Editor: Rosaline Ng
Beta: Rosaline Ng
Tư Thần bị mọi người đuổi đánh, trong đó người vui mừng nhất chính là muội muội hắn, Phồn Dạ! Hạ thủ thật mạnh a! Nha đầu này cùng hắn rốt cuộc là có bao nhiêu thù hận nha!
Sau đó liền bị ném đến Tạo Sách điện, hắn đi, Đoàn Nhi đương nhiên phải đi theo, Long Ngọc ngồi trên ghế salon ôm chén canh mà ăn, đột nhiên đối với Đoàn Nhi nói ra một câu, khiến cho nàng có chút sửng sốt, gật gật đầu, nói, cảm tạ cha thân.
Nhã Diệc tự mình đem nhi tử tới Tạo sách điện, thừa dịp này, Long Ngọc nằm ở trong phòng, Chiếu Ngạn ngồi ở ghế cạnh giường trên ghế, bắt mạch cho cậu, Chiếu Ngạn là nhi tử nhỏ nhất của nhà Johnson, đứng thứ 13, là cha ruột của Lộ Anh, tinh thông y thuật, Long Ngọc gọi hắn là tiểu cữu cữu.
Hắn bắt mạch xong thì đem tay buông xuống, “Tiểu Chân Nhi, con bây giờ không thích hợp có thai a.”
“Thời điểm con hoài Tư Thần, Phồn Dạ thân thể còn không tốt bằng hiện tại.” Long Ngọc từ trên giường ngồi dậy, cong chân lên ôm lấy đầu gối, cậu không hiểu tại sao lại không thích hợp.
“Nói thì nói như thế.” Chiếu Ngạn gật đầu, “Mà chính con cũng rõ ràng, hai người bọn họ là do ngoài ý muốn, hơn nữa tình huống khi đó con cũng biết đó.” Hắn dừng lại, “Lúc hoài Tư Thần, con tâm thần cả người đều không yên, một tháng đầu liền gầy đi bảy cân, sau đó lại mắc chứng kén ăn, lại vì thương tâm mà đưa tới hồi hộp, sinh trứng xong phải tu dưỡng mất 15 năm mới tốt.” Hắn thở dài, “Lại nói tới Tiểu Dạ, lúc con hoài nàng chính là lúc ngươi bị mấy lão bất tử ở Minh giới gây phiền phức, mất ngủ, ngủ được thì gặp ác mộng, buồn bực, cả ngày ăn không ngon ngủ không yên, ai cũng hoài Noãn đến năm sáu tháng mới sinh, con hoài Tiểu Dạ bốn tháng liền sinh, ngay sau đó liền động pháp lực, thân thể bị yếu, cũng đó chính là lý do tại sao ngực con hay đau.”
“Con còn tưởng rằng là chúng con đã dưỡng hảo” Long Ngọc nghiêng đầu nghịch ngợm cười.
“Làm sao có khả năng dưỡng hảo a.” Chiếu Ngạn điểm điểm trên trán cậu, “Lại nói nam Tu La không dễ hoài Noãn, nhưng mà các con đã ân ái lâu như vậy sao chỉ có thể có hai đứa bé, chủ yếu là do thân thể con yếu”
“Vậy bây giờ thì sao?” Long Ngọc xoa xoa cái trán bị chọt, đáng thương nhìn Chiếu Ngạn, hiện tại cậu tương đối quan tâm chính là có thể có hài tử hay không, cậu vẫn muốn có hài tử.
“Ngươi muốn thì trong vòng 2 tháng phải tăng từ 10 – 15 cân*, lúc đó mới có thể hoài, không được thì đừng nghĩ.” Chiếu Ngạn nghiêm túc nói.
*cân = ½ kg, tăng 10 – 15 cân = tăng 5 – 7,5 kg.
“Hoài Noãn cùng tăng thịt có quan hệ gì?” Long Ngọc trợn mắt lên nhìn tiểu cữu cữu, cậu cùng Phượng Giác là cùng một loại người, hơi gầy, không dễ mập, muốn tăng cân thật sự là làm khó cậu a!
“Tại sao nữ Tu La lại dễ Hoài Noãn, ngươi có biết tại sao không?” Chiếu Ngạn hỏi
“A ——!” Long Ngọc suy nghĩ một chút, “Là do kích thích tố sinh dục của nữ nhân?”
* kích thích tố sinh dục: hoocmon sinh dục
“Không.” Hắn lắc đầu, “Là bởi vì hàm lượng mỡ của họ cao hơn so với chúng ta, như vậy mới có thể bảo vệ trứng không bị tổn thương, ngươi nếu muốn hài tử, trước tiên phải đem hàm lượng mỡ trong thân thể mình nâng lên, không thì hoài Noãn đối với trứng của ngươi là vô cùng không tốt, rất có thể sẽ trở thành tử trứng.”
“Hảo” Long Ngọc gật đầu, “Bất quá, tại sao là hai tháng 10 đến 15 cân, mà không phải 20 đến 30 cân?” cậu thật sự rất tò mò, nếu như mập một chút mới có thể hoài Noãn vậy sao lại không mập lên nhiều?
“Mập quá nhanh đối với thân thể lại không tốt, với chiều cao, khung xương của ngươi mà nói trong vòng 2 tháng tăng 10 đến 15 cân là vô cùng thích hợp, tăng nhiều đối với thân thể ngươi không tốt” Chiếu Ngạn kiên trì giải thích “Lúc trước khi ta hoài Lộ Anh, cân nặng vừa vặn cho nên lúc sinh trứng vô cùng thuận lợi, thời gian ấp cũng thuận lợi, lại nói, Tiểu Chân Nhi mập lên 10 đến 15 cân càng đẹp mắt.”
“Úc.” Cậu gật đầu, “Vậy phải chú ý những gì?”
“Mỗi ngày ăn nhiều món ăn khác nhau, ăn nhiều thứ có hàm lượng đạm cao, ăn lòng trứng trắng nhiều, giảm bớt tinh bột, dạ dày ngươi không tốt, ăn nhiều tinh bộ dễ đau bụng, có thể ăn nhiều hoa qa, đảm bảo giấc ngủ mỗi ngày đầy đủ, tốt nhất là giảm bớt chuyện phòng the, mặt khác ta sẽ viết cho ngươi một đơn thuốc, uống tạm nếu có gì không thoải mái hay bất thường nhất định phải nói cho ta biết, ta sẽ đổi lại cho ngơi, bên trong toa thuốc ta có kê thêm chút dược liệu, cho ngươi có thêm khẩu vị.” Chiếu Ngạn vừa nói vừa viết.
“Híc, thuốc đắng sao?” Long Ngọc không vui vì uống thuốc đắng.
“Yên tâm đi, vị chua ngọt, giống như nước mơ ngươi thường uống, cũng không khác biệt mấy.” Chiếu Ngạn cười yếu ớt, Tiểu Chân Nhi vẫn là sợ đắng như vậy nha!
“Ừm” Cậu gật đầu, cầm lấy tờ giấy từ trong tay tiểu cữu cữu Chiếu Ngạn, một tờ là phương thuốc, một tờ là nguyên liệu nấu ăn, cậu dự định đem hai tờ giấy giao lại nhóm di di, “Tiểu cữu cữu, việc này trước tiên đừng nói cho Nhã Diệc.”
“Hắn không biết?” Chiếu Ngạn sửng sốt một chút.
Cậu bĩu môi, “Người cảm thấy nếu ta nói muốn hắn sẽ đồng ý sao?”
Chiếu Ngạn sửng sốt một chút, nở nụ cười, lắc đầu một cái, “Đương nhiên là hắn sẽ không đồng ý.” Đối với tên thê nô kia mà nói, hài tử đều là người sẽ cùng hắn cướp lão bà, có hai đứa so với có một cái còn muốn cướp lợi hại hơn, huống chi mỗi lần Long Ngọc hoài Noãn đều rất không thoải mái, Nhã Diệc thương lão bà như vậy, làm sao có thể để cho Long Ngọc chịu tội thêm nữa.
Nhóm di di cầm phương thuốc cùng nguyên liệu nấu ăn đi, rồi nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị thực đơn, nguyên liệu nấu ăn phần lớn là thực phẩm có hàm lượng cao, ăn nhiều lòng trắng trứng, như là móng giò, chân giò heo, thăn bò, các loại hải sản, các loại đậu, các loại nấm, không có thứ nào không phải là thứ tiểu đông tây Long Ngọc không thích ăn, rong biển cũng được làm đồ ăn vặt.
Thời điểm Nhã Diệc trở về liền nhìn thấy thân ái nhà mình đang ôm bát súp, chính mình thì gặm chân giò bên trong, chân giò được cắt thành những khoanh nhỏ bỏ vào cùng với củ từ mà hầm canh, nhìn vào có thể biết là được ninh trong thời gian rất lâu, nước canh cũng trở thành màu trắng sữa, chân giò cũng mềm, thân ái nhà hắn gặm không tốn công sức chút nào, củ từ cũng mềm rục bên trong canh, một khối nhỏ lại một khối nhỏ, thoạt nhìn mềm mềm dẻo dẻo ăn thật ngon, thế nhưng mà nhìn thân ái nhà hắn gặm móng giò từ tốn như vậy, bộ dạng ăn đến híp mắt lại càng trở nên mỹ vị hơn nha!
