Thẩm Y Ngôn sẽ chẳng vì sự nham hiểm của Cố Dĩ Minh mà tha thứ cho Lý Ảnh Xuyên, cô cười nhạt nhẽo, "Dù có thế nào, anh cũng đã lấy đi đứa con của tôi, đó là sự thật chẳng thể nào chối cãi, nhưng anh lại nhân lúc tôi hôn mê mà bóp chết con mình, anh nói đi, làm sao tôi có thể tin anh được nữa, tôi có thể không quan tâm đến Cố Dĩ Minh, nhưng đứa bé là tất cả trong tôi, anh có hiểu không?"
Tay cô ghì chặt lên bụng, nơi mà sẽ chẳng bao giờ có thể cảm nhận được chút hơi ấm sinh mệnh nào nữa, nghĩ đến việc mấy ngày trước con mình vẫn nằm ấm áp trong bụng, tim cô lại nhói đau đến cùng cực.
Lý Ảnh Xuyên ôm cô vào lòng, nhìn vào đôi mắt cô, "Y Ngôn, nói cho anh biết, những lời nói đó là ai nói cho em nghe, là Cố Dĩ Minh, hay là bác sĩ?"
Thẩm Y Ngôn phẫn nộ nhìn anh, "Anh vẫn còn muốn báo thù sao?"
"Không, em cũng biết trước đây chúng ta đã có quá nhiều hiểu lầm, em hận anh như vậy, có chăng cũng vì người khác thêm dầu vào lửa, che giấu đi sự thật?" Lý Ảnh Xuyên nhíu mày, "Việc này cũng không chỉ có một lần, đúng không?"
Thẩm Ý Ngôn nghiên chặt răng, giờ trong cô chỉ còn lại sự tức giận, cô chẳng còn muốn để ý đến anh.
Có như thế nào thì cũng có thể giữ lại đứa bé được, nhưng anh lại cứ muốn bỏ nó đi, giờ còn gì để nói nữa cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT