Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II

Chương 4.12 Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II – Dì của em, sao vậy?


...

trướctiếp

 


***


Truyện: Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II


Tác giả: Đông Thi Nương


Editor: Trúc Xanh


***


 


Chương 4.12 Ta ở huyền nghi văn hủy đi CP – Dì của em, sao vậy?


Cả hai tay và hai chân của Cesar đều bị trói, cậu ta bị nhốt trong một căn phòng trông giống như một tầng hầm. Căn phòng này không có cửa sổ, chỉ có một chiếc giường lớn, nhưng chiếc giường không có gối hay chăn, chỉ được lót bằng một tấm ra trải giường.


Rất nhiều cánh hoa hồng được rải lên ra giường tuyết trắng. Ngoại trừ chiếc giường, có một cái bàn trong căn phòng này. Không có gì trên bàn. Bên cạnh đó là một chiếc ghế với một chiếc áo khoác màu đen trên đó. Cesar quay lại, căn phòng này cũng có một chiếc gương dài, một cái tủ quần áo và một cái TV treo trên tường.


Toàn bộ căn phòng tràn ngập hương thơm nồng đậm mà mãnh liệt, không phải mùi hương của hoa hồng, loại mùi hương này làm Cesar khó chịu chỉ muốn nôn.


Đây là đâu?


Cesar cố gắng giãy dụa giải thoát cánh tay của mình khỏi sợi dây, nhưng cậu bị trói quá chặt. Cổ tay bị ma sát đỏ au, nhưng sợi dây vẫn không chút sứt mẻ.


qingyufighting.wordpress.com


“Cộp cộp cộp…”


Tiếng bước chân đột nhiên vang lên.


Tiếng bước chân trong không gian yên tĩnh này nghe thật đáng sợ, giống như những câu chuyện ma nghe khi còn bé, hồn ma từ từ đến gần.


Cesar đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cửa, tiếng bước chân dừng lại ở cửa. Sau khi thấy cánh cửa từ từ mở ra, cậu ta nhịn không được co rụt lại.


Khi nhìn thấy những người đi vào, Cesar hét lên: “Anh là ai? Tại sao anh lại bắt tôi?”


Người phụ nữ đó, không, có lẽ là một người đàn ông. Dù sao, những gì Cesar nghe được trước khi hôn mê là giọng nói của một người đàn ông.


Cesar thấy rõ khuôn mặt của đối phương. “Cô” vẫn đang mặc bộ quần áo mà ban đầu Cesar đã nhìn thấy, chỉ là bụng không còn nhô lên, mái tóc xoăn dài của “Cô” được hất ra phía sau. Đối phương trang điểm rất đậm, nhưng Cesar vẫn nhận ra “Cô.”


Cesar nhớ ra, cậu ta đã từng gặp người này.


Một lần bên ngoài cửa hàng rối, một lần ở quảng trường.


“Là cô?” Cesar bắt đầu cảm thấy hoảng sợ.


Cậu ta nhớ tới kẻ biến thái giết người điên cuồng được TV nhắc đến rất nhiều lần.


“Cậu có thể gọi tôi là Eden, con mồi của tôi.”


qingyufighting.wordpress.com


“Cô” khẽ mỉm cười, sử dụng giọng nói của một người phụ nữ, nhưng giây tiếp theo, giọng nữ dịu dàng đột nhiên biến thành giọng nam trầm thấp, “Dù sao cậu cũng không thể nói nhỉ.”


Sắc mặt Cesar lập tức trở nên trắng bệch, Eden nâng tay lên che miệng cười, cử chỉ ưu nhã, “Sợ? Đừng sợ, nghe lời, tôi sẽ cho cậu tận hưởng hạnh phúc trước khi gặp Chúa.”


Eden vuốt ve những lọn tóc xoăn của mình, đi đến ghế ngồi xuống. Hắn lấy thứ gì đó ra khỏi áo khoác, Cesar nhìn, đó là một chiếc điều khiển từ xa.


Eden bật TV, nhưng hắn nhanh chóng đứng dậy, đi về phía Cesar, “Lát nữa tôi không muốn cậu phát ra bất cứ âm thanh gì, vì vậy…”


Cesar co rúm lại, nhưng sức lực Eden rất lớn, một phát kéo cả người Cesar lại đây. Hắn vươn tay sờ vào túi của Cesar, rút ra một chiếc khăn tay, cùng với nó là một tấm danh thiếp. Tấm danh thiếp trực tiếp rơi xuống mặt đất.


Eden nhặt nó lên, nhướng mày cười, đôi mắt tối sầm lại, “Hóa ra là hắn, bé ngoan, nói cho tôi biết, có phải cậu thích hắn không?”


Sắc mặt Cesar tái nhợt, lắc đầu theo bản năng. Eden thấy Cesar lắc đầu dữ dội, nụ cười trên khuôn mặt hắn tăng lên. Hắn nhét danh thiếp vào miệng Cesar, chậm rãi nói: “Ăn nó đi, phải ăn hết mới được.”


