Ánh nắng buổi sớm xuyên qua tấm rèm cửa mỏng rọi lên gương mặt ngây thơ hồn nhiên của cô gái.
Thần Bắc Minh lúc này đã sớm tỉnh lại, anh nằm bên cạnh chăm chú nhìn Hàn
Băng Băng, đáy mắt lóe lên một tia sáng phức tạp. Bàn tay to lớn nhẹ
vuốt lên hàng lông mày thanh tú đang nhíu chặt của cô.
Đột nhiên, anh cau chặt mày lại, nhướn người lên cầm lấy điện thoại của mình gọi điện cho ai đó.
-"Cậu tới đây đi?"- giọng nói của anh xen lẫn chút nôn nóng mà ngay cả anh cũng không phát hiện ra.
.....
Tiêu Ngân bước vào phòng, vẫn là cái dáng vẻ bác sĩ nho nhã vô tư thường ngày.
Lúc này, Thần Bắc Minh đã thay một bộ đồ thoải mái ở nhà, anh cũng đã mặc
quần áo tử tế giúp Hàn Băng Băng. Anh ngồi trên ghế sô pha cầm ly rượu
màu đỏ khẽ lắc lắc.
-" Kiểm tra cho cô ấy!"- Thần Bắc Minh không hề nhiều lời, lập tức đi vào chủ đề chính.
Tiêu Ngân đi đến gần Hàn Băng Băng, định đưa tay xuống kiểm tra thân thể cô.
-" Cô ấy không thích người khác đụng vào người!"- Thần Bắc Minh liền ném
ra một câu, thành công khiến cho hành động của Tiêu Ngân dừng lại.
Khóe miệng của cậu ta hơi giật giật:-" Nếu không chạm vào cô ấy làm sao tôi biết cô ấy bị như thế nào được?!"
-" Làm cách gì cũng được, chỉ cần không đụng vào người là được rồi."
Tiêu Ngân cạn lời, chỉ còn cách lấy dụng cụ để kiểm tra cho cô.
-"... Hình như hôm qua hai người có hơi quá sức nên hôm nay cô ấy mới lăn ra
ốm như vậy a!"- Tiêu Ngân nói bằng giọng nửa đùa nửa thật.
-" Tôi sẽ cho cậu chút thuốc, cậu chỉ cần cho cô ấy uống thuốc đúng giờ là được rồi! À còn nữa, có cần thuốc tránh thai hay không?!"
-" Ừm."- Thần Bắc Minh đáp bằng giọng nhàn nhạt, không nghe ra cảm xúc gì.
Anh đứng nhìn cô một lúc, sau đó liền xuống bếp phân phó người làm nấu một ít cháo thịt mang lên cho cô.
......
Trong từ đường tối om, ánh đèn mờ ảo từ chiếc đèn chùm hắt xuống đất ba bóng người đang quỳ dưới đất.
-" A, thực mỏi chân, không biết anh cả khi nào mới tới."- giọng nói ai oán của Thần Bắc Song vang lên. Bọn họ từ nhỏ tới lớn đều được anh cả chiều chuộng hết mực, không thể ngờ được ngày hôm nay lại phải chịu ủy khuất
như vậy.
-" Em
đừng than vãn nữa, nếu không phải chúng ta làm sai thì anh cả sao có thể trừng phạt chúng ta được chứ?!"- Thần Bắc Sương ở bên phải khẽ nói.
Tiêu Ẩn quỳ bên trái liếc liếc mắt nhìn hai người, bảo trì im lặng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT