Bốn bọn nhìn lên vòng xoáy vạn đạo, sắc mặt lo lắng. Chợt! Sỹ Nguyên ánh mắt tỏa sáng, mừng rỡ nói:

“Đây không phải là kiếp, là thiên địa ban thưởng cho sinh mệnh mới. Năm xưa theo Thiên Thần học việc, ngài ấy có nói qua.”

Kiếp chính là trừng phạt của thiên địa quy tắc với những thứ trái luật, chẳng hạn như Sinh Vật Vực Sâu mà Con Rắn chế tạo.

Đồng thời ban thưởng cho những tân sinh theo quy tắc mà sinh. Nhân Chủng là Nhân tộc ý chí lấy tinh huyết của Thảo làm căn, Nhân tộc là được sáng tạo theo hình ảnh Đấng Tạo Hóa nên về nguồn gốc Nhân Chủng được chấp nhận.

Lại trải qua các loại thuộc tính rèn luyện. Cuối cùng được nhóm lửa bởi Hỏa Tổ.

Theo thiên địa quy tắc, Nhân Chủng được chấp nhận như sinh mệnh mới.

Trác ánh mắt sáng rực:

“Ta sáng tạo ra sinh mệnh mới cũng nên có thưởng đi!”

Rồi không chờ ai lên tiếng, hắn đạp không bay lên, lấy ra một cái bát bảo.

“Ha, ha, ha… không uổng công ta chuẩn bị thứ này!”

Trác đưa bát ra hứng vạn đạo tinh quang. Đây là ban thưởng cho sinh mệnh mới, rất có thể bên trong ẩn chứa bí mật sự sống. Là một người nghiên cứu sinh mệnh sống, Trác làm sao có thể bỏ qua.

Sỹ Nguyên, Trường Quy cũng lần lượt giở ra thủ đoạn thu lấy tinh quang.

Thanh Thiên còn khủng bố hơn, nàng kích hoạt cả Nữ Thần Điện. Tôn Kỳ bây giờ biết Nữ Thần Điện thật ra là một bộ trận pháp. Nữ Thần Điện phát ra một chùm ánh sáng bắt lấy vạn đạo tinh quang.

“Đây là nhà của ta! các ngươi có thể tranh với ta sao?!” Thanh Thiên cười lớn đắc ý.

Động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên sẽ thu hút các vị phong thần khác. Nhưng mà mới chỉ đứng bên ngoài đã nghe tiếng Thanh Thiên quát:

“Cút! không có chuyện các ngươi!”

Tôn Kỳ đứng dưới nhìn bốn bọn họ tranh giành mà cười khổ, hắn không đi giành, cũng không có lên tiếng ngăn cản, đây là thứ bọn họ nên có.

Tôn Kỳ chỉ có thu lại tiểu Nhân Chủng đặt vào trong Luân Hoàn, từ từ ôn dưỡng. Ban thưởng này vốn là cho Nhân Chủng, nên không cần làm ra cái gì tranh giành thì phần lớn vạn đạo tinh quang vẫn chảy vào Nhân Chủng.

Một giờ sau, tranh giành kết thúc, vạn đạo tinh quang sót lại thì tự động tan rã.

Bọn họ trở lại, nhanh chóng chỉnh lại bộ dáng, bọn họ vẫn là một Điện Chủ uy nghiêm, một Bộ Trưởng thần bí, một lão thần tiên phong đạo cốt, một chủ vườn Chủng lãnh ngạo.

Tôn Kỳ không khỏi sửng sốt: biến hóa nhanh như vậy!?

“Lão đệ, nhanh cho bọn ta xem Nhân Chủng một chút!” Trác cười nói.

Tôn Kỳ lấy ra Nhân Chủng để mọi người cùng quan sát.

Nhân Chủng lúc này còn sơ sinh, nhỏ bé và yếu ớt nên chưa thể thử các khả năng của nó. Phải nuôi lớn một chút.

Các chủng khác dùng năng lượng cùng thuộc tính làm thức ăn, nhưng mà không có nhân đạo hay nhân thuộc tính, Nhân Chủng lấy cái gì ăn?

Tôn Kỳ búng tay, một điểm sáng xuất hiện, đây là Nhân tộc ý chí.

Nhân Chủng khịt khịt như đánh hơi, nhào tới ngoạm lấy cả ngón tay hắn. Tôn Kỳ mỉm cười.

Bọn họ làm thêm một số thử nghiệm khác, về cơ bản Nhân Chủng không khác gì các Chủng khác.

Một lúc sau, bọn họ chia tay.

Trác nhìn bát bảo, cười không ngậm được miệng, vỗ vai Tôn Kỳ nói:

“Lão đệ, lần này thành công có thu hoạch lớn, ta phải về nghiên cứu trước. Lão đệ có rảnh nhớ đến chỗ ta.”

Trác nói xong lời này liền biến mất.

Trường Quy và Sỹ Nguyên cũng như vậy, nói vài câu khách sáo lập tức bỏ đi.

Thanh Thiên liếc nhìn Tôn Kỳ:

“Còn không đi!”

“Đồ sư tỷ hứa cho đệ...”

“Ngươi cần đồ hay cần mạng?!”

“Ha, ha… sư tỷ, đệ chợt nhớ ra có việc gấp phải làm, đệ xin đi trước.”

...

Hắn nghiên cứu Nhân Chủng không được bao lâu thì có lệnh nhập ngũ.

Mỗi Thần tộc đều có nghĩa vụ đi lính, bắt đầu từ nhất dực.

Nhất dực cần hoàn thành một trăm năm đi lính, nhị dực là ngàn năm, tam dực là mười ngàn năm, cứ thế mà tính. Trừ một số ít trường hợp như Thanh Thiên, Hàn Thuyên… hay cựu binh bị thương như Tửu Lão thì không phải đi.

Bọn họ cũng có thể trở về sớm nếu đạt được số công huân yêu cầu. Một điểm công huân đổi lấy một năm đi lính.

Theo định kỳ, Thần tộc sẽ phát lệnh nghĩa vụ quân sự cho những Thần tộc chưa đạt đủ số giờ đi lính. Tôn Kỳ chưa từng nhập ngũ nên tất nhiên sẽ không đủ số giờ, hắn có quyền từ chối nhưng lần sau sẽ phải đi.

Tôn Kỳ sau một hồi suy nghĩ hắn quyết định tham gia ngay trong lần này, nghiên cứu Nhân Chủng chỗ nào cũng có thể nghiên cứu. Hắn đang rất tò mò quân đội Thần tộc là như thế nào?

Quân đội luôn là hình ảnh trực quan nhất phản ánh thực lực một tộc. Hiểu về quân đội Thần tộc, hắn có thể cân đo thực lực Thần tộc.

...

Một tháng sau, những Thần tộc tham gia đi lính lần này tập hợp trước một quảng trường rộng, có khoảng 50 người. Có mấy vị trưởng quan hướng dẫn bọn họ một số quy định.

Tôn Kỳ đảo mắt nhìn quanh, phát hiện một người đang cố núp tránh ánh mắt hắn, là Dạ Tuyết. Thật không bất ngờ, nàng cũng là nhất dực, hẳn là đã quen thuộc với Tứ Cực Đạo Chủng, lần này lên chiến trường chắc là để rèn luyện thêm.

“Tuyết Nhi, sư thúc ở đây!” Tôn Kỳ vẫy tay gọi.

Dạ Tuyết cố núp, hắn càng to miệng gọi.

Mọi người tách ra, Dạ Tuyết bất lực đành phải vác mặt ra gặp hắn.

Đúng lúc này, mười chiếc phi xa đáp xuống.

“Lên đi!” vị trưởng quan lệnh.

Tất cả tiến lên, Dạ Tuyết mừng rỡ nhanh chân nhảy lên trước. Một lúc sau, bọn họ nhập vào đoàn bốn mươi chiếc phi xa khác, đây là những phi xa đón Thần tộc khác.

Bọn họ bay ra ngoài lục đảo trùng thiên, đi đến một hòn đảo trên không khác cách đó không xa, trên đảo có một pháp trận dịch chuyển lớn. Thần tộc đặt pháp trận dịch chuyển bên ngoài lục đảo vì đề phòng địch có thể theo pháp trận đánh thẳng vào nội bộ Thần tộc.

Bước vào pháp trận, Tôn Kỳ nhanh chóng được dịch chuyển.