Cesar nhắm mắt, làm theo, sau đó miệng của cậu ta bị nhét vào một cái khăn tay.


qingyufighting.wordpress.com


 


Eden trở lại ghế, đối diện với TV trên tường

 


Eden trở lại ghế, đối diện với TV trên tường. Cesar nằm ở góc tường, làm thế nào để trốn thoát khỏi đây!


Đột nhiên, một âm thanh vang lên, âm thanh của một cỗ máy ồn ào, Cesar giương mắt nhìn chăm chú vào TV, như thể hắn đang xem một bộ phim.


Những bông tuyết trên màn hình nhanh chóng tan biến và tiếng ồn ào của máy móc cũng biến mất. Cesar cũng nhìn lên TV, nhưng cậu ta cảm thấy những gì được chiếu trên TV không phải là phim điện ảnh hay phim truyền hình gì đó. Nhìn ở góc độ và hình ảnh này, có vẻ như…


Là camera theo dõi.


Mà gì được phát tiếp theo vượt xa trí tưởng tượng của Cesar.


Trên TV đang chiếu trực tiếp cảnh ân ái của hai người đàn ông, hơn nữa hình như là quay lén. Có tiếng rên rỉ như có như không, một giọng nói mơ hồ cũng vang lên bên cạnh những thanh âm ái muội đó.


Cesar không dám nhìn vào nó nữa. Cậu ta cúi đầu, giả vờ như mình không phát hiện, cũng không nghe thấy.


Eden đang t.h.ủ d.â.m, hắn mặc nữ trang nhưng lại làm loại chuyện của một người đàn ông. Hắn nhìn chằm chằm vào TV, nhìn chằm chằm đôi chân đang quấn quanh eo của một người đàn ông cường tráng, mặc dù người đó gần như bị che chắn hoàn toàn, chỉ để lộ một tia xuân quang, cũng làm hắn kích động vô cùng.


Khi TV kết thúc, Eden cũng kết thúc, hắn dựa vào ghế thở hổn hển, đôi môi tô son căng mọng hơi hơi mở ra.


Khuôn mặt của Cesar đã đỏ bừng, cậu ta không ngờ rằng kẻ bắt cóc biến thái đến tình trạng này. Hơn nữa thanh âm rên rỉ của hắn không phải là giọng nam, Eden… Dùng giọng nữ rên rỉ. So với giọng nam, giọng nữ của Eden quả thực rất động lòng người.


qingyufighting.wordpress.com


Eden làm bẩn quần áo của mình. Hắn đứng lên tắt TV, rồi đứng trước gương cởi hết quần áo. Hắn nhìn chính mình trong gương, xoay sang trái rồi xoay sang phải. Một lát sau, hắn trần truồng bước đến tủ quần áo và mở tủ quần áo ra.


Cesar vẫn luôn hướng tầm mắt xuống đất, không dám nhìn đối phương. Từ những dấu hiệu khác nhau của kẻ biến thái kia, đã chứng minh rằng hắn hoàn toàn bất thường.


Những ngón tay dài của Eden lướt qua tất cả những bộ áo quần đang treo trong tủ của mình, khi Eden đếm tới mười, hắn rút ra một chiếc váy đen dài.


“Cậu có biết vì sao tôi thích số mười không?”


Eden cầm váy ở trước gương xoay tới xoay lui. Chiếc váy đen này được xếp chồng lên nhau bằng nhiều lớp sa tanh mỏng, phía sau lưng được khoét rỗng dài tới eo.


Cesar không biết ý nghĩa câu hỏi của Eden, dĩ nhiên cậu ta cũng không trả lời được vấn đề này. Eden dường hồ cũng không phải đang hỏi Cesar. Hắn nhìn sâu chính mình vào gương, thân hình mảnh khảnh và khuôn mặt thanh tú.


Eden vừa lòng nhếch khóe môi, “Bởi vì anh ấy thích nhất số mười, vậy nên mỗi tháng tôi sẽ giết một người vào ngày mười. Anh ấy thích tôi mặc nữ trang, tôi liền mặc cho anh ấy xem. Anh ấy thích tôi nghe lời, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”


Eden dừng lại, đôi mắt dần dần đỏ lên, đáy mắt hiện lên sự cuồng si, “Nhưng tại sao anh ấy lại phản bội tôi?”


qingyufighting.wordpress.com


Mỗi tháng giết một người vào ngày mười?


Cả người Cesar nhịn không được run bần bật, hắn chính là hung thủ giết người hàng loạt ư? Nhưng bây giờ không phải ngày mười.


Biểu cảm trên khuôn mặt của Eden lập tức chuyển sang dữ tợn, hắn dùng tay không xét nát chiếc váy, “Tất cả đều là giả, tất cả đều là giả, tất cả đều gạt tôi.”


Chiếc váy bị xé như lông vũ và rắc đầy trên mặt đất.


Eden hét lên, giống như một kẻ mất trí. Năm phút đồng hồ sau hắn ngừng lại.


Eden nhìn chiếc váy bị xé thành những mảnh nhỏ trên mặt đất, bỗng chốc nở một nụ cười, “Hôm nay không phải ngày mười, nhưng tôi lại bắt trói cậu, cậu nhất định rất khó hiểu nhỉ, tôi sẽ nói cho cậu câu trả lời sau khi tôi trang điểm cho cậu thật xinh đẹp. Khi cảnh sát nhìn thấy cơ thể cậu, họ sẽ kinh ngạc. Người cuối cùng hung thủ giết chính là chính hắn, hahaha.”


Cesar nhìn người đang đến gần mình, ánh mắt cầu xin. Vẻ mặt của Eden lạnh lùng, hắn lấy ra một bộ đồ trang điểm từ trong tủ và từng bước đi về phía Cesar đang nằm ở góc tường.


 


 Vẻ mặt của Eden lạnh lùng, hắn lấy ra một bộ đồ trang điểm từ trong tủ và từng bước đi về phía Cesar đang nằm ở góc tường

 


“Ưm ưm ưm…” Cesar kêu, mồ hôi toát đầy trên trán. Giờ đây Cesar đã hiểu lý do tại sao đối phương lại bắt cậu ta. Khi Cesar nhìn thấy cơ thể trần truồng của đối phương, cậu ta phát hiện dáng người của bọn họ cực kỳ giống nhau.


Eden đưa một ngón tay đặt lên trên môi, “Suỵt, im lặng nào.”


Eden vẫn để một mái tóc xoăn, nhưng bộ ngực phẳng và đặc điểm nam tính độc đáo của hắn nói với người khác rằng, kẻ có mái tóc dài, trang điểm đậm trước mắt là một người đàn ông.


Eden đi đến trước mặt Cesar, ngồi xổm xuống, hắn bắt đầu đem lấy đồ trang điểm ra. Cesar đã giãy giụa kịch liệt kể từ khi nghe được những lời kia của Eden.


Eden không quan tâm, hắn đặt những món đồ trang điểm từng cái từng cái trên mặt đất, “Đầu tiên phải chỉnh mày cho cậu.”


qingyufighting.wordpress.com


Hắn duỗi tay cầm lấy cái dao cạo lông mày, bỗng đột nhiên ngừng lại, “Không được, dao cạo lông mày quá sắc bén, cậu giãy giụa quá mạnh, sẽ biến mặt thành mèo cào mất, vậy thì… Trước tiên chúng ta… Tô son đã.”


Eden tựa hồ rất vui vẻ, hắn cầm lấy thỏi son, mở nắp, vặn lên. Hắn mỉm cười cầm thỏi son và tiến lại gần Cesar, đồng tử Cesar mở lớn, hoảng sợ nhìn Eden.


“Ưm ưm ưm…”


Không cần!


Nỗi tuyệt vọng lóe lên trong mắt Cesar.


Bỗng tiếng nhạc chuông điện thoại đột nhiên vang lên làm gián đoạn động tác của Eden.


Eden nghe thấy tiếng chuông reo, động tác chợt ngừng, vẻ mặt của hắn cũng dần dần trở nên lạnh buốt. Hắn đứng dậy và đi đến ghế, lấy ra một chiếc điện thoại di động từ trong túi áo khoác.


Hắn tiếp điện thoại, câu đầu tiên chính là… “Tại sao gọi điện cho em?”


Cesar không biết người gọi là ai, cũng không biết người đó nói gì.


Nhưng Eden rất kích động sau khi nhận cuộc gọi đó.


“Anh phản bội em! Em muốn giết hết tất cả mọi người!”


“Anh gạt em, anh luôn nói dối em, anh nói anh sẽ không yêu bất cứ người nào! Anh sẽ không ở bên bất cứ người nào!”


“Không! Em sẽ giết hắn! Em nhất định phải giết hắn!”


“Anh không quan tâm em, anh chỉ sợ em giết hắn, anh không muốn gặp em!”


……


qingyufighting.wordpress.com


Không biết người bên kia nói cái gì, Eden dần dần an tĩnh, bộ dạng âm trầm khủng bố cũng thay đổi.


Hắn nở một nụ cười cực kỳ ngọt ngào, khóe mắt đều là tình ý, giọng nói cũng trầm xuống, “Em sẽ nghe lời, em không giết người, em nhớ anh.”


***


 


"Em đang gọi điện cho ai vậy?"

 


“Em đang gọi điện cho ai vậy?”


Một giọng nói đột nhiên vang lên khiến Tịch Đăng quay ngoắc người lại. Bạch đứng ở phía sau cách cậu chưa đầy ba mét. Đôi mắt nâu đang nhìn thẳng vào Tịch Đăng, mặt không biểu tình.


Tịch Đăng buông di động bên tai xuống, khóe môi khẽ nhếch, “Dì của em, sao vậy?”


 


**********


Trúc: Eden nhỏ tuổi hơn Tịch Đăng nên gọi cậu ấy là anh nhé.


 


———oOo———


.+”’+.Trúc Xanh.+”’+.


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp