Cố Dĩ Minh sẽ chẳng bao giờ nghe lời cô, sự sợ hãi của cô đối với anh ta như một thứ gì đó mỏng manh mê hoặc lòng người, Cố Dĩ Minh cởi bỏ chiếc áo vest, nhào lên người Thẩm Y Ngôn, anh ta giữ chặt lấy cô.
Thẩm Y Ngôn giãy giụa, giọng cô chất chứa đầy uất hận, "Cố Dĩ Minh, anh không phải là người, tôi có mắt như mù mới tin anh, tôi hận anh."
Ánh mắt Cố Dĩ Minh càng sắc lẹm hơn, "Em đã không tin tôi, thì chi bằng tôi chiếm lấy mọi thứ từ em, có được không?"
Anh ta xé toạc quần áo cô, nhìn thấy đôi bồng đào khẽ rung, đôi mắt anh ta nóng ran như thiêu như đốt, ngọn lửa dục vọng lại càng bùng cháy dữ dội hơn, anh ta cúi người hôn mạnh.
Miệng cô bị anh ta dùng drap giường nhét cứng, mặt cô tràn đầy sự tuyệt vọng. Ảnh Xuyên, anh ở đâu, anh mau đến... mau đến cứu em!
Giờ cô mới biết, cô cần anh như thế nào, cô không nên đuổi anh đi, anh có tuyệt vọng với cô không, anh có còn quay trở về không?
Cô như con cá nằm trên thớt, chỉ chực chờ bị ám hại, cô hy vọng, cô sợ hãi, cô như sống không bằng chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play