Tống Thanh Hàn chỉ vào màn hình: "Diễn xuất và biểu cảm của Lương Quang Vinh khá tốt, rất hợp với vai diễn này, chẳng qua lúc trước vẫn chưa tìm đúng định vị của mình, hơn nữa công ty... cho nên vẫn chậm trễ."

Trần An gật đầu: "Lúc trước Lương Quang Vinh phát triển khá tốt."

Anh cũng nhận ra chắc Tống Thanh Hàn từng có giao thiệp gì với Lương Quang Vinh, nhưng chỉ cần không ảnh hưởng quá lớn, anh cũng mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

"Phía đạo diễn Khương Lăng nhắn tin, "Bóng sói cô độc" đang sản xuất. Nếu không có gì bất ngờ gì, ba tháng sau có thể đi tranh giải, lúc đó có thể cậu cần chạy đi tuyên truyền." Trần An ngẫm nghĩ, lại bổ sung, "Nhưng mà trước giờ đạo diễn Khương Lăng không thích tuyên truyền lắm, cho nên chắc chỉ tổ chức một hai tiết mục theo lệ, không quá bận." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

"Vâng." Tống Thanh Hàn nghe Trần An sắp xếp, gật đầu.

Chuyện kế tiếp quả nhiên giống Trần An nói, Khương Lăng không thích PR, trừ lúc "Chiếc nhẫn quyền lực" kết thúc đăng mấy đoạn hậu trường lên, thời gian khác ông như là đắm chìm trong sản xuất phim, ông hay là ekip đều không có động tĩnh gì.

Nhưng mà cảm giác lạnh lùng thần bí này, ngược lại kích thích sự hiếu kỳ của dân mạng.

Đoạn hậu trường này quá kích thích! Nhìn có vẻ là quay vụ án giết người, chẳng lẽ lần này Hàn Hàn lại nhận phim là phim trinh sát hình sự giống "Người thứ bảy" sao?

Nếu hỏi dân mạng phim ấn tượng nhất trong năm 2021 là gì, chắc rất nhiều người sẽ thốt ra một bộ phim: "Người thứ bảy".

Thành tích của nó quả thực rất huy hoàng, một bộ phim trinh sát hình sự được đầu tư lớn, thành công phá kỷ lục phòng vé mười năm trở lại đây. Cũng nhờ bộ phim này, Tống Thanh Hàn từ một kẻ qua đường không có tiếng tăm gì trở thành một ngôi sao mới.

Có thể nói, ánh sáng con đường diễn xuất của Tống Thanh Hàn bắt đầu từ đây. Từ vai Phương Du đến hiện tại, thật ra còn rất nhiều chỗ không đủ, nhưng trong lòng rất nhiều fan, "Người thứ bảy" cùng với "Phương Du", hàm nghĩa khác nhau. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Đại biểu cho một khởi điểm hoàn toàn bất đồng của Tống Thanh Hàn.

Nhưng sau khi Tống Thanh Hàn diễn "Người thứ bảy", cậu lại không nhận phim trinh thám như vậy nữa! Tuy Tề Thiên đẹp trai, Vô Diêu tiên quân cũng tuấn tú, Arthur cũng rất lợi hại, nhưng Hàn Hàn mặc tây trang lạnh như băng quả thực rất quyến rũ có được không!

Tất cả mọi người nghiêm mặt chờ Tống Thanh Hàn nhận phim trinh sát hình sự, hiện tại có bản hậu trường này, nhìn là biết là phim trinh thám rồi!

Phải mở ra xem!

Mở ra... xem...

Má nó chứ! Ai vậy!

Nhóm tiểu Hàn ôm tâm tình xem mĩ nhan ấn vào, kết quả bị "Lý Đạt Căn" cục mịch quê mùa, giản dị hàm hậu dọa đến độ tim ngừng đập!

Đây, đây là Hàn Hàn nhà họ sao!

Hàn Hàn lần này anh diễn gì thế, ngay cả Arthur cũng không dám làm như vậy QAQ

Nhóm Tiểu Hàn ban đầu bị "mặt" Lý Đạt Căn dọa sợ, sau đó định thần xem kỹ, chỉ trong chốc lát đã bị nội dung thu hút.

Khương Lăng đăng cảnh hậu trường lúc Tống Thanh Hàn bị thương, lúc Lý Đạt Căn rời đi hàng hiên kia.

Người cậu bẩn thỉu, quần áo trên người có vài giọt máu bắn lên, trên gương mặt trung thực loáng thoáng có cảm giác nói không nên lời, làm cho người ta nhìn mà cảm thấy sợ hãi, lại không hiểu sao cảm thấy cậu sẽ không làm thương mình.

Cậu đi ra hàng hiên, vết thương trên đầu trông có vẻ nghiêm trọng. Cậu nhìn quanh, dường như đang tìm cái gì đó – cậu đang tìm gì?

"Cut --" Ngay khi sự hiếu kỳ của mọi người bị câu lên, ngoài màn hình vang lên một giọng nói, nghe giọng này, Lý Đạt Căn nháy mắt dừng lại.

Cậu lau vết máu trên đầu, khẽ cười, nụ cười này dịu dàng khiêm tốn, dù trên mặt có vết bẩn nhưng họ vẫn nhận ra đây đúng là Tống Thanh Hàn.

Các cô vừa mới quên Lý Đạt Căn là Tống Thanh Hàn diễn...

Lúc nghỉ ngơi Tống Thanh Hàn vẫn mặc trang phục diễn, không tẩy trang, người đã không còn cảm giác mâu thuẫn trên màn hình, ngược lại phấn mặt đen sì và quần áo cũ kĩ kia tôn lên đường nét thanh tú của cậu.

Thật ra Tống Thanh Hàn đã đẹp rồi, bôi mặt lem nhem chỉ làm cho vẻ ngoài của cậu rớt mấy level, xem kĩ vẫn là khuôn mặt mộc đẹp như cũ. Chỉ là lúc mới nhìn đoạn hậu trường, không ai để ý cậu đẹp hay không, mà cảm giác đầu tiên là bình thường, hàm hậu giản dị. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Trên thực tế tính từ này khác hẳn với Tống Thanh Hàn, nhưng cậu lại dựa vào diễn xuất xóa đi ấn tượng cố hữu về mình, xây dựng ấn tượng về Lý Đạt Căn.

... Cứu mạng! Các cô muốn xem mĩ nam không muốn bị Hàn Hàn hàm hậu tẩy não!

Ngoài miệng nói thế, trong lòng họ lại cực kỳ hưng phấn bắt tay vào làm gif, điên cuồng vẽ!

Đây là tư liệu trực tiếp, sau này meme phải dựa vào cái này!

Lúc vẽ tranh, cũng có người nhìn ra hàm nghĩa trong đoạn hậu trường này. Tống Thanh Hàn lại diễn một bộ phim trinh thám, mà vai diễn không phải chính diện. Tuy không ít đạo diễn xây dựng hình tượng diễn viên thành thật trung hậu, nhưng khí chất mâu thuẫn mà Tống Thanh Hàn thể hiện trong hậu trường đã ít lại càng ít.

Không giống một kẻ thành thật đơn thuần.

Cho nên Hàn Hàn biến mình thành như thế, rốt cuộc diễn vai gì?

Không thể không nói, năng lực của đạo diễn Khương Lăng quả thật mạnh, dù là toàn cảnh hay cảnh đặc tả, ông đều xử lý vừa đúng, phối hợp với hành động làm kẻ khác run rẩy của Tống Thanh Hàn, dù cậu không hề đẹp cũng làm cho đa số người xem hậu trường phải chờ mong.

Hàn Hàn mới mang đến thịnh yến thị giác trong "Chiếc nhẫn quyền lực" xa hoa cho các cô như vậy, lần này sẽ mang đến cho các cô cái gì?

Fan bắt đầu chờ mong, trong khoảng thời gian ngắn high vui vẻ, làm Weibo của Khương Lăng nổi tiếng hơn nhiều.

Nhưng mà Tống Thanh Hàn không rảnh xem náo nhiệt trên mạng.

Sau khi nói với Trần An, Tống Thanh Hàn ở nhà với Sở Minh vài ngày, lâm vào "bể khổ".

Bởi vì trong "Mộng cũ Lê viên", dù là Lâu Y hay là Lâu Ý, họ đều là một con hát, dáng người mềm mại yểu điệu, giọng trong trẻo dễ nghe. Nếu Tống Thanh Hàn muốn diễn xuất thần hai vai diễn này, không biết một chút hí khúc nào, căn bản không thể diễn ra. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Cậu thông qua năng lực của nhà họ Sở tìm được một vị có thể nói là ngôi sao sáng trong giới hí khúc, đến nhà bái phỏng.

"Ông Kỳ." Tống Thanh Hàn lễ phép gõ cửa, cửa được mở, một ông già khỏe mạnh ra mở cửa.

"Cháu là Tống Thanh Hàn?" Biểu tình của Kỳ Liên rất bình thản, giọng cũng vang dội trong suốt, nghe uyển chuyển dễ nghe như thiếu niên.

"Đúng là cháu." Tống Thanh Hàn hơi cong thắt lưng, lễ phép cười.

Cậu cười nhu thuận xinh đẹp, Kỳ Liên đánh giá cậu vài lần, sau đó quay người: "Theo ông vào đi."

Ông xoay người đi vào phòng, bước chân vững vàng, người thẳng tắp, nhìn chẳng giống một ông lão đã vào tuổi thất tuần.

Tống Thanh Hàn đi vào theo.

Kỳ Liên ngồi xuống sofa, hất cằm: "Cháu ngồi đi."

Tống Thanh Hàn ngồi đối diện ông, thắt lưng thẳng làm cho sắc mặt Kỳ Liên dịu hơn nhiều.

"Ông nghe A Dương nói cháu tìm đến ông học hí khúc?"

Tống Thanh Hàn gật đầu: "Ông Kỳ, không dối gì ông, gần đây cháu nhận một kịch bản có liên quan đến Côn khúc(*). Nhưng cháu chưa hiểu rõ hết phương diện này nên nhờ người lớn trong nhà giật dây bắc cầu tìm đến ông cho cháu."

(Côn khúc là một trong những loại hình cổ nhất của nghệ thuật ca kịch Trung Quốc, được UNESCO đưa vào danh sách Kiệt tác truyền khẩu và phi vật thể nhân loại)

"Người lớn trong nhà?" Kỳ Liên nhìn cậu chằm chằm, "Cậu và Sở Hàm có quan hệ gì?"

Tống Thanh Hàn ngẩn ra, sau đó dở khóc dở cười: "Ông hiểu lầm rồi, cháu và chị Sở Hàm không có quan hệ đó."

"Thế thì có quan hệ với Minh Minh." Kỳ Liên thản nhiên nói.

Tống Thanh Hàn cười, không phản bác.

Kỳ Liên lắc đầu, mà không quan tâm vấn đề này: "Ông thấy cháu thuần túy bởi vì A Dương thôi. Ông nói thật, cháu quá tuổi, rất khó học được gì ở hí khúc, cháu về đi."

"Ông Kỳ." Tống Thanh Hàn nghiêm túc nhìn Kỳ Liên, "Cháu muốn thử một lần."

"Thử cái gì mà thử?" Kỳ Liên gõ bàn, "Mấy cái phim đó, đạo diễn không xử lý à?"

"Đạo diễn xử lý là chuyện của đạo diễn, mà cháu cũng có chuyện của cháu." Tống Thanh Hàn lắc đầu, "Làm một diễn viên, nếu cháu không trải nghiệm vai diễn, vậy lúc cháu diễn chỉ dùng sự tưởng tượng của mình để diễn thôi, căn bản không diễn ra cảm giác gì." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Kỳ Liên nhìn cậu mấy lần: "Lời này không giống lời lúc trước ông từng nghe."

"Ông nói đúng, nếu một diễn viên không biết nhân vật mình diễn có thân phận gì quan hệ gì có chỗ nào đặc biệt, không thể diễn tốt."

Tống Thanh Hàn thở dài, ngước mắt lên kiên định nhìn Kỳ Liên: "Ông Kỳ, cháu thật sự muốn học hí khúc, xin ông dạy cháu."

"Dạy cháu thì được." Kỳ Liên nhìn ánh mắt sáng bừng của cậu, thoáng mềm lòng, "Nhưng cháu chịu được không, không liên quan đến ông."

Tống Thanh Hàn nghe vậy, thở phào: "Cháu sẽ cố gắng."

"Chỉ dựa vào miệng không được gì." Kỳ Liên lạnh lùng nói, nhưng biểu cảm trên mặt lại dịu đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play