Tống Thanh Thư cũng không khỏi tức giận: ""Ngươi thì luôn miệng nói chỉ muốn ta giúp ngươi báo thù, ngươi sẽ lấy thân báo đáp thì sao. Nhưng vừa rồi mà mới động thủ, chúng ta chắc chắn sẽ phải chết, ta đã nhận được thù lao đâu."
Hạ Thanh Thanh ngực phập phồng, một lát sau, rít qua khẽ răng: "Được, ngươi muốn thì hôm nay ta sẽ cho ngươi, một ngày không đủ, ba ngày; Ba ngày không đủ, ta sẽ toàn tâm toàn ý hầu hạ ngươi một tháng, cho ngươi hưởng hết ôn nhu... Một tháng sau, ngươi cùng ta đi giết Khang Hi, thế nào?"
Lý Nguyên Chỉ ở bên cạnh lấy tay ôm trán, vẻ mặt như không biết phải nói gì: "Trời ạ, ta sao lại xui xẻo thế, vì sao lại nhảy lên thuyền tặc thế này?"
Ở trong phòng hồ thiên hồ đế một tháng? Hình ảnh đó thật đẹp, Tống Thanh Thư trong đầu vừa ảo tưởng một đoạn ngắn thôi đã động lòng không thôi, vất vả lắm mới dùng nghị lực rất lớn áp chế xung động muốn đáp ứng: "Viên phu nhân, ta chỉ là nói đùa với ngươi thôi. Kỳ thật vừa rồi trong ngự thư phòng có một cao thủ có thể so với Đông Phương Bất Bại, một nhà ba người Quy Tân Thụ đều bị hắn âm thầm chế trụ, cho dù ta và ngươi đồng loạt ra tay, cũng tuyệt đối không có khả năng thành công."
"Thiên hạ nào có nhiều cao thủ như vậy?" Hạ Thanh Thanh nhìn hắn với vẻ đầy hoài nghi.
"Ta nói thật đấy." Tống Thanh Thư vội vàng nói cho nàng ta nghe lai lịch của Quỳ Hoa lão tổ, thấy nàng vẫn đang bán tín bán nghi, không khỏi nói: "Nếu không tin, ngươi có thể kiểm tra thân thể của một nhà ba người Quy Tân Thụ, thấy cái là biết ngay."
Hạ Thanh Thanh hơi biến sắc: "Di thể của bọn họ đã bị đại nội thị vệ kéo đi rồi, không biết sẽ bị chà đạp thế nào?"
"Nếu ta có thể đoạt lại di thể của bọn họ, ngươi có phải sẽ tha thứ cho ta không?" Tống Thanh Thư nhìn Hạ Thanh Thanh hỏi.
Thấy vẻ mặt đó của Tống Thanh Thư, Hạ Thanh Thanh hận tới ngứa răng, mình chẳng lẽ có thể nói không à, sau đó tùy ý để di thể sư huynh sư tẩu bị dày vò sao? Bất đắc dĩ gật gật đầu, không cam lòng nói: "Được."
"Đừng trả lời một cách không cam lòng tình nguyện như vậy," Tống Thanh Thư nhoẻn miệng cười, "Ta trước tiên các ngươi các ngươi ra khỏi cung đã. Gần đây trong hoàng cung phong thanh rất gắt, ta rất lo cho sự an toàn của các ngươi."
Đoàn người đi tới cửa cung, thủ vệ khó xử nhìn Tống Thanh Thư: "Tống đại nhân, mấy ngày gần đây có rất nhiều nhân sĩ giang hồ ở kinh thành, vì sự an toàn của hoàng cung, hoàng thượng vừa hạ chỉ, trước đêm trăng tròn trừ phi có kim bài của người, bằng không bất kỳ ai cũng không thể ra vào hoàng cung."
"Tại sao lại vậy? ta vừa từ ngự thư phòng ra mà." Tống Thanh Thư vẻ mặt ngỡ ngàng nói, trong lòng thì vui lắm, đây đúng là trời giúp ta rồi.
Tống Thanh Thư đành phải dẫn hai nàng vòng lại chỗ của mình, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Chỉ đành xin hai vị nữ hiệp tạm thời ủy khuất một chút ở hàn xá vậy."
Hạ Thanh Thanh và hắn ở chung đã lâu, sao không biết chút tâm tư này của Tống Thanh Thư, chỉ là hiện giờ tâm sự trùng trùng, lười chẳng muốn vạch trần mà thôi.
Lý Nguyên Chỉ thì lại rất thích ở trong hoàng cung, một là chưa tới bao giờ, cảm thấy hiếu kỳ, hai là lo sau khi ra khỏi cung rồi, trước trận đấu đêm trăng tròn lại không thể quay lại cung, thế chẳng phải là phí công toi à?
"Các ngươi trước tiên cứ ở trong phòng này một lát đi, đừng có đi lung tung, ta đi tìm di thể đám người Quy Tân Thụ đã." Tống Thanh Thư dẫn hai người về nhà mình, dặn dò xong thì đi tìm Đa Long.
Tống Thanh Thư vất vả lắm mới tìm được Đa Long, vội vàng bước lên nói: "Đa đại nhân hôm nay ra sức giết thích khách, thật sự khiến Tống mỗ đại khai nhãn giới."
"Thì ra là Tống huynh đệ, ài, đừng nhắc tới nữa," " Đa Long vừa thấy là Tống Thanh Thư, vẻ mặt ủ rũ bắt đầu kể khổ, "Ta nhất thời lơ là, trúng gian kế của thích khách đưa chúng tới trước mặt hoàng thượng, may mắn cuối cùng hữu kinh vô hiểm, may mà hoàng thượng không giáng tội, bằng không bị nhốt vào tử lao cũng chẳng còn gì để nói."
"Những thích khách này làm hại các huynh đệ hôm nay tổn thất thảm trọng, không biết Đa đại nhân chuẩn bị xử trí thi thể chúng thế nào?" Tống Thanh Thư làm bộ vô tình hỏi.
"Còn cần phải nói nữa à!" !" Đa Long nghiến răng nghiến lợi nói, "Treo chúng lên phơi nắng ở cửa thành mấy ngày, cảnh cáo đám giang hồ chân đất, nếu ai có mưu đồ gây rối, đây sẽ là kết cục."
"Như vậy..." Tống Thanh Thư cố ý giả bộ muốn nói lại thôi.
Đa Long quả nhiên mắc mưu, gần đây mọi việc không thuận, hắn đã thành chim sợ cành cong, trong lòng hồi hộp, vội vàng hỏi: "Tống huynh đệ có phải có băn khoăn gì không?"
Tống Thanh Thư ôm vai hắn kéo sang một bên nói khẽ: "Đa đại nhân không biết đấy thôi, ta cũng biết được một chút về lai lịch của những thích khách này, bọn họ là một nhà ba người Quy Tân Thụ của phái Hoa Sơn, Quy Tân Thụ này tuy được xưng là Vô Địch Thần Quyền, võ công cũng không tệ lắm, có điều cũng chỉ là là nhân vật nhị lưu tam lưu trong giang hồ mà thôi."
"Bổn ý của Đa đại nhân là muốn khiến đám người trong giang hồ kinh sợ, bọn đạo chích bình thường thì không nói làm gì, có điều một số cao thủ võ công cao hơn Quy Tân Thụ, nếu thấy thi thể ba người, sau khi hỏi thăm sẽ biết được việc hôm nay, khi không rõ chân tướng, trong lòng khẳng định sẽ thầm nghĩ: Ngay cả bọn võ công bình thường như Quy Tân Thụ cũng có thể một đường giết tới ngự thư phòng, vậy mình lẻn vào hoàng cung không phải dễ như trở bàn tay à?"
"Người trong giang hồ thường thường rất to gan lớn mật, ỷ vào võ công xông vào cung để thử một phen cũng chẳng có gì là lạ. Nếu đến lúc đó kinh động tới hoàng thượng, hoàng thượng không hỏi xử lý thi thể đám người Quy Tân Thụ thì thôi, một khi hỏi ra biết được là ngươi tự tác chủ trương, ngươi cảm thấy hoàng thượng sẽ nghĩ như thế nào?"
Đa Long bị những lời của hắn khiến cho sợ hãi, nói: "May mà được huynh đệ nhắc nhở, vậy ta sẽ ném chúng ra bãi tha ma ngoài thành, ngươi thấy thế nào?"
Tống Thanh Thư thầm nghĩ như vậy có thể bọn Thanh Thanh thông tri cho thủ hạ ở ngoài cung nửa đem di thể nhà Quy Tân Thụ đi thu liễm, vội vàng gật đầu: "Không tồi không tồi, hiện tại là thời khắc phi thương, nhiều chuyện không bớt một chuyện."
Đa Long cười hắc hắc, vỗ vai Tống Thanh Thư: "Tống huynh đệ và Vi đại nhân đều là người có mưu tính sâu xa, ngày sau định trước sẽ thăng chức rất nhanh, đến lúc đó đừng quên ca ca ta nhé."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT