Edit : Khả Tịch Nguyệt.
Beta: GBear
Cô gái đến xem mắt với Kỳ Ngôn tên là Cao Tư Hàm, là sinh viên năm hai. Cũng chính vì xung quanh bản thân đều là mấy đôi tình nhân, trong lúc nhất thời bị ngược không chịu nổi nên mới đồng ý với mẹ tới đây. Theo như lời như cô ấy nói, tuy hiện tại tuổi còn trẻ nhưng có thể thêm mấy năm để tìm hiểu đối phương nhiều hơn.
Tiêu Dật hàn huyên với cô gái này một hồi thì phát hiện Cao Tư Hàm biết nhiều chuyện hơn so với bọn hắn rất nhiều, trong một vài khoảnh khắc cũng có chút hạn hán lời.
“Hai anh đã làm chưa?” Cao Tư Hàm hưng phấn hỏi.
Một câu hỏi khá nhạy cảm nên sắc mặt đỏ bừng của Kỳ Ngôn đột ngột bốc cháy, cậu vội vàng lắc đầu.
“Ài, không quan hệ. Vừa lúc em cũng muốn nói cho hai anh, lần đầu tiên làm thì sẽ rất khó khăn! Hai anh nhất định phải mua gel bôi trơn nha, đề phòng ngoài ý……” Cao Tư Hàm tận tình khuyên bảo: “Tuy nói vậy sẽ làm hai anh xấu hổ, nhưng đây là lời chúc phúc tốt đẹp nhất đến từ một hủ nữ —— hy vọng hai anh sẽ bên nhau lâu lâu dài dài! Trăm năm hạnh phúc!”
Kỳ Ngôn + Tiêu Dật: “……”
Có thể gặp được một em gái như vậy quả thực là tam sinh hữu hạnh mà.
Lúc này, mẹ Kỳ cùng mẹ của Cao Tư Hàm đột nhiên đi tới, vẻ mặt họ nghi hoặc nhìn Tiêu Dật.
“Vị này chính là ——”
Kỳ Ngôn ậm ừ: “À……”
“Đây là bạn của Kỳ Ngôn! Tình cờ gặp nên nói chuyện với nhau một lát đó mà!” Cao Tư Hàm tay mắt lanh lẹ giúp Kỳ Ngôn hoà giải.
Vẻ mặt mẹ Kỳ ảo ma canada: “Bạn của Tiểu Ngôn?” Con trai mình vậy mà cũng có bạn hả?!
“Đúng vậy, là bạn của con.” Kỳ Ngôn giới thiệu: “Đây là Tiêu Dật, hàng xóm…….của con”
Sắc mặt mẹ Kỳ biến đổi: “Ồ ~ con chính là hàng xóm của Tiểu Ngôn à! Nghe nói ở bên cạnh có người mới chuyển đến, trước nay cô còn chưa gặp mặt à nha.”
Nghe giọng điệu âm dương quái khí kia của mẹ là Kỳ Ngôn đã biết bà ấy nhớ tới mấy lời mình từng nói ngày hôm qua. Trong lòng nói một tiếng xin lỗi với Tiêu Dật, rõ ràng ý của mình cũng không phải như thế mà TAT!
“Chào dì, con là hàng xóm của Kỳ Ngôn.” Tiêu Dật trưng ra trạng thái hoàn hảo nhất của bản thân rồi mỉm cười đối mặt với mẹ Kỳ.
Có thể nói ấn tượng đầu tiên là việc rất quan trọng. Mẹ Kỳ nhìn hắn ôn tồn lễ phép như vầy thì đương nhiên không thể ghét được, tuy rằng trong lòng vẫn có gai nhưng nếu không đụng tới thì sẽ không phát tác.
Bên kia, sau khi Cao Tư Hàm thì thầm thương lượng với mẹ một hồi, cô liền đi tới xin lỗi, nói với mẹ Kỳ: “Dì ơi, con rất xin lỗi. Con cảm thấy con với Kỳ Ngôn làm bạn của nhau sẽ tốt hơn, vì người con trai mà con muốn nương tựa không phải mẫu người như Kỳ Ngôn ạ.”
Vừa dứt lời thì một chút ấn tượng tốt của mẹ Kỳ vừa mới chớm nở đối với Tiêu Dật lập tức không còn nữa.
——Con dâu của mình xách záy chạy mất rồi a a a a!
Mẹ của Cao Tư Hàm cũng tỏ vẻ cực kỳ ngượng ngùng, bà ấy liên tục nói xin lỗi với mẹ Kỳ. Đối phương cũng đã nói lời từ chối thì dĩ nhiên trên mặt mẹ Kỳ cũng không thể bày ra vẻ mặt khó nhìn quá được, nên vẫn luôn miệng nói không sao đâu không sao đâu mãi cho đến khi hai mẹ con Cao Tư Hàm rời đi trước.
“Hai người các con.” Hai mắt mẹ Kỳ nặng nề: “Thành thật nói rõ ràng cho mẹ.”
Thấy nữ hoàng mama nhà mình ẩn hiện lửa giận, Kỳ Ngôn nuốt xuống một ngụm nước miếng, nói: “Làm sao vậy mẹ, không phải chuyện của con mà……”
“Nói hươu nói vượn! Cuối cùng là tại sao cậu hàng xóm này của con lại đến đây? Nhanh chóng nói rõ ràng cho mẹ!”
“Cái này không liên quan gì tới Tiêu Dật mà mẹ, mẹ không thể cứ vào trước là chủ nha.”
“Mẹ vào trước là chủ à?” đôi mắt mẹ Kỳ trừng lên: “Nếu không phải do mấy lời kia của con hôm qua thì sao mẹ có thể nghĩ đến kiểu đó!”
Giọng mẹ Kỳ càng to hơn nên thu hút mọi ánh nhìn của mọi người xung quanh, Kỳ Ngôn vội vàng giữ chặt mẹ rồi kéo đi ra phía ngoài.
“Mẹ, chúng ta về nhà rồi nói sau……”
“Nếu ngại mất mặt thì không cần làm ra loại chuyện này!”
“Mẹ, sao mẹ có thể không nói lý vậy chớ……”
“Dì à.” Phía sau, âm thanh bình tĩnh của Tiêu Dật vang lên: “Con thừa nhận, hôm nay đúng là Kỳ Ngôn gọi con tới giúp.”
Mẹ Kỳ vừa nghe thì càng thêm tức giận, bà hất tay Kỳ Ngôn ra rồi quay đầu lại nhìn Tiêu Dật: “Này cậu, cậu hơi xen vào việc của người khác rồi đó? Con trai tôi sai thì tôi sẽ quản nó!”
“Dì à, dì nghe con giải thích đã.” Đến lúc này, khóe miệng của Tiêu Dật vẫn luôn mang theo ý cười nhạt: “Vừa rồi nghe dì và Kỳ Ngôn nói chuyện thì con cũng hiểu được chút gì đó rồi. Dì không cần lo lắng, con không phải đồng tính luyến ái, con có bạn gái rồi, hơn nữa còn là bạn lữ trong một loại trò chơi nữa. Con cũng quen Kỳ Ngôn ở trong đó, dì cũng biết cậu ấy luôn không ra khỏi nhà, nếu không thì sao có thể từ hàng xóm mà trở thành bạn bè của nhau được chứ.”