Gió đã nâng niu, trân trọng những cánh hoa Bồ Công Anh.
Nhưng cuối cùng cũng bỏ rơi nó.
Những cánh hoa đã đi xa mãi.
Chỉ còn lại những cánh hoa chơ vơ.
Nhưng Bồ Công Anh ko đơn côi.
Có chăng, chỉ là trước khi anh gặp em.
Anh đã yêu em giống như Bồ Công Anh yêu gió.
Dù vẫn biết, em ko thuộc về anh.
Bồ Công Anh thật đẹp khi ở bên gió.
Đó là khoảnh khắc…
Là thứ duy nhất mà Bồ Công Anh chờ đợi cả cuộc đời…
*** Bồ Công Anh Manucian***
Tập 3
Vì hôm nay là ngày rất vui vẻ và thoải mái nên hôm nay nó phá lệ dậy sớm, điều này khiến cho ông Khanh và mọi người trong nhà rất ngạc nhiên. Từ ngạc nhiên tột độ sang lo lắng tột cùng, trong đầu mỗi người đều hình thành nên 1 ý nghĩ “ ko biết hôm nay có sóng thần đến hay ko đây?”. Suy nghĩ của mọi người đều bị gián đoạn bởi nụ cười và hành động của nó.
-Hi, Chào mọi người._Quỳnh Anh vừa nói vừa bước xuống cầu thang.
-Vâng, chào tiểu thư._Mọi người đồng thanh.
-Ko được gọi em là tiểu thư nữa._Nó giận dỗi.
-Được rồi, vào ăn sáng đi._Ông Khanh lên tiếng đỡ cho mọi người.
Sau khi ăn xong, nó nói chuyện vs ông quản gia:
-Quỳnh Anh, cháu đi ô tô đi học nhé._Ông Khanh.
-Cháu ko muốn đi ô tô đâu._Nó nói.
-Nhưng…_Ông quản gia phân vân thì Quỳnh Anh nhảnh nhảu đáp:
-Cháu muốn đi xe đạp.
-Xe đạp???_Ông Khanh ngạc nhiên.
-Vâng ạ! Từ nhỏ đến giờ toàn ngồi ô tô, cháu ngán lắm rồi ông ơi. ^_^. Và một điều quan trọng nữa đi xe đạp là để bảo vệ môi trường mà._Quỳnh Anh.
-Được rồi, vậy tiểu thư có biết đi xe đạp ko?_Ông quản gia hỏi.
-hi... hi..hi…ko ạ_Quỳnh Anh bẽn lẽn trả lời.
-Vậy ông và mọi người sẽ giúp cháu._Ông Khanh.
Đúng 8h sáng tại vườn hoa nhà Quỳnh Anh.
-Bắt đầu nào!_Ông quản gia đang dẫn dắt Quỳnh Anh những bước đi đầu tiên.
Vì là 1 tiểu thư cao quý nên việc ko biết đi xe đạp cũng là 1 điều tất yếu nhưng vấn đề rắc rối ở chỗ…
RẦM….._kèm theo đó là 1 tiếng là “đau quá, ông ơi!!!”_Vâng, tiếng nói đó ko ai khác chính là của tiểu thư Quỳnh Anh nhà ta. Mọi người nhanh chóng đến đỡ nó dậy, ông Khanh đau lòng nói:
-Hay đừng tập nữa, đi ô tô đến trường cũng được mà.
-Ko được, cháu nhất định phải tập cho bằng được._Nó tỏ vẻ quyết tâm.
Nhưng chưa đầy 10’ sau:
-RẦM….Á….Á…Á…._Đừng hiểu lầm nha, đây ko phải là tiếng thét của Quỳnh Anh đâu mà là của chị giúp việc, chẳng qua là do 1 chút “sơ suất”, nó cũng đã tự tay giúp cho người làm được nghỉ việc mấy ngày.
Tiếp tục sự nghiệp vinh quang:
-Tiểu thư, giữ chắc tay lái, giữ thăng bằng._1 người đang dẫn dắt cho Quỳnh Anh. Nhưng chỉ sau chưa đầy 5’. Bệnh viện đã nhận thêm 1 bệnh nhân mới.
Công nhận tài năng của nó rất đẳng cấp. Trong vòng chưa đầy 3 tiếng, trong nhà chỉ có 10 người làm thì đã có 9 người anh dũng ngã xuống. Chỉ còn 1 nạn nhân cuối cùng ko phải nằm viện đó là ông Khanh._quản gia. Sau khi đã khổ luyện suốt 3 tiếng, cuối cùng nó cũng biết đạp xe.
-Yeah, thành công rồi..Tùm…Á..á….á…
1 chuỗi âm thanh được diễn ra, tiếng động đó là nguyên nhân gây ra sự vui vẻ và lo lắng cho ông quản gia. Thật tiếc cho mọi người là ko được chứng kiến cảnh đó. Vì 1 chút cao hứng, Quỳnh Anh đã bỏ 1 tay ra và vẫy vẫy chào ông Khanh. Theo đó, chiếc xe đạp đâm thẳng vào mục tiêu phía trước tạo nên 1 màn nhào lộn đẹp mắt của cả người và xe. Cây dừa đang thẳng tắp vui đùa cùng những đứa con của mình thì bị nghiêng sang một bên, những đứa con đã rời khỏi bàn tay mẹ mà hi sinh 1 cách oanh liệt. Cùng lúc đó, chiếc xe nhảy lên và tiếp đất an toàn bên cạnh cây dừa, đó là hồ nước. Một sự kiện hoàng tránh vs những cú nhảy ngoại mục để thành quả đạt được là “tiểu thư đã biết đi xe đạp”. Bên cạnh đó là những tràng cười vui vẻ của mọi người và ông quản gia và sự hi sinh của 10 người giúp việc đáng được ghi nhận vào sử sách cùng vs cây dừa vs dáng đứng bến tre. Nhờ đó, Quỳnh Anh cũng đã giúp ông Khanh ko cần sai người trèo lên cây dừa cũng có nước dừa để uống (hi hi hi..). Kết thúc 1 ngày làm việc mệt mỏi, mọi người đã có đáp án cho câu hỏi sáng nay “Sóng thần đến rất nhanh cấp 12,13 độ rich te”. Tất nhiên, đó cũng chỉ là suy nghĩ của mọi người.
Trong khi đó, Thiên Trọng thiếu gia thì đang an toàn ngủ 1 giấc ngon lành trên giường. Cũng giống như nó, Thiên Trọng cũng có sở thích là đi xe đạp đến trường nhưng khác vs nó, cậu đã được tập từ 3 năm trước…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT