Edit : Khả Tịch Nguyệt.

Beta: GBear

Lúc Kỳ Ngôn trở lại chỗ ngồi thì nhà gái đã đến rồi, cũng có mẹ đi theo giống mình vậy. Cô gái ấy rất xinh đẹp, vừa nhìn thì đã biết là một người cực kỳ ôn nhu rồi, đúng chuẩn mẫu người con dâu mà mẹ Kỳ thích luôn.

Thấy Kỳ Ngôn ra, trong mắt mẹ Kỳ hiện lên một tia uy hiếp nhưng trên mặt lại tạo sự hiền từ trái ngược.

“Nhìn xem, con trai tôi ra rồi đây nè. Mau tới đây mau tới đây, giới thiệu với con một chút!”

Kỳ Ngôn mặt yểu xìu đi qua, cố rặn ra một nụ cười: “Chào mọi người……”

Mẹ của cô gái vừa nhìn qua đã biết đây là một người phụ nữ khôn khéo rồi, bà ấy nhanh chóng đánh giá Kỳ Ngôn từ trên xuống dưới, có vẻ như nhìn cậu cũng không tệ lắm nên trên mặt lộ ra nụ cười. Còn cô gái kia cũng ngượng ngùng nhìn cậu một cái, ôn nhu chào hỏi.

—— Nếu không phải tính hướng của Kỳ Ngôn không đúng thì chắc là lần xem mắt này đã thành công rồi!

Sau đó Kỳ Ngôn nhanh chóng lâm vào trạng thái ảo ma canada, vừa nghĩ xem Tiêu Dật sẽ giúp mình thế nào vừa phải suy nghĩ đáp lại lời mẹ Kỳ nói, nếu không thì đùi của mình sẽ bị mẹ véo sưng lên mất thui.

“Hình như cậu Kỳ Ngôn này không thích nói chuyện lắm hen?”

Mẹ Kỳ cười nói: “Đúng vậy, so với nói chuyện gì đó thì nó làm việc nhanh nhẹn hơn đó mà!”

“Như vậy cũng tốt lắm nha, nói ít làm nhiều.” Ánh mắt mẹ cô gái sáng lên, chắc là đang nghĩ chuyện gả khuê nữ nhà mình đi có thể được định đoạt rồi.

Kỳ Ngôn ngoài mặt cười nhưng trong lòng thì không, thấy Tiêu Dật đã lâu vậy rồi mà không có động tĩnh gì nên chuẩn bị tinh thần chờ lát nữa, chừng nào chỉ còn mình với cô gái kia nói chuyện thì sẽ trực tiếp làm rõ chuyện này luôn! Dù phải hứng chịu cơn thịnh nộ của nữ hoàng nhà mình, nhưng cũng không thể lừa gạt con gái nhà người ta được đúng không?

Khoảng thời gian ngắn này giống như sống một ngày mà bằng một năm vậy, cực kỳ dày vò. Cuối cùng, mẹ Kỳ cùng mẹ nhà gái đi uống trà ở một bàn khác, để lại Kỳ Ngôn và cô gái. Lúc mẹ Kỳ tạm thời rời đi còn hung dữ trừng mắt nhìn Kỳ Ngôn một cái.

—— Nếu con dám lộn xộn với mẹ, mẹ lập tức lột da của con ra!

Kỳ Ngôn run một chút, bắt đầu lúng túng.

Sau khi hai vị nữ hoàng mama rời đi, Kỳ Ngôn mới uống một ngụm cà phê, thấy cô nàng kia cũng không nói lời nào nên chủ động bắt chuyện.

“Chuyện này…… Tuy thật ngượng ngùng, nhưng tui muốn nói, tới đây xem mắt không phải là ý của tui.”

Cô gái sửng sốt, dường như không ngờ được câu mở miệng đầu tiên của cậu lại là lời này: “Anh nói cái gì?”

“Không phải tự tui muốn đến xem mắt, năm nay tui mới 23 à, tuổi cũng không phải rất lớn…… Do mẹ tui sốt ruột, cho nên……”

“Cho nên các người đang đùa giỡn hay sao?” Cô gái có chút nóng giận, những vẫn giữ được lý trí.

“Không không không, tui khẳng định mẹ tui không phải đùa giỡn……” Kỳ Ngôn liên tục xua tay: “Cô cũng nhìn ra rồi đó, mẹ tui rất thích cô, nhưng đây là vấn đề của tui, tui cũng không thể lừa cô mà nói có phải không?”

Nghe Kỳ Ngôn nói vậy thì sắc mặt cô gái tốt hơn chút, nhưng vẫn không mấy vui vẻ: “Vậy bây giờ anh muốn sao? Nhìn là biết mẹ tôi cũng rất thích anh, tôi…… Cũng không có ý kiến gì, tình cảm có thể từ từ vun đắp mà.”

Cô gái hơi ngượng ngùng quay đầu đi, không nhìn cậu nữa. Mà trong lòng Kỳ Ngôn đã sớm chấn kinh rồi.

Chẳng lẽ mình có giả thiết Mary Sue sao?! Người gặp người thích á?! Có thể nói ‘Kỳ Ngôn’ của thế giới này là người không có cá tính nhất đó nha!

“Thật xin lỗi, do tui không cam tâm tình nguyện tới xem mắt nên việc có tình cảm gì đó đương nhiên cũng không thích luôn…… Cô vẫn nên trách tui đi, đến lúc đó nếu mẹ của hai bên có gì bất mãn thì làm khó dễ tui sẽ tốt hơn!”

Vừa nhớ tới lửa giận của mẹ Kỳ. Tâm trí Kỳ Ngôn mang theo một tia ủy khuất.

Con gái nhà người ta không hiểu sao có chút mềm lòng.

“Anh……không muốn thử xem thật à?” Dường như cô gái đang cố gắng níu kéo lần cuối: “Tôi năm nay mới 21, cũng không phải lớn gì lắm. Cha mẹ tôi cảm thấy yêu đương ở cái tuổi này thì có thể cho thêm mấy năm nữa để tìm hiểu nhau.”

“…… Xin lỗi, tui không muốn có bạn gái.”

“Ây da, được rồi.” Cô gái cũng không phải là người cưỡng cầu: “Nhưng mà tôi không tin lý do không muốn có bạn gái linh tinh gì đó, tôi muốn nghe lời nói thật.”

Nhìn cô gái này tuy dáng người mảnh mai nhưng ánh mắt nhìn người cũng rất là chuẩn, có thể là do thừa hưởng sự khôn khéo từ mẹ cô ấy.

Kỳ Ngôn muốn nói rồi lại thôi, ánh mắt cậu dừng lại trên khuôn mặt cực kỳ kiên định của cô thì có chút co rúm lại nói: “Tui…… tính hướng có thể hơi không đúng lắm……”

“Anh là thụ?!”

Đột nhiên ánh mắt của cô gái trừng lớn, bất chợt hưng phấn nhìn cậu.

Kỳ Ngôn bị dọa nên liên tục xua tay: “Không không không tui còn chưa xác định mà……”

Ý thức được sự lỡ miệng của mình, cô gái mới nhìn trái phải một xíu, thấy không ai chú ý tới chỗ này mới đưa thân mình rướn về phía trước, nhỏ giọng thần bí nói với Kỳ Ngôn: “Tôi là hủ nữ nè——!”

Kỳ Ngôn: “……”

—— Giề?!

“Hí hí hí, có phải có duyên lắm đúng hôn?”

“Chắc là có duyên ha……” Trán Kỳ Ngôn rơi xuống một giọt mồ hôi lạnh.

“Vừa rồi tôi còn nghĩ, nhìn anh thanh tú như vậy, khẳng định đây là một tiểu thụ!”

“……”

Bị hủ nữ mới gặp mặt nói thành tiểu thụ thì làm sao bây giờ?

“Tiểu công nhà anh hôm nay có tới không?”

“Hả, không, tui còn không có……”

“Không tới?!” Vẻ mặt cô gái giận dữ: “Tra nam! Anh đang bị mẹ anh ép đi xem mắt vậy mà anh ta có thể thờ ơ vậy ư! Đáng giận!”

Kỳ Ngôn: “……” Em gái em nên nghe người ta nói chuyện cho đầy đủ chứ đừng não bổ vậy nha!!

“Ui là trời, tôi còn đang suy nghĩ sẽ gặp được tiểu công tiểu thụ trong đời sống hiện thực đây nè, không nghĩ vậy mà là một đoạn tình yêu bi kịch đẹp đẽ thê lương á chời……”

“Đừng tùy ý tự biên tự diễn được hônggg! Tui căn bản hổng có cái gì gọi là……Tiểu công hết á!” Kỳ Ngôn phát điên rùi!

“Ồ? Em không có gì?”

Một âm thanh bỗng dưng vang lên, Kỳ Ngôn không chút nghĩ ngợi đã trả lời: “Tui hổng có tiểu công!”

Sau khi Kỳ Ngôn la xong thì cậu mới phát giác giọng nói vừa rồi căn bản không phải là giọng nữ, mà là một âm thanh nam giới tràn ngập từ tính, hơn nữa còn cực kỳ quen thuộc.

Theo hướng ngón tay chỉ về phía sau của cô gái, Kỳ Ngôn chậm rãi quay đầu lại thì thấy vẻ mặt tươi cười của Tiêu Dật đang nhìn mình.

“Em vừa mới nói cái gì? Không có tiểu công à?” Gương mặt Tiêu Dật không một tia cảm xúc nào cả, nụ cười nhàn nhạt che khuất tất cả.

Ánh mắt hắn hơi lập loè, phát ra tia sáng cực nóng.

“Vậy thì tôi là gì?”

Kỳ Ngôn trừng mắt trong sự kinh ngạc và nhỏ giọng của cô gái mà ngơ ngác há miệng.

“Anh là hàng xóm của tui á.”

……

Xung quanh chìm vào một mảnh không gian yên tĩnh, Kỳ Ngôn, Tiêu Dật cùng với cô gái kia đồng thời bước vào sự trầm mặc quỷ dị.

—— Đáng iu thì có thể, nhưng không cần mang theo sự ngungok như vậy chứ

Tiêu Dật quyết định không để ý tới Kỳ Ngôn nữa mà vòng qua ngồi ở bên cạnh, nắm tay cậu một cách tự nhiên, giọng nói cười xa cách với cô gái đối diện: “Tôi là bạn trai của em ấy, chào cô.”

“Chào anh chào anh!”

Hai người ngồi xuống cùng một chỗ, ai công ai thụ đã cực kỳ rõ ràng. Cô gái vừa lòng gật đầu, nói với Kỳ Ngôn: “Tiểu công nhà anh vẫn rất tốt với anh, sao anh không đồng ý vậy?”

Kỳ Ngôn: “……” Cô lại não bổ cái quỷ gì đó?!

“Mấy ngày nay em ấy đang giận tôi, không phải vì dỗ em ấy nên tôi mới cố ý trở về gấp gáp hay sao.” Tiêu Dật nhìn Kỳ Ngôn, ánh mắt tràn đầy nhu hòa: “Đừng làm loạn nữa, nha?”

Kỳ Ngôn: “……” Anh cũng não bổ rất lợi hại à nha!

___Hết chương 16___

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play