Trần Long về đến nơi. Những tiếng gà gáy thỉnh thoảng vang lên, như báo hiệu một ngày làm việc mới sắp bắt đầu.

Trần Long trong lòng suy tư, lo nghĩ. Khi canh năm điểm, mệt nhọc kéo mình rời giường. Trần Tài vẫn như mọi hôm là người đến sớm nhất, trông thấy Trần Long, hỏi thăm:

" Trần lão có chuyện gì ư. Con thấy tâm trạng có vẻ không tốt lắm."

Vừa đảo lại tay, cho chín đều, Trần lão cười khổ:

" Không có gì đâu. Chắc là do tuổi già ngủ không đủ, nên hơi mệt. Nay cậu lại phải trực ban à mà đi sớm vậy."

Nghe hỏi, Trần Tài mặt rạng rỡ, đầy tự hào:

" Không ạ. Hôm nay La sơn phu tử tiến hành giảng dậy ở quốc tử giám. Chỉ có 50 người xuất xắc nhất được tham dự. Trong đó có con. Nên đến sớm chút để tránh chậm chễ. Đồng thời kiếm vị trí ngồi tốt."

" Cậu thật giỏi. Cha mẹ cậu chắc tự hào lắm."

" Haha. Lão khen quá rồi."

Sau Trần Tài cũng có nhiều khách quen tiến đến hỏi thăm, Trần Long cũng chỉ trả lời qua loa.

Bẩy giờ khách hết, Trần Long đang thu dọn. Shole trên lầu đi xuống, cười:

" Trần lão, buổi sáng tốt lành."

" Cậu cũng buổi sáng tốt lành." Trần Long cũng mỉm cười, đáp lại.

Lần lượt sau đó là Wellington, Humboldt cùng Nguyễn Toản. Thấy bốn người đông đủ, Trần Long cười:

" Vẫn như mọi khi chứ."

" Vâng. Nhớ cho con nhiều hành chút." Humboldt đáp xong nói vọng lại.

.....................

Bốn người nhanh chóng dùng xong, thấy Trần Ling thu dọn xong, Nguyễn Toản nói:

" Để tôi đi pha ấm trà."

...............

Đi xuống dưới bếp, khuất tầm mắt của ba người, Trần Long khẽ lấy lá thư từ trong tay áo ra, đưa lại phía Nguyễn Toản, thưa:

" Thưa công tử đây là lá thư mà Nguyễn Huệ gửi lại."

" Ừm." Nguyễn Toản cầm lấy, xong nhìn Trần Long:

" Hình như ngươi có việc gì? Liên quan Nguyễn Huệ?"

Trước ánh mắt của Nguyễn Toản, Trần Long giật mình rồi khẽ gật đầu, kể lại đầu đuôi chiyeejn ngày hôm qua.

Nghe xong, Nguyễn Toản khẽ cau mày, rồi mỉm cười:

" Ngươi làm vậy không sai. Nhưng chỉ lần này. Tuy cùng chung mục đích nhưng cũng không lên quá tin tưởng được. Dù sao sự hạn chế của tư tưởng cũng có thể ảnh hưởng một con người.

Ngươi pha ta một ấm trà sen."

" Vâng."

..........

Khi Trần Long pha trà, Nguyễn Toản cũng chậm rãi đọc hồi đáp của Nguyễn Huệ. Những điều đại thể vẫn như Nguyễn Toản nói. Chỉ khác về tỉ lệ phần trăm. Nguyễn Toản muốn 4/6 nhưng Nguyễn Huệ lại muốn 3/7. Khẽ suy ngẫm chút, Nguyễn Toản thở dài cầm lá thư đốt, cầm ấm trà đi ra.

...........

Khẽ đơm đầy bốn cốc, Nguyễn Toản nói:

" Như hôm qua đã nói cùng mấy bạn. Tôi đang muốn có mấy việc nhờ đến các bạn. Tôi sẽ nêu trước những vấn đề. Nếu được thì mong các bạn giúp đỡ."

Cả ba người còn lại gật đầu.

Nguyễn Toản chậm rãi kẻ ra những điều suy nghĩ tối qua từ việc buôn bán, giáo dục, đầu tư..... Nói xong, Nguyễn Toản khẽ nhấp trà, đợi chờ ba người.

Dù sao những vấn đề rất nhiều và trải rộng, cả ba đều suy nghĩ thật kĩ. Trước hết phải đảm bảo lợi ích và trong khả năng. Dù nói giúp đỡ, nhưng nếu không có gì thì cả ba rất khó có thể vận dụng lực lượng của gia tộc.

Nguyễn Toản uống xong nửa ấm, bắt đầu pha lại lượt hai. Shole mới chậm rãi mở lời:

" Tôi cũng không biết điều mà bạn nói đúng hay không. Bởi lần đầu theo cha tôi tới, chúng tôi cũng mới chiếm được thành phố Pune(*) những nơi khác vẫn thuộc kiểm soát của Đế quốc Maratha() và Đế quốc Mogul(). Nếu đúng là quân đội chúng tôi đang xây dựng những đồn điền ở Calcutta(*) Tôi sẽ giúp bạn thuê lại 1 đồn điền với giá hữu nghị nhất.

Ngoài việc đó, nếu bên bạn nguyện ý dùng trà, hương liệu, vải....... trong đó 30% là vàng bạc trao đổi còn lại 70% là những vật nước tôi sản xuất được trao đổi ngang giá. Thì tôi có thể chấp nhận được. Nếu không thuyết phục được Đông Ấn Anh, tôi sẽ thuyết phục cha tôi dùng lực lượng gia tộc tiến hành trao đổi. Về việc nghiêm cấm thuốc phiện, chúng tôi tán đồng. Bạn nghĩ sao."

" Mọi thứ thì ổn. Nhưng tỉ lệ chúng ta lây trung bình giữa giá tôi của tôi và của bạn là 5/5. Bạn cũng biết đấy, không nơi nào có thể cho bạn ưu đãi như vậy. Nhà Thanh cũng chỉ chấp nhận 1/9. Chúng tôi đảm bảo rằng, tuy lượng cung của chúng tôi không nhiều, nhưng chúng tôi có thể làm trung gian nhập từ nhà Thanh bán lại cho các bạn với tỉ lệ như trên, nhưng với điều kiện các bạn phải ứng trước tiền. "

Shole suy tư:

" Được thôi. Mong rằng sẽ là cuộc hợp tác vui vẻ."

Nguyễn Toản cũng gật đầu, nhanh chóng sửa chữa lại bản hợp đồng đã soạn sẵn, đưa Shole:

" Bạn xem được chưa? Dù bạn bè nhưng liên quan đến vấn đề tiền bạc vẫn phải rõ ràng. Nếu bạn đồng ý, tôi với bạn cùng kí. Mỗi ngừoi sẽ giữ 1 bản. Hợp đồng có thời hạn 2 năm. Sau đó, dựa theo hoàn cảnh, chúng ta có thể đàm phán lại."

" Được." Shole đọc tỉ mỉ từng chữ. Hợp đồng được viết hai thứ tiếng, nên Shole cũng không quá lo lăng, đặt bút kí. Làm xong cả hai cười lớn.

Tương tư với Wellington và Humboldt. Sẵn sàng giúp đỡ Nguyễn Toản đưa người sang học, nhưng mọi khoải chi phi ăn ở, học phí, Nguyễn Toản phải lo.

Đồng thời, Nguyễn Toản cũng phải chi một số tiền để Wellington cùng Humboldt sẽ lo việc đăng kí theo học các trường ở Anh và Phổ dành cho quý tộc. Đồng thời đảm bảo môi trường học tập tiến bộ nhất, không bị kì thị, cũng sắp xếp việc làm.....

Ngoài ra, Humboldt cũng hứa sẽ giúp Nguyễn Toản có danh sách những sĩ quan trong quân đội Phổ, cùng tạo cơ hội gặp mặt. Nhưng thuyết phục được ai, thuê được ai, thì Humboldt không dám chắc, điều đó phụ thuộc Nguyễn Toản. Cùng nghe ngóng những " kẻ dị loại" .

Bốn ngừoi bàn bạc xong, mặt trời lên đến đỉnh. Ăn bữa xong, cả ba nghỉ ngơi.

........

P/s: (*) Đế quốc Maratha là một đế quốc Ấn Độ hùng mạnh tồn tại từ năm 1674 đến 1818. Vào đỉnh cao, lãnh thổ của đế quốc bao phủ phần lớn Nam Á với diện tích trên 2,8 triệu km². Đế quốc Maratha đã tái lập quyền kiểm soát của người Hindu tại Ấn Độ.

Người Maratha là một thế lực ưu việt tại Ấn Độ cho đến khi thất bại trong chiến tranh Anh-Maratha lần thứ hai và lần thứ ba (1805–1818), dẫn đến việc Anh kiểm soát Ấn Độ.

(**) Đế quốc Mogul là một đế quốc Hồi giáo (chịu ảnh hưởng từ nền văn hoá Ba Tư) ở Tiểu lục địa Ấn Độ đã ra đời vào năm 1526, nắm quyền kiểm soát trên phần lớn tiểu lục địa trong các thế kỷ XVII và XVIII, và cáo chung vào giữa thế kỷ XIX. Các vua nhà Mogul đều thuộc dòng dõi nhà Timur có dòng máu Đột Quyết, Mông Cổ, Rajput và Ba Tư. Khi ở đỉnh cao quyền lực, vào khoảng năm 1700, đế quốc này trị vì trên phần lớn Tiểu lục địa - trải dài từ Bangladesh ở phía đông tới Balochistan ở phía tây, Kashmir ở phía bắc tới lòng chảo Kaveri ở phía tây. Trong thời gian này, đế quốc Mogul có lãnh thổ rộng đến 4.000.000 km² với dân số khoảng 110.000.000 - 130.000.000.

Khi vua Aurangzeb qua đời năm 1707, mặc dù đế quốc Mogul suy yếu nhưng vẫn tiếp tục tồn tại trong 150 năm sau đó. Chấm dứt khi cuộc binh biến Ấn Độ năm 1857 thất bại, vị vua cuối cùng là Bahadur Shah II bị thực dân Anh bắt sống và đày ải.

(**) Pune là thành phố lớn thứ nhì ở bang Maharashtra và là thành phố đông dân thứ bảy Ấn Độ. Vào thế kỷ 18, Pune là trung tâm chính trị của tiểu lục địa Ấn Độ.

(*) Kolkata trước đây, trong các văn cảnh tiếng Anh, Calcutta, là thủ phủ của bang Tây Bengal, Ấn Độ. Thành phố tọa lạc ở phía Đông Ấn Độ bên bờ sông Hooghly. Thành phố có dân số khoảng 11 triệu người với một dân số vùng đô thị mở rộng lên đến 14 triệu người, khiến nó trở thành vùng kết tụ đô thị lớn thứ 3 và là thành phố lớn thứ 3 ở Ấn Độ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play