(2)-1
Quán bar an tĩnh, khách khứa không nhiều lắm.
"Cái gì! Tô Cẩm Vinh muốn cùng cậu ly hôn?" Bạn bè Bạch Thiếu Trạch nghe xong thiếu chút nữa không phun rượu ra, vội vàng lấy giấy xoa xoa miệng.
"Ừm." Bạch Thiếu Trạch tiếp tục đổ một chén rượu, biểu tình âm trầm, làm người xem không hiểu hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì:
"Luật sư ủy thác của cô ấy hôm nay đến đưa giấy thỏa thuận ly hôn." .
Kiếm Hiệp HayGiang Hủ tấm tắc than một tiếng, đúng người thành thật ngày thường không nói một tiếng, đột nhiên làm ra sự tình kinh người.
Bình phục tâm tình, Giang Hủ lại tò mò hỏi, "Tôi nói, cậu đã làm cái gì, bức người ta chủ động cùng cậu ly hôn như vậy?"
Bạch Thiếu Trạch hơi nhíu mày, vì sao mọi người biết được chuyện này, phản ứng đầu tiên đều là hỏi hắn làm cái gì Tô Cẩm Vinh? Tiêu Tiêu là bằng hữu Tô Cẩm Vinh hẳn sẽ cho là như vậy, nhưng Giang Hủ là bạn bè chí cốt của hắn, cùng Tô Cẩm Vinh tiếp xúc cũng không nhiều.
Không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận, Lâm Yến có chút nghi hoặc địa đạo, "Ngày hôm qua gặp Tô Cẩm Vinh ở bệnh viện, người còn khá tốt, bộ dáng không giống như là muốn cùng cậu ly hôn."
"Cô ấy đi bệnh viện?" Nghe vậy, Bạch Thiếu Trạch có chút kinh ngạc.
Giang Hủ cười nhạo, "Liền lão bà đi bệnh viện cũng không biết, cũng khó trách Tô Cẩm Vinh muốn ly hôn."
Bạch Thiếu Trạch không quản Giang Hủ, ngược lại nhìn về phía Lâm Yến, đôi mắt hơi rũ, "Cô ấy bệnh sao?"
Lâm Yến thẳng thắn nói, "Giống như không có việc gì, nói cải thiện ăn uống một chút thì tốt rồi." Bộ dáng lúc ấy cũng là thực tùy ý, hoàn toàn nhìn không ra sẽ đi mất luôn.
Giang Hủ lại lạnh lạnh nói, "Cho dù cậu có biết thì thế nào? Chẳng lẽ còn sẽ bồi Tô Cẩm Vinh đi xem bác sĩ sao?"
Lâm Yến nghe vậy cũng có chút xấu hổ, tính tình Bạch Thiếu Trạch bọn họ đều biết rõ ràng trong lòng, bởi vì là bằng hữu, cũng không muốn nói nhiều.
Chỉ thấy Bạch Thiếu Trạch trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên nói "Đi."
"Tô Cẩm Vinh là vợ tôi, cô ấy sinh bệnh tôi tự nhiên sẽ cùng cô ấy đi bệnh viện."
Nghe thấy đáp án này, Giang Hủ cũng là kinh ngạc sau một lúc lâu không nói chuyện, hắn vẫn luôn cho rằng, Bạch Thiếu Trạch không thích Tô Cẩm Vinh, không nghĩ tới... hiện tại cũng không biết nên đáng thương ai.
Truy cập wattpad để đọc truyện sớm nhất www.wattpad.com/user/icedcoffee0011_____
Giang Hủ như cũ không buông tha trào phúng Bạch Thiếu Trạch "Cho dù là như vậy, hiện tại cũng không còn cơ hội, hai người không phải muốn ly hôn sao?"
Bạch Thiếu Trạch uống một ngụm rượu, đôi mắt đạm mạc, "Còn chưa có ly hôn đâu, hơn nữa, tôi không nghĩ tới ký tên."
Giang Hủ cùng Lâm Yến lại lần nữa bị sặc rượu, Bạch Thiếu Trạch lần này tìm bọn họ uống rượu, chính là muốn ném bom không ngừng sao.
"Hai người vì cái gì kinh ngạc như vậy? Tôi khi nào nói muốn cùng Tô Cẩm Vinh ly hôn." Bạch Thiếu Trạch liếc bọn họ một cái, lại tự rót cho mình thêm một ly rượu.
"Thiếu Trạch, cậu nói thật?" Giang Hủ nghiêm túc lên, hơn nữa hảo tâm khuyên một câu "Cậu phải hiểu được, hiện tại muốn ly hôn là Tô Cẩm Vinh, không phải cậu muốn thế nào là có thể như vậy."
Dưa hái xanh không ngọt, vô luận là kết hôn hay vẫn là ly hôn.
"Tôi không muôn ly, hôn nhân này liền ly không thành." Bạch Thiếu Trạch chắc chắn mà bướng bỉnh đáp, Tô Cẩm Vinh liền một câu cũng không chịu nói với hắn liền muốn ly hôn?
Không đơn giản như vậy.
Giang Trạch trong lòng thở dài, đây đâu phải là thái độ dỗ dành lão bà chứ, bất quá là tự mình đào hố chôn mình cộng thêm EQ thấp mà thôi.
Lâm Yến tuy rằng không muốn nhìn đến Bạch Thiếu Trạch cùng Tô Cẩm Vinh tách ra, nhưng cũng ẩn ẩn cảm thấy Bạch Thiếu Trạch thái độ hiện tại không đúng.
"Hai người vẫn là bình tĩnh lại hảo hảo nói chuyện một chút đi."
"Tôi gọi điện thoại, cô ta cũng không thèm nghe." Bạch Thiếu Trạch khẽ hừ một tiếng, Tô Cẩm Vinh thật đúng là to gan, một câu cũng chưa nói trực tiếp để luật sư đưa giấy thỏa thuận ly hôn, còn đoạn tuyệt liên hệ cùng mọi người.
"Chậc chậc chậc." Giang Hủ nghe xong lúc sau, lại lần nữa cảm thán không thôi, "Khi nào Tô Cẩm Vinh lại trở nên giống Bạch thiếu gia vậy, chẳng lẽ sinh hoạt chung lâu rồi tính cách cũng sẽ chịu ảnh hưởng sao?"
"Là có ý tứ gì?" Bạch Thiếu Trạch nhíu mày nói.
Giang Hủ nhưng một chút cũng không sợ Bạch Thiếu Trạch sinh khí, trêu chọc nói, "Này không phải y hệt tác nghe theo mệnh lệnh cậu đi làm việc, cũng sẽ không để ý cảm thụ người khác."
Cho nên...... Thật đúng là báo ứng nha.
"Cậu nói xem, cậu có mấy lần để ý cảm nhận của Tô Cẩm Vinh, cùng người ta giải thích mọi chuyện?" Tựa như lần này, Tô Cẩm Vinh làm dứt khoát như vậ, Bạch Thiếu Trạch còn đơn phương cố chấp không chịu ký tên, thậm chí nhất ý cô hành.
Giang Hủ làm người đứng nhìn đến rõ ràng, chỉ cảm thấy Bạch Thiếu Trạch gia hỏa này cảm tình quả thực hỏng bét, bằng không sao, Trần Nguyệt mới vừa về nước, Tô Cẩm Vinh lại muốn cùng hắn nháo ly hôn.
Nghe vậy, Bạch Thiếu Trạch lập tức bị nghẹn.
Lúc này di động Bạch Thiếu Trạch bỗng nhiên vang lên, Bạch Thiếu Trạch vừa nghe, sắc mặt nháy mắt thay đổi, "Trần Nguyệt đã xảy ra chuyện, ở bệnh viện."
"Tôi đi trước." Bạch Thiếu Trạch để lại mấy lời này, liền đứng dậy chạy lấy người.
Lưu lại Lâm Yến sắc mặt phức tạp, Giang Hủ nhịn không được lắc đầu, vẫn là Tô Cẩm Vinh đáng thương chút, đụng phải cặn bã Bạch Thiếu Trạch.