Nếu là người khác, nhất định sẽ nói, ta khắp nơi đi tới lui mà ngươi lại ở đây ăn, ta đã trở về ngươi vẫn còn ăn, ngươi là cái tên ăn vặt!
Thế nhưng, đây là Long Ngọc, Nhã Diệc còn mong sao cậu ăn nhiều thêm một chút! Thân ái nhà hắn phải được nuôi cho bụ bẫm mới được!
“Thân ái, món ăn thoạt nhìn hảo ngon a.” Nhã Diệc ngồi vào bên người Long Ngọc, hít một hơi, hương vị của canh bay vào tới lỗ mũi.
“Muốn ăn?” Long Ngọc múc một muỗng canh đưa đến trước mặt hắn.
“Hảo.” Hắn liền uống một ngụm trên tay Long Ngọc, “Ân, thơm quá.” Không có chút dầu nào, rất thích hợp khẩu vị của Long Ngọc.
“Còn muốn?” Long Ngọc mắt cũng đều cười nhìn hắn.
“Ừ.” Hắn gật đầu.
Lục di bưng đồ ăn lại đây, liếc Nhã Diệc tới trắng mắt một cái, “Muốn uống thì tự mình múc, đừng cùng Tiểu Chân Nhi nhà ta cướp.”
“Lục di, ta không muốn uống nữa, nên để cho hắn giúp ta uống.” Long Ngọc vừa nói vừa uy Nhã Diệc.
Lục di tức giận trợn mắt lên nhìn về phía Nhã Diệc một cái, đối với Long Ngọc nói: “Ngươi vậy mà theo hắn!”
“Thân ái nhà ta không hướng về ta, thì hướng về ai nha!” Nhã Diệc đắc ý nói, lại tiếp tục hôn lên trên mặt Long Ngọc.
“Lau miệng! Rồi mới hôn ta!” Long Ngọc oán trách nguýt hắn một cái, càng khiến cho cậu trông đẹp hơn.
“Tiểu Chân Nhi không muốn ăn canh liền để cho hắn uống, đến nếm thử cocktail hải sản Lục di mới làm.” Lục di đem một cái cốc đựng cocktail đưa tới trước mặt Long Ngọc.
*cocktail hải sản:
cách làm:
https://news.zing.vn/lam-cocktail-hai-san-kieu-mexico-doc-dao-post691810.htmlNhã Diệc từ trong tay cậu tiếp nhận chén súp, uống chừng hai ba hớp liền uống hết chén canh, hắn bỏ chén súp xuống nhìn đôi mắt đang tỏa sáng của thân ais nhà hắn cùng cốc hải sản tươi ở phía đối diện, thân ái nhà hắn rất thích ăn hải sản tươi, vì thế hai mắt làm sao có thể không tỏa sáng cho được, bất quá, hắn nhìn đến cốc hải sản kia, yên lặng nghiêng đầu, thoạt nhìn ăn thật ngon a! Thật muốn ăn nha!
Hắn không phải người thích ăn hải sản mà nhìn cũng thấy thèm a!
Cốc là dạng cốc hình tam giác ngược được dùng trong cocktail, chứa đầy hải sản tươi, tầng thấp nhất của tháp được lót bằng món vây cá chiên xù, lúc đầu Nhã Diệc cứ tưởng là miến, hướng lên trên là các lát cá được cắt từ mỡ cá, hải sâm, lên trên nữa là mực cắt hoa đao*, bào ngư thành viên che lại cuống mực, trên bào ngư là hai miếng sò, bên cạnh thả một vòng thịt cua, ở chín giữa trung tâm tháp là con tôm đã được bóc vỏ, nước sốt màu đỏ nâu được rứa từ trên xuống, cuối cùng là các vây cá vàng óng ánh đan xen vào nhau, rất dễ nhìn, lại khiến người ta thấy có hương vị.
*hình:
“Tiểu Chân Nhi mau mau nếm thử, ta dùng nước cốt chanh, đường phèn, dấm chua hương thảo, sau đó rắc thêm một ít tiêu, có thích không, nếu không thích, trong phòng bếp vẫn còn có thêm ly cho thêm sốt cà.” Lục di đưa đôi đũa qua.
“Thơm quá!” Long Ngọc nhận lấy đôi đũa, gắp tôm đã bóc vỏ lên bỏ vào trong miệng, nhai nhai, đôi mắt sáng rực lên, vị chua ngọt lan tràn cả khoang miệng, kích thích vị giác, khiến cho người ta muốn ăn thêm nữa, “Ăn ngon a!”
