhìn cậu, "Nếu tôi không nghe lầm, cậu đang..."

Công khai come out à?

Tống Thanh Hàn mỉm cười lắc đầu: "Không... Nói thế nào nhỉ, tôi chỉ biểu đạt lòng biết ơn của tôi với anh ấy. Tất cả thành tựu tôi có đều là bởi vì có anh ấy giúp đỡ. Cúp Oscar này cũng có một phần công lao của anh ấy."

MC lại cười, tán thưởng vì tình bạn của hai người: "Tình bạn của hai người làm chúng tôi rất hâm mộ... Tóm lại, chúc mừng cậu!"

Tống Thanh Hàn lễ phép ôm cô, cầm cúp xuống sân khấu.

Máy quay quay lại cảnh này cho người xem trực tiếp xem.

Có người hô chính chủ phát đường, cũng có người cảm thấy Tống Thanh Hàn đang cố ý bán hủ hút fan, đương nhiên cách nói đã bị phản bác.

Tống Thanh Hàn cần dựa vào bán hủ để hút fan à?! Với vẻ đẹp, khí chất, còn diễn xuất đoạt giải Oscar, cậu căn bản không cần dựa vào cái gì mà bán hủ để hút fan, chính cậu là máy hút fan có được hay không! (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Fan thiếu chút nữa bị cách nói này làm cho tức chết, nhưng các cô không phải fan bình thường, là fan của nam diễn viên chính xuất sắc nhất giải Oscar, phải văn minh lễ phép.

Các cô rụt rè, mỉm cười cap ảnh Tống Thanh Hàn được đề cử Oscar, sau lại được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, thấy ai nói móc mỉa là nhẹ nhàng gửi ảnh, vung ống tay áo không nhiễm bụi trần, lui thân.

Chẳng qua nhiều người chú ý đến chuyện Tống Thanh Hàn giành được giải hơn. Hoa quốc đã bao lâu không giành được cúp ở giải này? Hàng năm đều có tin tức đoàn phim nào đạo diễn nào tác phẩm nào nghênh chiến Oscar, nhưng mỗi một năm cơ hồ đều là tin tức xấu. Mà lúc này đây, không chỉ Hướng Duy giành được giải kịch bản xuất sắc nhất, ngay cả giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất họ cùng giành được.

Đây quả thực là tin tức tốt xưa nay chưa từng có!

Tòa soạn báo tăng ca viết bản thảo, hot search nối đuôi nhau, cả thế giới giống như đột nhiên bị ba chữ "Tống Thanh Hàn" chiếm cứ, bài phát biểu cảm nghĩ của cậu và thái độ thân thiết của Janil với cậu cũng được lưu truyền.

Quan hệ của Tống Thanh Hàn và Sở tiên sinh tốt thật đấy.

Đến lúc này, mọi người mới giật mình nhớ ra, Tống Thanh Hàn hiện tại nổi tiếng ở cả nước ngoài, mấy năm trước mới chỉ là một kẻ đóng vai quần chúng không có tiếng tăm gì.

Cậu debut thế nào? Hình như là lúc nào đó đột nhiên được ký hợp đồng với Tinh Hải, lúc ấy tuy rằng Trần An vẫn chưa đi lên đỉnh, nhưng đã rất có thực lực, cậu có được vai diễn chân chính đầu tiên.

Cũng bởi vì vai diễn này, cậu đi vào tầm mắt của mọi người, bắt đầu sự nghiệp trước nay chưa từng có.

Nhưng cậu được Trần An tìm thấy bằng cách nào?

Trên phố có lời đồn năm đó Tống Thanh Hàn có thể ký hợp đồng với người sắp thành người đại diện nổi tiếng Trần An, thật ra có liên quan đến Sở Minh.

Nhưng bởi vì không có đương sự thừa nhận, cho nên cách nói này cũng chỉ được truyền lưu trong bóng tối.

Có điều dựa theo cách nói của Tống Thanh Hàn, có khi lời đồn này là thật nhỉ? Yên lặng vô danh nhiều năm như vậy, nếu không phải đột nhiên ký hợp đồng với Tinh Hải, cậu có thể phải yên lặng thêm nhiều năm, thậm chí mười mấy năm, hoặc là có thể vĩnh viễn không có ngày nổi tiếng. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

May mắn đối với một người quá quan trọng, huống chi còn trong giới giải trí thay đổi từng ngày. Không có may mắn muốn nổi tiếng thật sự quá khó, không khác gì tiêu hai tệ mua xổ số trúng giải lớn.

Nếu sự may mắn này là Sở Minh cho Tống Thanh Hàn... vậy lời cậu nói trên sân khấu nhận giải Oscar không hề khoa trương.

Nhưng nếu là thật, năm đó Tống Thanh Hàn vẫn là một người không có tiếng tăm gì đúng chứ? Sao được Sở Minh coi trọng?

... Đúng rồi, cậu đã cứu mạng chị Sở Minh.

Đây chắc là ý nghĩa của câu thiện giả thiện báo?

Tin Tống Thanh Hàn giành được giải nam chính xuất sắc nhất Oscar truyền khắp internet, lý lịch của cậu cũng bị người nhắc tới, chuyện Janil kính trọng cậu cũng làm cho người ta tò mò vô cùng.

Sao Tống Thanh Hàn có dính dáng đến Janil? Xem biểu cảm của Tống Thanh Hàn, hình như cậu tò mò với sự nhiệt tình của cô mới đúng?

Hơn nữa Janil còn nói cậu là "thầy" của cô...

Là sao?

Sau khi kết thúc lễ trao giải, Oscar sẽ tổ chức tiệc tối. Trong tiệc tối này, khách mời tham dự có thể cuồng hoan.

Janil nhận phỏng vấn.

Cô bưng một đĩa tráng miệng tinh xảo, nhìn màn hình cười nói: "Vì sao tôi gọi anh ấy là thầy à?"

"Ừm... Chuyện này nói ra hơi dài." cô dùng dĩa ăn một miếng bánh ngọt, "Mọi người đều biết hơn một năm trước đó, trạng thái của tôi không tốt lắm, một lần muốn buông bỏ sự nghiệp diễn, bạn bè, người nhà và cả bác sĩ đều bó tay với tôi."

"Lúc ấy trạng thái của tôi không tốt, nhưng lúc tôi sắp không chịu được, bạn tôi bảo tôi xem một bộ phim truyền hình."

"Ừm, là bộ phim mà mọi người nghĩ đó. Nó rất hoàn mỹ, lúc đó tôi chỉ định xem qua loa, lại bị kỵ sĩ thu hút."

"Nói thật, lúc đó tôi cảm thấy kỵ sĩ này hơi kỳ quái. Nhưng anh ấy biểu hiện ngoài dự đoán của tôi... anh ấy rất kiên định, cứng cỏi, từng bước một làm chuyện của mình. Sự mạnh mẽ toát ra từ nội tâm đó làm cho tôi cảm thấy mình được bảo vệ..."

"Tình huống của tôi bắt đầu ổn định từ khi đó, tôi còn học được nhiều điều từ kỵ sĩ."

"Ừm, đương nhiên, lúc đó Hàn diễn vẫn chưa hoàn mỹ, nhưng vẫn làm lòng người rung động."

"Tôi cảm thấy tự hào vì thành tựu của anh ấy hôm nay."

Cả thế giới biết khả năng của Janil, khi những lời nói của cô được truyền đi, tên Tống Thanh Hàn cũng theo tên của cô lưu truyền ở nước ngoài, hơn nữa khiến cho rất nhiều người lúc trước bởi vì đủ loại nguyên nhân không chú ý đến cậu chú ý. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nam diễn viên người Hoa được Janil ưu ái!

Lượng xem "Chiếc nhẫn quyền lực" lại tăng lên, kéo theo những bộ phim lúc trước Tống Thanh Hàn đóng cũng nổi lên theo. Trang web và đài truyền hình có bản quyền phát sóng quyết định thật nhanh, thừa dịp này chiếu lại phim, lại lời một đống lớn.

Đương nhiên, đây là nói sau.

Tống Thanh Hàn chỉ lộ mặt ở Oscar một lúc để chụp ảnh lưu niệm với khách khứa, nói chuyện một lúc, lúc yến tiệc náo nhiệt thì lặng lẽ rời đi.

Đêm nay là đêm không ngủ của Oscar. Phóng viên ngồi canh bên ngoài chỉ mong chộp được tin tức nóng hổi, ai cũng lên tinh thần.

Dù sao tiệc tối Oscar hàng năm luôn có vài minh tinh bởi vì high quá nên làm ra một vài chuyện làm cho người ta "cảm giác mới mẻ".

Lục tục có người đi ra, họ liếc mắt một cái là thấy nam diễn viên chính xuất sắc nhất mới giành được cúp đứng trong một đám người.

Cậu có gương mặt phương Đông rất bắt mắt, đứng trong đám người cũng rất nổi bật.

Chẳng qua rất đáng tiếc, hình như cậu không say, lúc người đại diện lái xe đến đón, cậu cũng không làm hành động gì không lý trí.

Các phóng viên có chút tiếc nuối chụp ảnh cậu rời đi, lại chú ý đến cửa hội trường.

Trần An ngồi đằng trước lái xe, qua gương chiếu hậu nhìn gương mặt hơi mệt mỏi của Tống Thanh Hàn, lại nhìn cái bụng giấu kĩ mà vẫn hơi nhô lên của cậu, thở dài.

Anh tăng tốc, vẫn vững vàng đưa Tống Thanh Hàn về khách sạn.

Khách sạn cơ hồ là trống không, tất cả mọi người đang ở bên ngoài cuồng hoan.

Trần An đưa cậu đến cửa phòng mới yên tâm đi.

Lúc sắp rẽ, không biết sao anh quay đầu, thấy cửa phòng cạnh phòng Tống Thanh Hàn mở ra, một người đàn ông đi ra.

Anh lắc đầu, đi nhanh vào thang máy.

Sở Minh buông tay ra, cười dịu dàng với Tống Thanh Hàn cách đó không xa: "Chúc mừng em."

Tống Thanh Hàn siết chặt cúp, cũng cười theo.

Oscar kết thúc, theo lý mà nói đây là lúc người đoạt giải bận rộn nhất, nhưng khi các phóng viên tìm đến khách sạn Tống Thanh Hàn ở để phỏng vấn cậu, lại biết được cậu đã đi từ lâu rồi.

?!

Sao lại thế này? Giải nam chính xuất sắc nhất Oscar có vị thế gì cậu biết không? Không thừa dịp này xuất hiện lại im lặng rời đi?! 

Phóng viên các quốc gia đều bị Tống Thanh Hàn thần không biết quỷ không hay làm cho sợ ngây người, nhưng may mắn là người đại diện của cậu chưa kịp đi. Không phỏng vấn được chính chủ, không chừng biết được tin tức gì qua lời người đại diện thì sao?

Nếu biết được cậu đi đâu thì tốt quá.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp