Người đồng đội này chắc là đang gặp khó khăn, dù gì cũng vừa vào game, chưa gì đã giáp mặt với cả đám zombie, vận khí hẳn là cũng không tốt mấy.

Nhưng bây giờ không phải nghĩa tào lao, cần tập trung cái đã. Mặc Tử Du xác định phương hướng của người đồng đội này là ở cầu thang dưới, cậu liền nhanh chóng đi xuống.

_________________________

"Keng..keng......keng"

Vừa chạm chân qua khỏi bậc thang cuối cùng, Mặc Tử Du đã nghe thấy tiếng va chạm kim loại. Chắc chắn đã đoán ra được người này là Kiếm sĩ.Không những thế còn ngửi thấy mùi máu.

Từ dãy cầu thang đi xuống, bến phải có bức tường chắn ngang nên chỉ nghe tiếng mà không thấy hình. Mặc Tử Du ngó đầu ra khỏi vách nhìn theo hướng âm thanh phát ra.

Trong mắt có thể nói một cách đơn giản là bề bộn, xung quang toàn là xác, mùi máu tanh cực kì khó chịu, Mặc Tử Du nghịt nghịt mũi vài cái. Đằng trước là một thân một kiếm. Đúng là Kiếm sĩ rồi!!

Người này mặc áo sơ mi , dáng người cao ráo, nhưng hơi khó khắn với việc chém giết zombie. Cũng phải thôi, mặc áo sơ mi mà đi chém giết cũng khó. Bất ngờ bị dụ vào game cũng phải thông cảm.

Cơ mà Mặc Tử Du vẫn không thấy được mặt người này, vì từ đầu đến cuối người ta chỉ đưa lại cái bóng lưng cho mình lo chém giết, thanh kiếm có lúc chém lại tỏa ra loại ánh sáng gì đó. Mặc Tử Du bất động đứng im, chỉ đứng nhìn đó, không biết là bị mê hoặc cái gì.

Nhưng cũng không bị đứng hình quá lâu. Ngay sau khi nam nhân kia có vẻ kiệt sức, một con zombie chẳng biết từ đâu nhảy xổ ra tấn công. Mặc Tử Du trong vô thức đưa tay ra dùng kĩ năng tấn công nó.

Mặc Tử Du chửi thầm, mình tại sao lại đứng im mất cảnh giác như vậy. Cuối cùng xông ra nói với Kiếm sĩ:

- "Lên! Tôi phụ cậu!"

Người kia từ đầu biết có người đằng sau đã hơi giật mình, chỉ là sau khi Mặc Tử Du xuất hiện thì trên mặt lộ rõ nét ngạc nhiên hơn, cũng không biết là nghĩ gì. Nhưng nghĩ gì thì cũng là giải quyết xong đám này rồi hẵng tiếp.

Qua một đợt tấn công, người dùng công, người dùng phép, cuối cùng tất cả zombie cũng ngã xuống. Cả một không gian tràn ngập mùi máu me, hôi tanh đến ngộp.

- "Cậu cũng xui quá rồi"- Mặc Tử Du bất ngờ mở lời- "Chưa gì đã đụng một mớ zombie thế này."

Thật ra chính mình cũng xui không kém. Mà nói chung ai gặp phải tình huống này cũng xui tận mạng.

Người kia mở miệng, nhưng không trả lời vấn đề vừa rồi của cậu

- "Mặc Tử Du?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play