"Vị này chính là Tống thiếu hiệp thân kiêm Võ Đan Nga Mi hai phái? Hồ phu nhân. . . Chẳng lẽ là thê tử của Liêu Đông đại hiệp Hồ Nhất Đao?" Mộ Dung Phục phong thần tuấn lãng, quan sát hai người chốc lát, kinh ngạc mà hỏi thăm.
"Quả nhiên không hổ là Mộ Dung công tử, đối với chuyện trong chốn giang hồ rõ như lòng bàn tay, liếc mắt liền nhìn ra lai lịch của chúng ta." Tống Thanh Thư và Hồ phu nhân liếc nhau, thầm nghĩ lấy đạo của người trả lại cho người của Cô Tô Mộ Dung, quả nhiên không phải hư danh.
"Không biết hôm nay nhị vị đăng môn đến thăm, có gì chỉ bảo?" Mộ Dung Phục một lòng vì đại nghiệp phục quốc của hắn, trong ngày thường nhìn thấy giang hồ nhân sĩ, thường thường sẽ rất nhiệt tình kết giao.
"Là như thế này " Hồ phu nhân dừng lại một chút, đem chuyện của Mộ Dung Cảnh Nhạc kể cho đối phương nghe.
"Mộ Dung Cảnh Nhạc?" Mộ Dung Phục sợ hãi cả kinh, trước đó hoàn toàn chưa từng nghe qua về chuyện người con rơi này, "Tại hạ phải kiểm tra gia phả, để xem có thu hoạch gì hay không." Trong lòng nghĩ người của Mộ Dung nhất mạch rất thưa thớt, bây giờ nói không chừng sẽ có thêm một người giúp đỡ.
Tống Thanh Thư thấy mặt hắn lộ vẻ vui mừng, đại thể cũng đoán được tâm tư của hắn, vội vã nói: "Mộ Dung công tử, xin thứ cho tại hạ lắm miệng, Mộ Dung Cảnh Nhạc này võ công tựa như cũng không dưới công tử, hơn nữa một thân công phu bàng môn tả đạo, lại là cao thủ dùng độc dược, hắn một lòng muốn đoạt được quyền sở hữu của Tham Hợp trang, với thân phận con riêng của hắn, sợ rằng đến lúc đó không cách nào để yên cho con ruột như công tử."
Mộ Dung Phục trong lòng có chút không cho là đúng, nghĩ thầm võ công hắn nếu như cao hơn mình, đã sớm giết tới, còn cần học nghệ trong chốn giang hồ. . . Chờ một chút, chẳng lẽ hắn cố kỵ không phải mình, mà là phụ thân giả chết của mình? Nghĩ đến đây sắc mặt của Mộ Dung Phục từ từ ngưng trọng xuống.
"Không biết chúng ta có thể giúp đỡ Mộ Dung công tử hay không, dù sao Mộ Dung Cảnh Nhạc rất có thể là hung thủ hạ độc năm đó." Hồ phu nhân cúi người cầu xin, nàng ấy tới tìm cầu Mộ Dung thế gia trợ giúp, cũng không muốn cứ như vậy mà bị cho ra rìa.
"Hồ phu nhân mời nén bi thương, " Mộ Dung Phục ổn định tinh thần một chút, "Nhị vị báo cho tại hạ biết tin tức trọng yếu như vậy, tại hạ đã vô cùng cảm kích, nào dám làm phiền hai vị ra tay. Mộ Dung thế gia chúng tôi nếu như ngay cả môn hộ đều không thanh lý được, chẳng phải là khiến cho người trong thiên hạ chê cười. Hồ phu nhân cứ việc yên tâm, đợi sau khi chúng tôi bắt Mộ Dung Cảnh Nhạc, nhất định mời phu nhân đến đây một chuyến."
Thấy đối phương đưa ra lý do đầy đủ, Hồ phu nhân trong lúc nhất thời cũng không biết sao mở miệng, nhúng tay vào công việc nội bộ của người ta đích thật là tối kỵ trong chốn võ lâm, chỉ là nếu khiến cho nàng buông tay mặc kệ, nàng lại không làm được.
"Hồ phu nhân nếu như không chê, có thể ở lại Yến Tử Ổ một thời gian, chúng tôi một khi tìm được Mộ Dung Cảnh Nhạc, phu nhân có thể điều tra chuyện của Hồ đại hiệp năm đó, như thế nào?" Mộ Dung Phục đưa ra lời mời mang tính chất thăm dò, trong lòng cũng có suy nghĩ, mấy năm trước nghe tin đồn võ lâm, Hồ Nhất Đao bảo vệ cho một bảo tàng lớn, không biết đây là thật sự hay không, hiện tại phu nhân của đối phương ở chỗ này, phải tìm cơ hội nghe ngóng tình hình một chút.
Hồ phu nhân rõ ràng có chút động tâm, thế nhưng cố kỵ bản thân mình là một nữ nhân, ở trong này có chút không tốt.
Nhìn thoáng qua Tống Thanh Thư bên cạnh, trong lòng nhất thời có chủ ý, quay lại Mộ Dung Phục cười nói: "Cảm ơn ý tốt của Mộ Dung công tử, thiếp thân cung kính không bằng tuân mệnh. Chỉ là chúng ta lần này mạo muội đến thăm, còn có một yêu cầu quá đáng, vị huynh đệ này của ta, bị trọng thương dẫn đến kinh mạch toàn thân đứt đoạn, được Dược vương tiền bối chỉ điểm, nghe nói Đấu Chuyển Tinh Di của Cô Tô Mộ Dung huyền diệu không gì sánh được, không biết có thể trị liệu cho kinh mạch bị hao tổn của huynh đệ ta hay không?"
Mộ Dung Phục vô thức nhíu nhíu mày, Đấu Chuyển Tinh Di chính là căn bản dựng thân của Mộ Dung thế gia, sao có thể dạy cho người ngoài. Bất quá trong lòng hắn nhớ thương bảo tàng của Hồ Nhất Đao, nghĩ thầm nếu có thể được bảo tàng, đem tới chiêu binh mãi mã, mình nói không chừng có thể hoàn thành sự nghiệp to lớn mà ngay cả tổ tiên đều không thể hoàn thành, trong lòng nhất thời có chút động tâm.
"Tống công tử, có thể cho tại hạ xem mạch đập được không?" Mộ Dung Phục nhìn Tống Thanh Thư, xin phép một chút.
Tống Thanh Thư thấp thỏm bất an mà đem tay đưa qua, nghĩ thầm bản thân mình tuy rằng đồng tình Mộ Dung Phục, thế nhưng đối với bản lĩnh của hắn vẫn có chút kinh thường, đem số phận của mình đặt trong tay đối phương thật sự là có chút không được yên lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT