(2)-2

Bạch Thiếu Trạch cũng không phải như Lâm Yến Giang Hủ nghĩ, chưa thể dứt tình với Trần Nguyệt, chỉ là đối phương xảy ra chuyện hắn cũng không thể mặc kệ. Ôm tâm tình như vậy, Bạch Thiếu Trạch đi tới bệnh viện, hắn biết được tin tức là Trần Nguyệt ngã cầu thang.

Phòng bệnh màu trắng, nữ tử ngũ quan tinh xảo tú lệ, sắc mặt tái nhợt suy yếu nằm ở trên giường bệnh, đùi phải thượng còn bóthạch cao, nhìn người đến, con ngươi mỹ lệ hơi hơi hiện lên kinh ngạc, "Thiếu Trạch, anh đã đến rồi?"

"Sao lại không cẩn thận như vậy? Bác sĩ nói như thế nào?"

Trần Nguyệt cười cười, "Vốn là quét mạng nhện trên trần nhà một chút, bác sĩ nói thương gân động cốt cần một trăm ngày, nằm liệt ba tháng là tốt rồi."

Bên này Tiêu Tiêu trấn an Tô gia xong, lại từ chỗ Lâm Yến nghe nói Bạch Thiếu Trạch đi xem bạn gái cũ bị thương nằm viện của hắn, lập tức liền tức giận.

"Cẩm Vinh cũng không biết ở đâu, hắn còn có tâm tình đi bồi bạn gái cũ."

Lâm Yến biết Tiêu Tiêu nghe xong sẽ tức giận, lập tức ngăn người lại, sợ đối phương làm ra chuyện gì không hay, "Đây là chuyện giữa bọn họ, chúng ta người ngoài không cần nhúng tay."

"Cẩm Vinh thì sao, Tô Cẩm Vinh bị Bạch Thiếu Trạch khi dễ mức muốn ly hôn, tôi như thế nào có thể mặc kệ?" Tiêu Tiêu tức giận đáp lời.

Thấy Tiêu Tiêu bộ dáng này, Lâm Yến chỉ có thể tiếp tục khuyên bảo "Cẩm Vinh muốn ly hôn, vậy cậu đi tìm Bạch Thiếu Trạch cùng Trần Nguyệt lại có thể giúp được cô ấy cái gì?"

Tiêu Tiêu lập tức câm nín, đích xác giúp không xong, ngược lại sẽ thêm phiền.

Lâm Yến không ngừng cố gắng, lại hỏi, "Hiện tại quan trọng nhất chính là Tô Cẩm Vinh ở nơi chỗ nào, an toàn sao?"

Cái này Tiêu Tiêu là biết đôi chút, "Tôi hỏi qua luật sư đại diện kia, hắn nói Cẩm Vinh là đến ủy thác hai ngày trước, để lại cho hắn phương thức liên lạc, tùy thời báo lại tình huống."

Lâm Yến hỏi, "Số điện thoại liên hệ đâu?"

Tiêu Tiêu lắc đầu, "Luật sư kia nói đây là bảo mật đương sự."

"Xem ra Tô Cẩm Vinh đã không còn ở thành phố S." Lâm Yến thở dài một hơi, "Cô ấy không có việc gì liền tốt, cô cũng cùng Tô thúc thúc bọn họ nói một tiếng đi, đừng để bọn họ lo lắng."

"Cũng khó trách Tô Cẩm Vinh sẽ lựa chọn biến mất một thời gian, như vậy ai cũng sẽ không gây trở ngại đến quyết định ly hôn được." Lâm Yến than một tiếng nói.

Bất quá, chuyện này không giống như tác phong của người luôn ôn ôn nhuyễn nhuyễn như Tô Cẩm Vinh... có lẽ là nên nói một câu, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người.

_____

Lại là mệt mỏi một ngày mới trở lại biệt thự Bạch Thiếu Trạch, "Tô Cẩm Vinh còn không trở về?"

Dì Tiếu lắc lắc đầu.

Cũng đúng, điện thoại cũng không tiếp, sao có thể dễ dàng mà trở về như vậy? Bạch Thiếu Trạch tự giễu mà cười cười.

Trở lại phòng, mở đèn, căn phòng trống vắng không chút sinh khí, giường đệm cũng sạch sẽ, sạch sẽ đến không có một nếp uốn.

Chân chính bình tĩnh lại, Bạch Thiếu Trạch cũng phát hiện rất nhiều đồ vật thuộc về Tô Cẩm Vinh còn đặt trong biệt thự, cái gì cũng không mang đi, trừ bỏ y phục mặc ngày hôm đó, tủ quần áo cũng không thiếu một kiện, bằng không hắn cũng sẽ không cho rằng Tô Cẩm Vinh chỉ là đi ra ngoài một chút thôi.

Từ khi nào, Tô Cẩm Vinh lại tùy ý như vậy...

Không, cũng không phải tùy ý, ít nhất thân phận chứng hộ chiếu thị thực gì đó trong ngăn tủ đều toàn bộ mang đi, tâm tư thực kín đáo, nơi nào giống Tô Cẩm Vinh hắn quen biết.

Hoặc là nói hắn chưa bao giờ thực sự hiểu rõ con người Tô Cẩm Vinh.

_____

Đầu sỏ "gây tội" Tô Cẩm Vinh lúc này đang vác một chiếc túi du lịch loại nhỏ, ngồi xổm trước của một hộ nông gia, duỗi tay trêu đùa đám gà con trước nhà.

Trong túi, tiếng chuông di động vang lên, Cẩm Vinh dừng trêu đùa đám tiểu kê, lấy di động, là văn phòng luật sư điện thoại đến.

"Tô tiểu thư, Bạch tiên sinh không đồng ý ký tên, hơn nữa đưa ra yêu cầu muốn gặp ngài."

Quả nhiên là một cọc ủy thác khó giải quyết, chồng Tô tiểu thư cư nhiên là tổng tài công ty Viễn Tường.

"Cứ nói tôi không rảnh, chuyện còn lại các người tùy ý giải quyết liền tốt." Cẩm Vinh tùy ý nói,

Người của văn phòng luật sư vẫn rất có tố chất chuyên nghiệp, "Tốt, chúng tôi sẽ mau chóng khởi tố ly hôn, Bạch tiên sinh cũng sẽ thu được đơn triệu tập từ phía tòa án."

"Ngoài ra, luật sư xử lí trường hợp Tô tiểu thư có lẽ sẽ đổi người."

Luật sư lúc trước đi đưa giấy thỏa thuận ly hôn cho Bạch Thiếu Trạch đã bỏ làm, trong thỏa thuận li hôn, Tô Cẩm Vinh không muốn một phần tài sản, cộng thêm đối phương là tổng tài công ty lớn đắc tội không nổi, kiện tụng như vậy, thật sự mất nhiều hơn được.

"Không quan hệ, tôi chỉ hy vọng mau chóng xử lý."

"Tô tiểu thư, ngài yên tâm, luật sư tiếp thu ủy thác là luật sự từ nước ngoài mới về văn phòng chúng tôi, tuổi trẻ có khả năng......"

Cẩm Vinh không tiếp tục nghe, luật sư đối với cô mà nói, còn không có đáng yêu hấp dẫn người như gà con bé nhỏ béo múp trước mặt đâu.

Tùy tiện treo điện thoại sau, từ bên trong nông hộ xuất hiện một bác gái lớn tuổi trông rất phúc hậu, cười ha hả hỏi Cẩm Vinh, "Tô tiểu thư, tối nay cô muốn ăn gì?"

Cẩm Vinh lập tức chỉ vào con gà nhỏ béo nhất đang vui vẻ mổ thóc trước mặt, con ngươi tinh lượng mà nhìn về phía bác gái, "Cháu muốn ăn gà hầm nấm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play