***
Truyện: Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II
Tác giả: Đông Thi Nương
Editor: Trúc Xanh
***
Chương 3.14 Ta ở song sinh văn hủy đi CP – Đứng đầu là Thành chủ Yêu Vũ thành Khổng Tước
Thê tử Cố Tiểu Hoa là một nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi, nàng lúc này mặc hắc y, trên tóc cài một bông hoa làm bằng giấy trắng, một đôi mắt xinh đẹp hơi hơi sưng.
“Cố tẩu tử, xin nén bi thương.” Có người an ủi nàng.
Cố phu nhân chỉ khụt khịt vài tiếng, trông thật đáng thương, “Hôm nay mới thành thân, nhà ta cứ như vậy mà đi, mong rằng các vị anh hùng ở đây nhất định phải tìm ra tên hung thủ đáng chết kia.” Nàng nói đến mấy chữ sau, gần như nghiến răng nghiến lợi, khăn tay dùng để lau nước mắt cũng bị siết chặt.
Cố Tiểu Hoa đột tử ở trong tân phòng, hắn say rượu nên ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có. Một mạng cứ thế bay cái vèo.
“Tẩu tử có thấy rõ bộ dáng hung thủ không?” Có người hỏi.
Động tác lau nước mắt của Cố phu nhân chợt dừng, nàng chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt thẳng tắp nhìn về một chỗ.
“Vì ánh nến bị tắt, ta không thấy rõ người đó, thân hình cũng chỉ nhớ mơ hồ, nhưng hung thủ sơ ý, bị ta đâm trúng lưng.”
Nơi nàng nhìn có một thanh niên tuấn mỹ đang ngồi.
qingyufighting.wordpress.com
Thanh niên kia ngồi ở ghế hoa lê, trường bào màu đen càng tôn lên màu da càng trắng nõn của hắn, tóc đen buông thả ở trước ngực, chỉ có hai lọn tóc dài hai bên mái được buộc lại bằng dây vải màu ngân bạch. Ngồi giữa hai chân hắn là một thiếu nữ mặc hồng y, tóc thiếu nữ không buộc lại, xõa tung quanh eo. Đôi tay nàng ôm cổ thanh niên, mặt cũng chôn ở cổ thanh niên. Thanh niên tuấn mỹ một tay ôm eo thon của thiếu nữ, đang cúi đầu thì thầm với nàng, tựa hồ đang trấn an đối phương.
Lúc nãy những binh lính kiểm tra phòng, vô tình bắt gặp cảnh Phó thành chủ Yêu Vũ thành và phu nhân hắn ân ái, lập tức truyền đi ra ngoài. Thiếu nữ lúc này tìm kiếm sự an ủi, đương nhiên hợp tình hợp lý.
Mọi người lập tức theo tầm mắt Cố phu nhân nhìn lại, nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng hiểu rõ không khỏi cười lên.
Nghe nói phu nhân Phó thành chủ Yêu Vũ thành không phải là người Hán. Nhưng bộ dáng làm nũng này thật là kiều tiếu khả nhân*, cũng khó trách này Lê Bảo Đường một kẻ không ái hồng trang nháy mắt bị bắt giữ.
*Kiều tiếu khả nhân: Xinh đẹp động lòng người
“Nếu tẩu tử đâm trúng người nọ, không phải rất dễ tra ra hung thủ kia sao? Chỉ cần mọi người để lộ lưng ra kiểm tra là được.” Có người đề nghị nói.
Tuy nhiên, tất cả những người có mặt ở đây đều có quyền thế, nếu mỗi người đều thoát y kiểm tra, chẳng phải rất mất mặt, nhưng không cởi lại có hiềm nghi. Bọn họ không muốn bội tín với Lũng Nhật thành, đặc biệt là khi còn ở trên mảnh đất này.
Trong khoảnh khắc tất cả mọi người đều do dự.
Cố phu nhân thấy mọi người do dự, tiếng khóc lập tức lớn hơn, miệng kêu gào: “Tên quỷ kia sớm đi như vậy, nữ nhân như ta còn sống có ích gì, ngay cả hung thủ cũng không bắt được, còn không bằng chết đi.”
Nàng nói đoạn, liền đứng lên, muốn đâm đầu vào cây cột bên cạnh, may mắn bên cạnh có một nam tử mạnh mẽ ngăn cản nàng.
“Đại tẩu, trong bụng ngươi còn có cốt nhục của đại ca, cho dù ngươi yêu đại ca, cũng phải nghĩ cho hài tử. Cái chết của đại ca chúng ta sẽ không dễ dàng bỏ qua. Đại ca mở tiệc chiêu đãi hào kiệt, các hào kiệt lại đối đãi đại ca như vậy sao? Nếu là như thế, đừng trách Lũng Nhật thành của chúng ta không nói lý lẽ.”
Nam nhân nói chuyện là Phó thành chủ Lũng Nhật thành, nghĩa đệ của Cố Tiểu Hoa Lưu Nhất Đao.
qingyufighting.wordpress.com
Ngay khi Lưu Nhất Đao nói ra lời này, trong đại sảnh liền xao động lên. Lời hắn nói thập phần không khách khí, nhưng bây giờ ở dưới mái hiên người ta, bọn họ không mang theo quá nhiều binh lính, nếu Lũng Nhật thành thực sự muốn đại khai sát giới, bọn họ cũng không muốn lấy tánh mạng đi đánh cược.
“Cố ca ly thế, Lê mỗ cũng thực đau buồn, chỉ là thoát y kiểm tra, Lê mỗ nguyện ý là người đầu tiên.”
Nghe Lê Bảo Đường nói, làm cho Tịch Đăng đang ghé vào trên người hắn bỗng kinh sợ. Đầu Tịch Đăng vừa định động, liền bị một bàn tay lớn ấn xuống.
“Đừng nhúc nhích.” Thanh âm thấp đến nỗi gần như không thể nghe thấy.
Mới vừa rồi ở trong phòng, Tịch Đăng vội vàng giúp Lê Bảo Đường xử lý miệng vết thương, sau đó Lê Bảo Đường đi ra ngoài, khi tiến vào hắn đã thay đổi quần áo, phía sau còn đi theo một tùy tùng. Tùy tùng cầm một bộ chăn nệm giống giường của Tịch Đăng như đúc, nhanh chóng đổi mới rồi đi ra ngoài.
Tịch Đăng lúc này mới phát hiện Lê Bảo Đường đã chuẩn bị tốt, nhưng mà miệng vết thương kia của hắn, cho dù như thế nào cũng không thể che dấu được.
“Bất quá nữ quyến không cần kiểm tra, phải không?” Lê Bảo Đường nhẹ nhàng cười, “Tẩu tử có thể đã phán đoán hung thủ là nam hay là nữ không?”
“Nam.” Cố phu nhân chém đinh chặt sắt, “Tuy rằng ta không thấy rõ thân hình hắn, nhưng ta biết hắn cao hơn ta rất nhiều, so với nữ nhân ta đã xem như là người có vóc dáng khá cao, hơn nữa khi ta đâm trúng hung thủ, người nọ có rên lên một tiếng.”
“Một khi đã như vậy, bắt đầu từ ta trước đi.” Lê Bảo Đường nói, rồi vuốt vuốt tóc thiếu nữ trong lòng ngực, thanh âm cực kỳ ôn nhu, “Tịch Nhi, ta phải cởi sạch cho nhiều người xem như vậy, nàng đừng tức giận.”
Hắn vừa nói xong, ngực liền bị đấm một cái.
Hóa ra là thiếu nữ bởi vì những chuyện phát sinh lúc trước trút giận lên phu quân của mình.
qingyufighting.wordpress.com
Lê Bảo Đường bế thiếu nữ ra khỏi đùi, chính mình đứng lên, trong đại sảnh có không ít nữ quyến, Bàn tay thon dài của hắn đặt ở trên đai lưng một lúc, hơi ngập ngừng nói: “Nơi này nữ quyến quá nhiều, tựa hồ không có phương tiện kiểm tra.”
Ngay khi hắn vừa nói xong, thiếu nữ bên cạnh hắn liền tấn công đầu tiên. Nàng duỗi tay kéo lấy tay Lê Bảo Đường, thanh âm tinh tế, nhưng trong giọng nói lại lộ ra tức giận, “Không được cho nhiều người xem.”
Lời này vừa nói ra, lập tức có người bật cười, mà trong đại sảnh phần lớn ánh mắt nữ quyến đều nhìn chằm chằm vào Lê Bảo Đường.
Sớm nghe nói Yêu Vũ thành có hai tuyệt, chính là Yêu Vũ thành Thành chủ và Phó thành chủ. Yêu Vũ thành Thành chủ Khổng Tước trời sinh dị đồng, dung sắc thiên hạ vô song, mà Yêu Vũ thành phó Thành chủ Lê Bảo Đường mưu lược hơn người, khí khái thiên hạ đệ nhất.
Trong những năm qua, có tin đồn rằng Thành chủ và Phó thành chủ Yêu Vũ thành là đoạn tụ, các nàng đều rất thương tâm, hiện giờ phát hiện đối phương không phải đoạn tụ, còn có khả năng được nhìn thấy thân thể đối phương, rất nhiều nữ quyến đều mặt đỏ tai hồng, tim đập gia tốc.
Lưu Nhất Đao nhíu mày, “Tất cả mọi người đều là kiếm sống trên mũi dao, Lê phó thành chủ sẽ không câu nệ việc nhỏ nhặt này đi?”
“Ta thật ra không sao cả, chỉ là nhà ta rất thích ghen tuông, nếu không ngại mong rằng chư vị nữ quyến tạm thời lui ra ngoài?” Lê Bảo Đường nói xong, kéo tay chính mình ra, “Không được bướng bỉnh, đợi lát nữa nàng cùng những tỷ tỷ đó đi chơi một lúc.”
Lưu Nhất Đao suy nghĩ một lúc, quay đầu nhìn Cố phu nhân. Cố phu nhân và hắn liếc nhau, chậm rãi gật đầu. Lưu Nhất Đao lúc này mới cho thị nữ dẫn các vị nữ quyến đi sảnh bên.
qingyufighting.wordpress.com
Tịch Đăng xen lẫn trong đám kia nữ quyến, có chút không được tự nhiên. Cố phu nhân vào sảnh bên liền ngồi ở chủ tọa, mặt âm trầm cũng không nói lời nào. Mà nữ quyến Thành chủ khác mang đến lại tụm năm tụm ba, một số còn tìm tới Tịch Đăng.
“Muội muội tên gọi là gì?”
Tịch Đăng bị hương phấn vây quanh, cái mũi ngưa ngứa, hắn vội vàng lui lại mấy bước, nâng tay áo che khuất mũi, thanh âm buồn bực nói: “Tịch Nhi.”
Trong thời gian ngắn hắn không tìm ra xưng hô nào tốt hơn.
“Nha, Tịch Nhi tên này thật hay, Tịch Nhi muội muội thật là có phúc khí, theo một lang quân tuấn tú như vậy.”
“Tịch Nhi muội muội, ngươi làm thế nào quen biết Lê phó thành chủ? Nói cho chúng ta biết thêm một chút đi.”
“Đúng vậy, ban đầu ta nghĩ Lê phó thành chủ lớn lên đẹp trai như vậy, sẽ không thích nữ nhân đâu, xem ra, hắn vẫn hiểu nữ nhân là tốt nhất.”
Mấy nữ nhân mồm năm miệng mười, ríu ra ríu rít, ồn ào đến nỗi làm Tịch Đăng chỉ cảm thấy bên tai ong ong, hắn muốn rút lui kết quả lại bị vây quanh bởi nữ nhân. Những nữ nhân này cũng lớn mật như tỷ tỷ của hắn, thậm chí còn ôm tay hắn. Khuôn mặt của Tịch Đăng tức khắc đỏ lên, nguyên nhân không phải vì hắn, đơn giản là vì hai người ôm tay hắn dáng người nóng bỏng, bộ ngực no đủ căn tràn cứ đụng tới đụng lui trên cánh tay hắn.
Tịch Đăng cố gắng rút tay ra, nhưng lại bị ôm chặt hơn, hắn hoàn toàn đỏ hết cả mặt.
“Ai, Tịch Nhi muội muội thẹn thùng? Bộ dáng thẹn thùng này cũng quá liêu nhân rồi?”
Một số nữ tử khác lại là trên dưới đánh giá Tịch Đăng, ngữ khí mang theo tiếc nuối, “Thì ra Lê phó thành chủ thích tiểu muội muội ngực nhỏ.” Nàng nói xong còn đĩnh đĩnh ngực chính mình.
Có người cười sờ mặt Tịch Đăng, “Tiểu muội muội cũng có chỗ tốt của tiểu muội muội a, da mặt mỏng, muốn ngực lớn hơn nữa sao, cứ để Lê Phó thành chủ xoa nhiều nhiều sẽ biến lớn ngay ấy mà.”
qingyufighting.wordpress.com
Lúc Lê Bảo Đường tới, Tịch Đăng đã bị người ta dồn vào góc tường. Hắn thấy tư thế kia liền bật cười, mới cất tiếng: “Các vị tẩu tử, mong rằng cấp Lê mỗ chút thể diện.”
Giọng nói của Lê Bảo Đường lập tức khiến các cô gái quay đầu lại, đôi mắt của các nàng khi nhìn thấy Lê Bảo Đường bỗng sáng ngời, nhanh chóng buông tha Tịch Đăng mặt đỏ đến sắp tích huyết, nhanh chóng vây lấy Lê Bảo Đường.
Thanh âm của những nữ nhân đó so vơi lúc trước nũng nịu hơn rất nhiều, Tịch Đăng nhìn thấy có nữ nhân âm thầm duỗi tay sờ eo và bụng của Lê Bảo Đường, thậm chí có người trực tiếp duỗi tay nhéo vào cái mông vểnh của Lê Bảo Đường.
Lê Bảo Đường sắc mặt không thay đổi, nói mấy câu liền đem chúng nữ chọc cười.
Cố phu nhân nhìn đến Lê Bảo Đường, ánh mắt khiếp sợ, nàng lập tức đứng lên, ngữ khí lạnh băng, như thể chứa đầy dao nhỏ, “Tại sao Lê Phó thành chủ lại tới đây?”
Lê Bảo Đường lướt qua các nữ nhân, mỉm cười với Cố phu nhân, “Lê mỗ giải trừ hiềm nghi, liền lại đây tìm phu nhân của mình.”
Hắn vừa nói xong, ngực lập tức bị đấm một cái.
“Đường lang cũng quá yêu chiều người ta rồi, thật là làm chúng ta ghen tỵ muốn chết nha.”
Lê Bảo Đường cười nhẹ ra tiếng, hắn quay đầu nhìn về phía Tịch Đăng, ánh mắt ôn nhu như xuân thủy, tựa như Tịch Đăng chính là tình yêu chân thành nhất trong cuộc đời này của hắn, “Tịch Nhi, lại đây.”
***
qingyufighting.wordpress.com
Tịch Đăng bị Lê Bảo Đường nắm tay ra ngoài, vừa đi ra, Lê Bảo Đường liền đổi thành tư thế ôm vai Tịch Đăng, “Cho ta dựa một chút.” Hắn đem hơn phân nửa sức mạnh cơ thể đặt ở trên người Tịch Đăng.
Tịch Đăng đành phải duỗi tay đỡ eo hắn, giả vờ thân mật ôm đối phương.
Đi bộ trở về phòng, Tịch Đăng đỡ Lê Bảo Đường ngồi xuống trên ghế, hắn mới nói ra nghi hoặc của bản thân: “Làm thế nào ngươi lừa gạt được bọn họ vậy?”
Lê Bảo Đường hít một hơi, trên mặt miễn cưỡng bài trừ ra một nụ cười, “Ngươi đã từng nghe nói về thuật dịch dung da người chưa?”
“Thuật dịch dung da người?” Trong mắt Tịch Đăng loé lên kinh ngạc.
Lê Bảo Đường dứt khoát xoay người, hắn chậm rãi cởi bỏ y phục chính mình, sau khi cởi xong, lộ ra ánh sáng, một tấm lưng, không có bất cứ một vết thương nào.
Tịch Đăng không khỏi đưa tay lên, hắn sờ sờ, kinh ngạc trong mắt càng ngày càng nhiều, “Thế nhưng……”
Lê Bảo Đường vén đầu tóc chính mình lên, để cho Tịch Đăng thấy rõ ràng hơn, “Dùng da người dán ở trên lưng mình, chỗ dán vào dùng một ít phấn che lại, ở dưới ánh nến sẽ không thể nào nhận ra.”
Tịch Đăng rút tay về, Lê Bảo Đường thủ đoạn quá cao, có lẽ hắn ngay từ đầu đã chuẩn bị tốt sẽ bị thương. Đầu tiên, chứng minh sự vắng mặt, sau đó là che vết thương, điều này làm cho Lũng Nhật thành cho dù hoài nghi hắn, cũng không có cách nào tìm hắn gây rắc rối.
Lê Bảo Đường thấy Tịch Đăng không nói liền đem tóc buông, một lần nữa mặc lại y phục, “Cái này cũng có một bất lợi, chính là miệng vết thương của ta không có cách nào khép lại, hơn nữa sẽ vì dính nước thuốc dán mà trở nên tồi tệ hơn.” Hắn xoay người lại, trong mắt toát lên sự mệt mỏi, “Vì vậy, mấy ngày tới có thể phải làm phiền ngươi rồi.”
qingyufighting.wordpress.com
Lũng Nhật thành không tìm được hung thủ, Lưu Nhất Đao dứt khoát liền cho người phong thành, nói một ngày không tìm được hung thủ, ai cũng đừng nghĩ đi. Lúc này, tất cả các vị Thành chủ đều không thể ngồi yên, ngay từ đầu chỉ là tới tham gia hỉ yến, bây giờ hỉ sự biến tang sự, bọn họ đã bày tỏ sự chia buồn rồi còn muốn vây bọn họ ở đây.
Cho dù Lũng Nhật thành là một đại thành, nhưng một lần vây khốn nhiều vị Thành chủ như vậy cũng là có chút cố chấp.
“Lưu Nhất Đao này thật thiếu kiên nhẫn.”
“Chờ lão tử trở về, sẽ mang binh chém gãy chân hắn.”
Các vị Thành chủ oán giận phàn nàn, nhưng bọn hắn đều bị nhốt, ngay cả một phong thư cũng không thể đưa ra ngoài.
Lê Bảo Đường không muốn cho người khác nhìn ra hắn bị thương, thậm chí vì không để người khác có thể ngửi được mùi thuốc trên người hắn, dứt khoát ngay cả dược cũng không đổi. Bị nhốt ngày thứ năm, sắc mặt của hắn đã thực tái nhợt, hắn lại cười nói: “May mắn trên đường chuẩn bị son phấn cho ngươi, hiện giờ cũng coi như có chút công dụng.”
Hắn dùng son phấn, che dấu đi sắc mặt tái nhợt.
Tịch Đăng ngồi ở hắn bên cạnh hắn, Cố phu nhân kia mỗi ngày chỉ biết khóc, Lưu Nhất Đao thì nơi nơi điều tra nhân vật khả nghi, nhưng hắn vẫn luôn nghi ngờ Lê Bảo Đường, cho nên mỗi ngày đều tới tìm Lê Bảo Đường, thậm chí người Yêu Vũ thành cũng bị kiểm tra cả ngày.
“Bị nhốt thế này, không phải là biện pháp. Ngươi chẳng lẽ không nghĩ làm thế nào rời đi Lũng Nhật thành sao?” Tịch Đăng nói.
Lê Bảo Đường nhìn Tịch Đăng, ánh mắt bình tĩnh, “Hiện giờ nhiều Thành chủ cùng đồng thời bị nhốt như vậy, Lưu Nhất Đao hắn có thể vây mấy ngày?”
“Nhưng thương thế của ngươi……”
Lê Bảo Đường lắc đầu, “Ta còn chống đỡ được, ít lắm cũng thêm được mấy ngày.”
qingyufighting.wordpress.com
Tuy nhiên, ngày hôm sau Lưu Nhất Đao liền tuyên bố tìm được thi thể hung thủ, hắn mời tất cả các Thành chủ cùng đi xác định danh tính thi thể. Khi Lê Bảo Đường nhìn thấy thi thể kia, ánh mắt liền hơi đổi.
“Thi thể này có lẽ chính là hung thủ mấy ngày trước giết hại Thành chủ của chúng ta, nhưng hung thủ này đã được ai đó ra lệnh, chân chính muốn hại Thành chủ của chúng ta là một người khác!” Lưu Nhất Đao hơi híp mắt, ngữ khí lạnh lẽo, “Không biết các vị Thành chủ đã từng gặp qua người này chưa?”
Lời này vừa nói ra, tiếng ồn ào nổi lên khắp bốn phía.
Tịch Đăng tới gần Lê Bảo Đường, giả vờ sợ hãi rồi duỗi tay nắm lấy tay áo Lê Bảo Đường, hắn khẽ mở môi, “Lưu Nhất Đao giả tạo hung thủ.”
Lê Bảo Đường quay đầu liếc nhìn Tịch Đăng, “Người này là người Yêu Vũ thành.”
Ánh mắt Lưu Nhất Đao âm lãnh nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Lê Bảo Đường.
“Không biết các vị Thành chủ có nhận ra người này không?”
Có ai đó a một tiếng, “Trên cổ tay hung thủ tựa hồ có đồ đằng thành trấn nào đó.”
“A, là một con Khổng Tước.” Một người khác cũng lên tiếng.
Lần này, tầm mắt mọi người đều tập trung trên người Lê Bảo Đường.
Lê Bảo Đường đẩy Tịch Đăng giấu ra phía sau mình, mặt vô biểu tình nhìn thẳng Lưu Nhất Đao.
Lưu Nhất Đao gợi lên khóe môi, cả người thoạt nhìn rất âm trầm, thập phần đáng sợ. Hắn đang muốn mở miệng, bỗng có một binh lính Lũng Nhật thành hốt hoảng xông vào.
“Phó thành chủ không tốt, bên ngoài có rất nhiều binh lính vây quanh thành.”
“Cái gì?” Lưu Nhất Đao cả kinh, “Cái gì binh?”
Binh lính kia chân mềm nhũn quỳ ở trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, như thể bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ, “Rất nhiều binh lính, các thành đều có, đứng đầu là Thành chủ Yêu Vũ thành Khổng Tước!”
Tịch Đăng nghe vậy lập tức nhìn Lê Bảo Đường, hắn nghe thấy Lê Bảo Đường cười nhẹ một tiếng.
qingyufighting.wordpress.com
Lúc này lại có một binh lính khác xông vào.
“Phó thành chủ không tốt, phu nhân…… Phu nhân nàng bị Khổng Tước Thành chủ bắt đi rồi.”
“Cái gì?!” Lưu Nhất Đao nghiến răng phẫn nộ, sau đó lập tức rút đao chỉ hướng Lê Bảo Đường, “Lê Bảo Đường, Yêu Vũ thành các ngươi thật đê tiện, Thành chủ của chúng ta có hảo ý mời các ngươi đến tham gia hỉ yến, các ngươi thế nhưng lại chơi trò này.”
Lê Bảo Đường thản nhiên tự đắc, khóe môi vẫn treo nụ cười, biểu tình thập phần vô tội, “Lưu Phó thành chủ nói sao ta nghe không hiểu, đúng rồi, hài tử trong bụng tẩu tử chắc cũng tầm ba tháng, cũng không thể hoảng sợ a.”
Lời nói của Lê Bảo Đường ngay lập tức làm mọi người an tĩnh lại.
Ba tháng?
Cố Tiểu Hoa là một tên miệng rộng, hắn sáng sớm liền đem sự tình chính mình gặp được phu nhân thế nào nói cho thiên hạ biết rõ. Mọi người đều biết hắn và phu nhân quen biết hai tháng, bởi vì có thai một tháng mà phụng tử thành hôn. Sao bỗng dưng biến thành ba tháng rồi?!
Lưu Nhất Đao ánh mắt run rẩy, tiện đà hừ lạnh một tiếng, “Lê Bảo Đường ngươi đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì thế, đại tẩu rõ ràng mới mang thai một tháng.”
“A, có thể là ta nhớ lầm rồi. Lưu Phó thành chủ đối với tẩu tử quả nhiên là quan tâm đầy đủ, nửa đêm còn đi đến phòng riêng thăm tẩu tử, quả thực cùng Cố ca tình như thủ túc.” Lê Bảo Đường nhẹ nhàng cười.
Lưu Nhất Đao giận tím mặt, cầm đao tấn công Lê Bảo Đường, lại bị người ta ngăn cản. Là một Thành chủ thành khác.
Người nọ thái độ khinh thường nhìn Lưu Nhất Đao, “Lưu Phó thành chủ, hiện giờ hung thủ đã xuất hiện, ngươi còn muốn nhốt chúng ta đến khi nào?”
“Đúng vậy, tại sao ta lại cảm thấy Lưu Phó thành chủ đang mượn cớ giết người, lợi dụng cái chết của Cố đại ca để đạt được bí mật chính mình không thể cho người khác biết.” Một người khác nói.
Lưu Nhất Đao sắc mặt khẽ biến, còn chưa kịp phản bác, thì lại có một binh lính vọt vào.
“Phó thành chủ, Thành chủ Yêu Vũ thành hắn nói…… Hắn nói……”
Lưu Nhất Đao không có kiên nhẫn, một chân đạp ngã gã binh lính kia, giận dữ nói: “Hắn nói cái gì?”
“Hắn nói…… Nếu trong vòng một chén trà nhỏ không đưa các vị Thành chủ bình an ra khỏi thành, sẽ…… sẽ đem dã loại trong bụng phu nhân…… đào ra.” Binh lính nói xong, sắc mặt cũng xám trắng.
*********
Trúc: Chương này dài gấp đôi chương khác lận. Mau khen tớ đi
☆*:.。.o(≧▽≦)o.。.:*☆
———oOo———
.+”’+.Trúc Xanh.+”’+.