Phượng Hoàng Lửa

Chương 458: Nên Nhớ!


...

trướctiếp

Diệp Mặc đứng lặng người trong bóng tối, màn đêm dày đặc bao phủ lấy thân người cao lớn của anh, nhưng lại không thể che lấp đi bá khí cao cao tại thượng toát ra bên ngoài, ánh mắt sắc bén tựa như chim ưng, chậm rãi nhìn những con người trước mặt.

Vốn tìm theo đến đây đã mất khoảng thời gian dài, nhưng không ngờ vừa mới xuất hiện thì đã nghe thấy những lời nói không thể nào lọt tai. Bọn họ nói sao? Không hối hận? Không làm sai? Thế nào là không làm sai? Khi chính tay họ đã tự hồi sinh 1 con ác quỷ, để bây giờ khi có đủ hồn phách sẽ làm hại đến thế giới này?

Không có “bàn tay” của họ, sẽ kết cục sẽ như hiện tại sao? Còn nói không hối hận!

Đúng là không biết hối cãi!!

Thẩm Lân nhìn thấy Diệp Mặc, cô đảo mắt, hơi cúi đầu lên tiếng:

- Tứ hoàng tử!

Diệp Mặc liếc mắt nhìn qua, lãnh đạm hỏi:

- Các ngươi lén lút xâm nhập Diệp gia, còn mang theo Chu Cẩm đến nơi này, là có ý gì đây?

Thẩm Lân liếm môi, cẩn trọng đáp:

- Chúng tôi chỉ muốn nói một vài chuyện với Chu Cẩm, sẽ không làm hại cô ấy!

- Hỗn xược! – Ngay lập tức, Diệp Mặc quát 1 tiếng đanh thép, anh híp mắt, nói:

- Từ khi nào tên của chủ nhân lại để các ngươi gọi tùy tiện như vậy? Dù là ở thế giới này, xét về địa vị hay thân phận nàng ấy cũng lớn hơn các ngươi gấp trăm lần, các ngươi nghĩ mình là ai mà ở đây dám hô to gọi nhỏ?

Thẩm Lân giật mình, ngay lập tức trả lời:

- Không dám! Tôi….

Thế nhưng, lời chưa nói xong của Thẩm Lân đã trực tiếp bị cắt ngang:

- Không dám? Ta thấy ngươi chính là dám tự ý như vậy! Các chòm sao về Diệp gia hội tụ, chưa có kẻ nào to gan như ngươi, dám ngang nhiên bắt người đi, còn dựa vào năng lực của mình để trốn tránh sự truy đuổi, đánh ngược lại chị em của mình, các ngươi rốt cuộc có mục đích gì?

Thẩm Lân hơi hoảng hốt, cô lắc đầu, đáp:

- Không có, Tứ hoàng tử, tôi không hề có ý làm hại chủ nhân. Chỉ là giữa tôi và cô ấy có một số chuyện cần giải quyết, có khúc mắc cần phải tháo gỡ. Tôi có thể thề, tuyệt đối không nghĩ chuyện xấu xa nào khác.

Diệp Mặc nhướn mày, nhìn lướt qua tay chân của Chu Cẩm đang bị trói, giọng càng thêm lạnh lẽo:

- Không hề có ý xấu xa? Vậy ngươi trói nàng ấy là để làm gì? Còn nữa, có chuyện nào mà không thể nói ở Diệp gia, phải đem đến tận đây để nói? Các ngươi hành động như vậy, ta càng không thấy chút thiện ý nào, ngược lại….

Chưa nói xong, Thẩm Lân phía trước đã sợ hãi đến mức quỳ xuống, lên tiếng:

- Không có, tôi không có. Chuyện giữa anh em Thẩm Lân và chủ nhân, là khúc mắt từ rất lâu, vốn dĩ chỉ muốn giải quyết giữa ba người, chứ chưa từng nghĩ đến việc nào khác. Ở Diệp gia, con người nhiều vô số kể, còn có tai mắt của các thế lực ở khắp nơi ai biết được, tôi không biết ai, cũng không nhận ra ai, nên đành đem cô ấy đến đây chỉ là để tĩnh lặng giải quyết, tuyệt đối không có 2 lời. Tứ hoàng tử, xin người đừng hiểu nhầm.

Diệp Mặc chớp mắt, đôi con ngươi đen không chút gợn sóng, anh đi từng bước đến chỗ Chu Cẩm, nói:

- Chuyện các ngươi muốn tĩnh lặng lại làm náo động cả Diệp gia, đó chính là điều các ngươi muốn ư? Đừng nói là con người, đến tai mắt của Thiên giới có lẽ cũng bị các ngươi làm lộ rồi. Ở Diệp gia các chòm sao có năng lực mạnh mẽ, Bảo Bình còn có khả năng xóa kí ức, các ngươi nghĩ ta không giải quyết được chuyện này sao?

Vừa nói, Diệp Mặc vừa cúi xuống, tháo gỡ dây trói cho Chu Cẩm, rồi nhẹ nhàng bế cô lên. Nhìn thẳng vào hai người trước mặt, nghiêm nghị nói tiếp:

- Chuyện của các ngươi là chuyện của các ngươi, muốn nói với Chu Cẩm phải thận trọng và quang minh chính đại, xuất hiện trước mắt con người là cách tốt nhất để không để bị nghi ngờ. Bây giờ tiên ma khắp nơi, 1 chút sơ hở lộ ra, các ngươi gánh nổi hậu quả không?

Thẩm Lân và Thẩm Tước đều im thin thít, cắn môi không nói được nửa lời. Quét mắt qua một lượt, Diệp Mặc lại lên tiếng:

- Đúng sai tạm thời không bàn tới, có chuyện gì, về Diệp gia rồi nói! Các chòm sao đều ở đó, các ngươi theo lí cũng phải về tập hợp!

Dừng 1 chút, Diệp Mặc liếc sang nhìn Thẩm Tước, ánh mắt thêm vài phần ý tứ:

- Ta là người đứng đầu 12 chòm sao, ngoài chủ nhân, lời của ta với 11 chòm sao chính là mệnh lệnh. Nên nhớ lấy điều đó!

Dứt lời, Diệp Mặc liền xoay người, ánh sáng màu vàng bao phủ lấy thân thể anh, nhanh chóng biến mất vào không trung….


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp