Giờ nghỉ trưa, Âu Mộng Mộng vừa bước ra khỏi lớp đã bị một nữ sinh tạt thẳng nguyên một thùng nước bẩn lên người, nữ sinh ấy cười chế giễu cô:

" Ây da ~ Tôi lỡ tay. Sorry nha."

Bên lớp của Tử Dật cũng vậy anh vừa mới bước ra khỏi lớp tì đã bị hai nam sinh, một người cầm chai nước cam cố ý đổ lên người anh, một người cầm bột hất lên người anh rồi cười đểu bỏ đi.

Cô đi đến thấy hai người họ như vậy cố ý châm chọc:" Trời ơi! Hai người bị làm sao vậy?"

Âu Mộng Mộng tức điếng người quát lớn:" Là cô đã bảo bọn họ làm vậy phải không?"

Thiên Tuyết cười lạnh, đôi mắt lãnh lẽo đáng sợ đáp:" Như vậy thì đã sao? Tôi đã nói rồi trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi."

Âu Mộng Mộng gương mặt tỏ vẻ tội nghiệp:" Cho dù là bây giờ chị còn thích anh Tử Dật nhưng anh ấy đã không còn thích chị nữa rồi. Chị hà tất phải làm vậy?"

Cô nghe những lời đó cảm thấy rất nực cười liền đáp lại:" Ai nói là tôi còn thích cậu ta? Hiện tại tôi đã có bạn trai mới rồi, ai cần cậu ta chứ?"

Tử Dật ngỡ ngàng:" Cái gì?"

Cô cười nhẹ rồi nắm lấy cổ áo của Lạc Hi kéo anh lại gần, chân cô nhón lên giỡn nhẹ vào môi anh trước mặt tất cả mọi người, Lạc Hi tròn mắt, ngơ ngác không biết nên làm gì, anh cảm nhận được đôi môi mềm mại của cô đang áp vào môi mình, lúc ấy anh như muốn thời gian ngừng lại để anh có thể hôn cô được lâu hơn nữa.

Cô buông anh ra, quay sang nhìn nét mặt tức tối, của Tử Dật rồi khiêu khích anh:" Sao hả? Cậu thấy rồi chứ? Lạc Hi là bạn trai mới của tôi."

Vương Khải nhìn thấy cảnh đó anh chỉ biết cười trong đau khổ, Ngọc Ly trố mắt kinh ngạc:" Trời ơi! Lại chuyện gì nữa đây?"

Ngày hôm đó, Lạc Hi vui vẻ cười như muốn toạt lên tới mang tai, anh hạnh phúc như điên. Từ lúc đó, ngày nào anh cũng gọi điện nhắn tin cho cô không ngừng nghỉ. Ngoại trừ việc đi học, anh luôn đưa cô đi chơi khắp nơi, anh sẵn sàng bao nguyên khu vui chơi cho cô chơi, chỉ cần cô mở miệng nói thích bất cứ thứ gì thì ngay lập tức những thứ ấy đều đã được đưa đến cho cô.

Hơn 1 tuần kể từ khi cô lỡ miệng nói anh là bạn trai của cô, cô luôn được anh chiều chuộng hơn trước rất nhiều điều đó khiến cô cảm thấy càng có lỗi với anh, chỉ nhất thời tức giận mà cô đã lợi dụng anh chỉ vì muốn chọc tức Tử Dật. Bây giờ cô rất muốn xin lỗi anh nhưng cô lại sợ anh buồn, cô hối hận rồi thật sự hối hận khi đã lợi dụng anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play