Thần Bắc Sương và Thần Bắc Song bây giờ mới chú ý đến cô gái đi cùng với anh cả của mình.

Bị ánh mắt nhìn chằm chằm của hai người như muốn lột sạch cả cơ thể của cô khiến Hàn Băng Băng bất giác sởn gai ốc.

Hai người này sao lại nhìn cô như vậy chứ?

-" Ồ, cô là 'người mới' à? Thật không tệ! Còn đỡ hơn người nào đó nhiều!"- Thần Bắc Song xoa xoa cằm, nhìn vòng quanh cô từ trên xuống dưới, dùng lời nói tràn đầy hàm ý không rõ.

Không chỉ có Thần Bắc Song, Thần Bắc Sương cũng dùng ánh mắt tò mò đánh giá cô. Cảm giác này khiến Hàn Băng Băng phi thường khó chịu, cô không phải là một con khỉ trong lồng được trưng bày để cho người ta bình luận như vậy.

Tựa như nhận thấy được sự khó chịu trong lòng cô, Thần Bắc Minh rất tự nhiên khoác tay cô đi vào sảnh tiệc.

-" Anh cả...!"- Thần Bắc Song và Thần Bắc Sương cùng gọi với lên, vội vàng đi theo anh. Qua biểu hiện của anh cả, hai người họ đều thấy được anh cả đối xử với cô gái này rất khác, chưa từng có cô gái nào nhận được sự đãi ngộ như vậy cả!

Đứng giữa đại sảnh, dường như tất cả nguồn sáng đều tụ tập trên người của đôi nam nữ vừa mới bước vào. Ngay lập tức Thần Bắc Minh liền bị một đám người quấn lấy không ngừng mời rượu, mà Hàn Băng Băng đứng bên cạnh tất nhiên cũng không tránh khỏi. Chỉ là tửu lượng của cô rất kém, mới uống vài ly liền có cảm giác đầu óc quay mòng mòng.

-" Em vào nhà vệ sinh một chút."- Hàn Băng Băng nói nhỏ bên tai của anh. Không đợi anh phản ứng, cô đã nhích nhích từng chút từng chút thoát khỏi đám người chạy vội ra ngoài hành lang.

......

Hàn Băng Băng ra sức tạt nước lên mặt của mình mong muốn giảm bớt một chút choáng váng.

-" Xem ra cô chính là tình nhân mới của Thần tổng a!"- một giọng nói hết sức lẳng lơ quyến rũ vang lên. Mùi nước hoa nồng nặc xộc vào mũi khiến Hàn Băng Băng nhíu chặt mày lại.

Tấm gương lớn trong phòng phản chiếu hình ảnh một người phụ nữ. Cô ta rất đẹp, trên người mặc một chiếc đầm màu đỏ vô cùng chói mắt, gương mặt trang điểm tỉ mỉ kết hợp với body nóng bỏng quả thực khiến đàn ông nào có tà niệm bất chính thật khó cưỡng lại được.

Hàn Băng Băng lười phản ứng lại, tiếp tục làm việc của mình.

Thấy Hàn Băng Băng không có ý định trả lời mình, cô ta siết chặt nắm đấm lại, nở một nụ cười mà cô ta cho là đẹp nhất, nói:

-" Hừ, cô đừng cậy sủng mà kiêu, Thần tổng có rất nhiều nữ nhân. Cô cũng chỉ là một trong những người qua đường mà thôi. Hơn nữa, người có nhan sắc hơn hẳn cô còn rất nhiều..."- 'ví dụ như là tôi', thiếu chút nữa thì cô ta đã nói ra lời này rồi. Theo cô ta thấy, nhan sắc và cơ thể mới là thứ chính khi nam nhân đi tìm nữ nhân. Bởi vì, nữ nhân không tài không sắc thì cũng chỉ là khúc gỗ!

Lưu Mộng Ảnh cô cũng đã từng là một trong những 'người qua đường' của đại thiếu gia Thần gia. Cô ta mê luyến thân thể của người đàn ông kia, và hơn hẳn nữa chính là quyền thế và địa vị của hắn. Có người phụ nữ nào sẽ không đổ gục trước những thứ như vậy được chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play