Mở mắt nhìn quanh, Tôn Kỳ vô cùng ngạc nhiên, đám tân binh cũng ngạc nhiên không kém.

“Đây là Ma giới sao?” một tên hỏi.

Tôn Kỳ trong lòng phủ nhận. Không khí, cảnh sắc, bầu trời… đây không phải Ma giới, Yêu giới hay Đại Hải. Không thuộc về bất kỳ nơi nào trên Đại Thế Giới. Hắn có thể khẳng định.

“Ha, ha… cái gì Ma giới, đây là Kim Tinh.” một tên tam dực cười lớn nói, hắn có thời gian dài đi lính, hiểu rất rõ.

Tôn Kỳ dỏng tai lắng nghe.

Thì ra kẻ thù của Thần tộc không chỉ là Ma tộc tại Đại Thế Giới, nếu chỉ là Ma tộc thì sớm đã bị tiêu diệt, Thần tộc thực lực cách quá xa Ma tộc.

Đối thủ của bọn họ là những Thiên Thần theo chân Kẻ Phản Bội. Trong trận chiến Thiên Đường và Địa Ngục có rất nhiều Thiên Thần ngã xuống, cả ta lẫn địch.

Nhưng mà Thiên Thần vốn là do Đấng Sáng Tạo tự tay dựng lên từ đại đạo, bọn họ bất tử bất diệt, trừ phi hủy diệt đại đạo của bọn họ hoàn toàn, làm được điều này rất khó.

Những Thiên Thần này sau khi ngã xuống, từ thân thể của bọn họ sinh sôi các loại sinh vật kỳ dị.

Mục đích của quân đoàn Thần tộc là thu gom Thiên Thần phe mình và tiêu diệt Thiên Thần phe địch, tiêu diệt có lẽ hơi khó, nhưng mà bọn họ có thể tiêu diệt những sinh vật từ thân thể Thiên Thần từ từ bào mòn lực lượng của Thiên Thần, dẫn đến tiêu diệt hoàn toàn.

Thần tộc quân đội chinh chiến khắp thiên hà, truy sát Thiên Thần sa ngã, rải rác trong vũ trụ.

Tôn Kỳ hiện đang tại vành đai thứ nhất gồm các hành tinh: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Đây là nơi đóng quân của quân chủ lực, quân dự bị, điểm chuyển tiếp, rèn luyện các tân binh.

Một vị trưởng quan cầm danh sách bắt đầu phân chia mọi người vào các nhánh quân.

Tôn Kỳ sẽ đến Hỏa Tinh rèn luyện, Dạ Tuyết thì đi đến Thủy Tinh.

Dạ Tuyết nghe tin này thì mừng muốn rơi nước mắt, tránh được hắn rồi.

Tôn Kỳ tiến tới ôm Dạ Tuyết thút thít đưa tiễn, mọi người nhìn còn tưởng hai bọn họ tình cảm rất tốt.

“Tuyết Nhi đừng sợ, chúng ta sẽ sớm gặp lại. Cố gắng hoàn thành nghĩa vụ quân sự.” Tôn Kỳ nói trong nghẹn ngào.

“Ta cho ngươi ba giây để thả tay, nếu không ngươi không cần đi nữa, mỗi năm ngày này ta sẽ đốt pháo ăn mừng ngày giỗ của ngươi.” Dạ Tuyết nghiến răng.

Tôn Kỳ buông tay, cười hề hề. Sư tôn ngươi ức hiếp ta nhiều như vậy, không cho ta trả thù một chút sao?!

...

Những ngày tháng tiếp theo với Tôn Kỳ khá bình yên, kỷ luật quân đội, cường độ làm việc cao, tính tự giác, tinh thần sẵn sàng… với hắn quá bình thường.

Sau ba năm rèn luyện, hắn trở thành lính Nhất Tự, tức là trên huy hiệu tay áo có một vạch, đây là cấp bậc lính thấp nhất. Hắn mặc dù là Bách Gia Cự Tử nhưng vào trong quân, vẫn phải bắt đầu lại từ đầu.

Trở thành lính Nhất Tự, hắn có thể tham gia một số nhiệm vụ quân đội.

Hắn lúc này rất muốn lên chiến trường xem tận mắt sinh vật địa ngục, đây là tên gọi chung cho những sinh vật sinh ra từ xác những Thiên Thần phản bội. Nhưng mà đáng tiếc hắn chưa đủ cấp bậc.

Vậy là hắn nhận nhiệm vụ để kiếm điểm thành tích, chính là công huân. Chỉ cần 100 điểm công huân, hắn sẽ lên cấp Nhị Tự.

Hắn nhận một cái nhiệm vụ quét dọn chiến trường, hoàn thành được 1 điểm công huân. Vậy mới thấy kiếm công huân là cỡ nào khó khăn, muốn thăng một cái cấp bậc thật sự không dễ.

Nghe nói Bắc Ngạo quân vừa mới quét sạch sinh vật địa ngục tại Nham Tinh, cần đội thu dọn đến xử lý. Tôn Kỳ và một nhóm hơn 50 người khác cùng nhận nhiệm vụ này.

Trên Nham Tinh, cổng dịch chuyển sáng lên, hơn 50 người xuất hiện.

“Có phải đội dọn dẹp?” một tên lính canh cổng dịch chuyển hỏi.

“Phải!” một tên trong đám trả lời.

“Đưa thẻ xác nhận.” tên lính yêu cầu.

Bọn Tôn Kỳ giơ lên tấm thẻ, có ánh sáng quét qua một lượt, tên lính gật đầu, nói:

“Các ngươi đi về hướng đông năm, một ngàn dặm, yêu cầu hoàn thành trong ba tháng.”

Bọn Tôn Kỳ gật đầu đã hiểu.

“Các ngươi biết cái gì được lấy cái gì phải nộp rồi chứ?” tên lính lại hỏi.

Bọn Tôn Kỳ tiếp tục gật đầu.

“Được rồi, xuất phát đi.” tên lính nói.



Tôn Kỳ đảo mắt khắp chiến trường hoang tàn, mảnh vỡ vũ khí ngổn ngang, dấu vết đánh nhau khắp nơi, có những dấu vết còn ẩn lưu đại đạo.

Nham Tinh vốn đã là một hành tinh dung nham, mặt đất phân từng mảng, dung nham như sông như suối, không có bất kỳ sự sống nào. Trải qua trận chiến lại càng khiến nó thêm đổ vỡ.

Tôn Kỳ đi khắp chiến trường cũng không phát hiện xác chết của ta lẫn địch, chắc chắn là đã sớm bị dọn sạch.

Nhưng không sao! với kinh nghiệm phong phú của hắn, từ vết tích, hắn vẫn nhìn ra được điểm gì đó.

Có thể suy đoán ra những sinh vật địa ngục này cao từ hai mét đến ba mươi mét, di chuyển bằng hai chi hoặc bốn chi, một số ít có tới tám chi. Thực lực có thể từ nhất dực đến ngũ dực, cao hơn thì hắn không biết vì đây không phải chiến trường trung tâm.

Sinh vật địa ngục có thể bị thương bởi tinh khí nhưng tốt nhất nên dùng linh khí trở lên.

Còn về số lượng ước đoán: rất nhiều, gấp khoảng 10 lần quân Thần tộc. Nhưng mà Thần tộc vẫn chiến thắng, thậm chí là một trận thắng dễ.

Tôn Kỳ nhặt lên một mảnh linh khí, xem xét vết tích. Theo quy định, hắn cần mang mảnh linh khí này về để nấu lại, đây chính là công dụng của đội dọn dẹp bọn hắn. Chiến tranh trường kỳ, tài nguyên không phải vô tận, cần tiết kiệm.

Đúng lúc này có tiếng thú kêu, Tôn Kỳ ngẩng đầu, là một đoàn quân thắng trận trở về.

Đoàn quân lướt qua bên cạnh hắn, đột nhiên trong đoàn quân có một chiến kỵ dừng lại, tách ra khỏi đoàn đi đến trước mặt hắn.

Là Nguyên Sa!

“Lại gặp ngươi!” Nguyên Sa trên lưng chiến thú cao ngạo cúi đầu nhìn xuống.

“Đúng vậy!” Tôn Kỳ mỉm cười.

“Gặp thượng cấp sao không chào? muốn bị trọng phạt sao?” Nguyên Sa trách mắng, ngón tay chỉ vào bên vai, có hai vạch, hắn là lính Nhị Tự. Hắn đây là muốn trả thù Tôn Kỳ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play