Kỵ sĩ già nua nhận ra cô gái quý tộc vẫn xinh đẹp này. Khuôn mặt của nàng vẫn trẻ trung xinh đẹp, dáng người vẫn yểu điệu, mỗi một cử động đều có sức hấp dẫn nói không nên lời, là Vương hậu mà Quốc vương sủng ái cũng tin tưởng nhất.
Đúng vậy, tin tưởng nhất.
Dĩ vãng kỵ sĩ được Quốc vương ỷ lại tin tưởng đã trôi xa, ông yên lặng thủ vững ở hoàng cung, giống như một kỵ sĩ bình thường, canh gác an nguy của cung đình.
Quốc vương đã cứng cáp không cần ông nữa. Kỵ sĩ im lặng hành tẩu giữa cung đình xa lạ mà lại quen thuộc, dùng bước chân đo đạc mỗi một tấc đất cung đình.
Nhưng mà ngày không thể thong thả mà an bình như vậy, bộ tộc dị nhân không buông bỏ mơ ước đại lục, sau khi bị đánh lui một lần, dị nhân còn lại dưới sự dẫn dắt của vương tử dị nhân lựa chọn quốc gia vừa mới phục quốc không lâu, thực lực yếu kém để xâm lược. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Chỉ cần cướp được đất đai và thánh vật, bộ tộc dị nhân sẽ có được cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức.
Đại chiến oanh liệt lại diễn ra, nhưng lúc này đây đứng bên cạnh Quốc vương không phải kỵ sĩ giáp bạc kiếm sắc mà là Vương hậu quần áo lộng lẫy, xinh đẹp động lòng người.
Dị năng của Vương hậu rất xuất sắc, thậm chí vào lúc một dị nhân bắn mũi tên nhọn về phía Quốc vương, nàng đỡ một tên trí mạng này cho Quốc vương.
Dị nhân bị đánh lui dưới sự chỉ huy của kỵ sĩ, nhưng Vương hậu lại bị thương. Quốc vương ngày đêm ở cạnh Vương hậu hôn mê, chỉ có lúc xử lý quốc sự mới xuất hiện trước mặt quý tộc và các đại thần.
Quốc vương bắt đầu không lo chính sự. Sau khi Vương hậu tỉnh lại, Quốc vương lại thương thảo quốc sự với Vương hậu. Vương hậu dần dần leo lên đỉnh của quyền lực.
Các đại thần tỏ vẻ bất mãn với quyết định chia sẻ quyền lực cho Vương hậu của Quốc vương, sau đó biến mất. Biến mất thật sự, không ai nhớ đến sự tồn tại của họ, trừ kỵ sĩ.
Cuối cùng có một ngày, đến phiên kỵ sĩ. Vương hậu gọi kỵ sĩ đến trước mặt mình, ôn hòa ôn chuyện cùng ông.
Sau đó Quốc vương đến, như là thấy hình ảnh gì kinh hãi không thôi, đẩy ông ra, sau đó chỉ trích ông muốn mưu hại Vương hậu.
Ông giải thích cho Quốc vương, nhưng Quốc vương lại như đắm chìm trong một thế giới khác, hoàn toàn không nghe thấy lời ông, thậm chí còn hạ lệnh trục xuất ông.
Quốc vương lấy đi thanh kiếm vinh quang mà lão quốc vương ban cho ông, sau đó lạnh lùng trục xuất ông cung đình.
Kỵ sĩ mất thanh kiếm vinh quang không còn là kỵ sĩ của quốc gia này nữa, ông tìm được áo của một người phương Đông lúc trước đưa cho, thay ra, đi về phương Đông.
Có lẽ, ông có thể tìm được cố hương của mình chăng?
Nhưng mà vận mệnh không buông tha cho ông, sau khi ông bị trục xuất khỏi cung đình, dị nhân và người dị năng cuồn cuộn tìm kiếm ông, như thể muốn lấy được cái gì đó từ ông vậy.
Arthur biết, thứ đồ đó, bọn họ xưng là "chiếc nhẫn quyền lực".
Nhưng mà trên thế giới nào có cái gì là "chiếc nhẫn quyền lực"?
Kết cục "Chiếc nhẫn quyền lực" không sóng gió, thậm chí chỉ có thể nói là bình thản, nhưng khán giả vẫn xem từ đầu tới cuối, xem Arthur mặc áo choàng lại che chở cho đứa bé sau lưng, mà chính ông thì đẫm máu đồng quy vu tận cùng vương tử dị nhân, mắt đỏ hoe.
Vương hậu xinh đẹp đã chết, bóng người ngã xuống đẹp đẽ mà an bình, không giống như sự xinh đẹp chói lóa trước đây của nàng. Vương tử dị nhân cũng chết, nửa quỳ trên đất, khuôn mặt có chút vặn vẹo tuấn tú còn lưu lại biểu cảm không thể tin. Arthur cũng chết, thân hình còm đi giờ khắc này đứng thẳng tắp, cầm thanh kiếm thất bại mà vinh quang trong tay, đâm thẳng vào giữa trái tim Vương tử dị nhân, chính trái tim ông cũng bị một cái tên xuyên qua, máu phun đỏ cả áo. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hình ảnh chậm rãi biến mất. Khi OST "Chiếc nhẫn quyền lực" lại bi tráng mà hào hùng vang lên bên tai, biểu tình khán giả trống rỗng, sau đó buồn bã, khổ sở đến mức tận cùng, lại thỏa mãn tới cực hạn.
Không thể nghi ngờ, kết cục này đối với một vài người xem khó có thể chấp nhận.
Sao lại là kết cục chết hết được?
Rõ ràng có nhiều chuyện có thể vãn hồi, họ vẫn chưa nhìn thấy Quốc vương sám hối với Arthur, họ vẫn chưa nhìn thấy ba mẹ Arthur là người thế nào, họ vẫn nhìn thấy Arthur cưới vợ sinh con, truyền lại thanh kiếm vinh quang, sao lại, sao lại chết được?
@ dks: a a a a a a a a a Arthur sao lại chết! Tui không chấp nhận! Kỵ sĩ của tui huhuhu, ảnh tốt như vậy! Ảnh chưa sống được ngày nào tốt, sao lại chết huhuhu.
@ Mộng Kha: @ Statham đi ra chịu đánh
@ Meo Meo Dương: @ Statham đi ra chịu đánh
Bi kịch dễ khắc ghi hơn hài kịch.
Kết thúc của "Chiếc nhẫn quyền lực" không phải chấm dứt mà bùng nổ cao nhất, kết cục bình thản nhưng lại bi tráng kích thích người xem, các kiểu đồng nhân fanart không ngừng ra đời, đủ kiểu ngọt ngấy hoặc fanfic đáng yêu, hoặc là đủ kiểu cắt ghép tạo nên kết cục vui vẻ...
Đồng nhân bùng nổ là một chuyện tốt với nguyên tác, nhất là một bộ nguyên tác được đánh giá cao.
Làm vai diễn khiến người xem đau lòng trong nguyên tác, thật ra Arthur không hoàn mỹ. Trừ khuôn mặt đẹp trai lúc xuất hiện ban đầu, về sau theo nội dung phát triển, chàng đã già, biến dạng, biến tàn, tính cách cũng bướng bỉnh làm cho người ta phải cắn răng. Nhưng chàng là Arthur.
Thanh niên tươi cười lúc nghe nói mình có thể trở thành kỵ sĩ, thanh niên tiếp nhận trọng trách tương lai của một quốc gia, người đàn ông bảo vệ đứa bé mình nuôi lớn ở sau lưng chịu chết... cả đời chàng thời gian vui vẻ không nhiều, đến khi chàng chết, thứ thật sự thuộc về chàng chỉ có thanh kiếm vinh quang.
Chàng chết như một kỵ sĩ, mà chàng không chết đơn thuần như một kỵ sĩ.
Thiết lập này là Statham thay đổi theo diễn xuất của Tống Thanh Hàn. Nghiêm khắc mà nói, hiện tại kết thúc "Chiếc nhẫn quyền lực" này, trừ bối cảnh và nội dung ban đầu, còn lại đã hoàn toàn không giống với "Chiếc nhẫn quyền lực" đời trước. Sự thay đổi này đều bởi vì Tống Thanh Hàn gia nhập, ví dụ như áo bào, dung nhan không già của Catherine... (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Sau khi thay đổi "Chiếc nhẫn quyền lực" không mất đi sự thừa nhận đời trước nó đạt được, ngược lại được càng nhiều lời khen ngợi.
Địa vị của Statham ở Hollywood tăng lên rất nhanh, hắn vốn là đạo diễn nổi tiếng, hiện tại lại được nhóm diễn viên ưu ái. Christina nhờ vào "Chiếc nhẫn quyền lực" thành công vào giai tầng trên của Hollywood, Weyi lại nhờ vai này nhận được kịch bản của đạo diễn nổi tiếng.
Tống Thanh Hàn diễn vai Arthur lại nổi tiếng rất nhanh. Kết thúc "Chiếc nhẫn quyền lực" chưa đến nửa tháng, fan Weibo của cậu tăng lên bốn mươi triệu, cơ hồ là vững vàng. Không ít người xem trong và ngoài nước đều bởi vì vai diễn Arthur này sinh ra sự hiếu kỳ với cậu.
Không thể phủ nhận, lúc trước Tống Thanh Hàn vẫn là có cái mác thần tượng phái thực lực, mặc dù có ba chữ "phái thực lực" này, nhưng phía trước gắn hai chữ "thần tượng" này, "thực lực" sẽ đi bị mờ đi.
Mà vai diễn Arthur này lại xóa sạch chữ "thần tượng" trước tên cậu, cậu chân chính trở thành diễn viên phái thực lực.
Nhân lúc kết thúc "Chiếc nhẫn quyền lực" bùng nổ, Khương Lăng thuận thế đăng lên vài đoạn quay "Bóng sói cô độc".
Khương Lăng - một đạo diễn hàng năm để Weibo mọc cỏ - lúc đăng không có ai vào xem. Trần An không nhìn nổi, dùng tài khoản Weibo của Tống Thanh Hàn forward, sau đó lại dùng tài khoản của phòng làm việc tag.
Sau khi Weibo của Tống Thanh Hàn forward video của Khương Lăng, diễn viên thay thế Tô Hòa Ninh diễn vai cảnh sát cũng forward theo.
Diễn viên thay thế Tô Hòa Ninh đã lăn lộn ở giới giải trí hơn hai mươi năm, diễn xuất tuy rằng ổn, nhưng bởi vì tài nguyên công ty không tốt, chất lượng phim tốt xấu lẫn lộn, làm cho hắn nổi một hồi rồi vẫn không nổi không chìm, chỉ có thể nhận kịch bản nam hai nam ba, miễn cưỡng duy trì độ nổi tiếng bình thường.
Nói thật, Khương Lăng tìm đến hắn, Lương Quang Vinh cảm thấy không thể tin. Sau đó hắn mới biết được, đạo diễn Khương Lăng tìm đến hắn là bởi vì Tống Thanh Hàn giới thiệu.
Tống Thanh Hàn không chỉ thẳng tên hắn, chỉ là lúc xem mấy phim lúc trước của hắn, nói vài câu với Khương Lăng. Sau khi Khương Lăng về tìm phim của hắn xem mới tìm đến hắn.
Phim của đạo diễn Khương Lăng đó! Không biết có bao nhiêu người trong giới muốn diễn vai này, thế mà vai diễn nam số hai cứ thế đập lên đầu hắn. Lương Quang Vinh hoang mang, quả thực là rất cảm kích Tống Thanh Hàn.
"Quang Vinh... Chú leo lên thuyền anh Hàn từ lúc nào thế?" người đại diện của Lương Quang Vinh ngơ ngác nói, "Sao lại đột nhiên ra tay giúp chú?"
Lương Quang Vinh cũng hoang mang: "Em và anh Hàn chẳng có giao lưu gì... Lúc trước gặp ở phim trường có tính không?"
Người đại diện cắn môi: "Cho dù thế nào, lần này là cơ hội anh Hàn cho chú, chú vào đoàn đừng não úng nước đối nghịch với người ta... chung đụng hòa bình vào. Nếu anh đoán đúng, lần này thằng nhóc chú sẽ may mắn!"
"Lúc chú đi lên, công ty sẽ không cắt xén tài nguyên của chú như bây giờ." Người đại diện từ đầu đã theo Lương Quang Vinh, dù hiện tại hắn đã chìm cũng không buông bỏ. Chẳng qua lúc trước Lương Quang Vinh đắc tội một người trong công ty, cho nên làm cho hắn thành trạng thái nửa đóng băng như bây giờ. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
"Anh yên tâm, em biết làm thế nào." Lương Quang Vinh áp chế kích động trong đáy lòng, bình tĩnh gật đầu.
"Sao cậu bỗng nhiên muốn giúp cậu ấy?" Trần An nhìn xem Tống Thanh Hàn đang xem gì, sau đó nhận ra là đoạn video Lương Quang Vinh kích động nói chuyện với Tống Thanh Hàn, "Diễn xuất cũng được, nhưng lúc trước đắc tội với người trong công ty nên vẫn không chìm không nổi."
Tống Thanh Hàn tỉ mỉ xem một lần, nghe câu hỏi của Trần An, khẽ cười: "Em xem vài phim."