Một cốc hải sản tươi được ăn đến sạch sẽ, đến vây cá ở cuối cùng cũng không buông tha, cậu còn cảm thấy chưa đủ mà ngậm đũa, đáng thương hề hề nhìn Lục di, làm cho nàng cảm thấy buồn cười, tiểu Chân Nhi nhà các nàng làm sao lại có thể khả ái như vậy chứ!
“Chờ, trong phòng bếp còn có, ta lấy đến cho ngươi nha.” Nếu không phải Nhã Diệc còn ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nàng thật muốn nhào tới hôn lên trên mặt Long Ngọc một cái a!
“Tiểu Chân Nhi, hải sản tươi một chốc nữa lại ăn, trước ăn một ít cái gì đó nóng đi.” Ngũ di bưng một chén nóng tới, cái chén kia thật nhỏ, so với bát trà còn nhỏ hơn một vòng, nước dùng bên trong nhìn mắt thường cũng có thể nhìn thấy hai ba cái rễ cây, hai viên thịt, một ít trứng gà xắt sợi, một ít rong biển, còn có một tí đậu nhỏ, màu sắc thoạt nhìn rất là đẹp, khiến con người ta có cảm giác thèm ăn.
Long Ngọc nhận lấy, trả lại cho Ngũ di một nụ cười, gắp miếng thịt viên bỏ vào trong miệng, độ to nhỏ của viên thịt vô cùng thích hợp, khi bỏ vào trong miệng, cậu còn phát hiện bên trong viên thịt có huyền cơ khác, xem ra Lục di đã đưa cho Ngũ di dùng gạch cua trong khi làm bánh bao, gạch cua tươi mới vị lan tỏa trong miệng, cậu tinh tế mà thưởng thức, uống một ngụm canh, một chén nhỏ không nhiều cũng không ít, cậu ăn cũng vừa đủ, đồ ăn được dọn lên phân lượng vô cùng nhỏ.
Nhã Diệc phát hiện ra các di di như là đã tính trước, mỗi phân lượng đều vô cùng nhỏ bé, thế nhưng lại có rất nhiều loại, đại khái là toàn bộ mười ba di của Long Ngọc đều ra trận, một người ít nhất cũng làm hai món, Long Ngọc đều ăn tất cả, có khi là một thìa canh nấm, có khi là một đĩa ngó sen nhỏ, có khi chỉ là một tô sườn non kho, ngay cả xương thịt cũng được hầm mềm, cũng có cả một ít canh, được đặt trong chén nhỏ như chén trà, mỗi món đều cực kỳ nhỏ, lượng cũng ít, nhưng mà đừng thấy lượng ít, Long Ngọc trái múc phải gắp so với dĩ vãng đều nhiều hơn một chút, cậu cũng phát hiện trong phần lớn các món đều lấy thịt làm chủ yếu, được làm không có một dầu mỡ mà lại có chút mỹ vị, có thể thấy được nhóm di di của Long Ngọc thương cậu như thế nào, Nhã Diệc còn nghe được Thập Nhất di nói muốn đem thịt làm ra thành món có mùi vị chay.
Long Ngọc ăn rất no, không có một chút cố gắng nhưng lại có chút mệt mỏi rã rời, bị Nhã Diệc ôm trở về phòng, nằm ở trên giường như nuôi heo.
“Thân ái khẩu vị không tồi a.” Nhã Diệc hôn trên mặt cậu một cái.
“Ân, tổ mẩu nói em quá gầy, nên để cho các di di làm món ngon cho ta, dự định trong vòng hai tháng phải tăng thêm 5kg.” Long Ngọc xoay người, nghiêng người nhìn Nhã Diệc đang ngồi bên giường. “Nhã Diệc, ta muốn mập lên, ngươi có hay không không muốn ta nữa?”
“Làm sao sẽ?” Ngón tay Nhã Diệc vỗ về trên gò má cậu, “Thân ái lên cân sẽ dễ nhìn hơn, ta ôm cũng thấy thoải mái hơn.”
Long Ngọc lườm hắn một cái, “Sắc lang!”
“Ta chỉ sắc với mỗi thân ái thôi.” Hắn cúi xuống, hôn lên môi của Long Ngọc, vòng qua người cậu mà ôm lấy.
“Ừm…” Long Ngọc đưa tay vòng lên cổ của hắn, “Nhã Diệc, ngủ cùng ta một lát di.”
“Tuân mệnh, điện hạ của ta.” Nhã Diệc hôn lên trên trán cậu, đem người ôm vào trong ngực, ngã trên giường, tay theo bản năng vỗ nhẹ trên lưng cậu, “Ngủ đi.”
Long Ngọc chui vào trong ngực hắn tiến vào mộng đẹp.