Một Bồ Công Anh trắng muốt như mây bông. Cầm trên tay ai:
Thổi nhẹ, 1 cánh hoa bay đi, nỗi buồn như dần dần tan biến, tan hết vào ko gian…
Thổi nhẹ, 1 cánh hoa bay đi, mơ ước được bay cao, bay xa cùng những cánh hoa. Hướng về bầu trời xanh thẳm kia, nơi hoa được tự do tung mình cùng cơn gió…
Thổi nhẹ, hoa bay đi rồi, lòng người như cũng nhẹ bẫng khi gửi cùng cánh hoa ấy.
Bay mãi nhé, hoa tìm về những vùng đất mới.
Nhẹ lòng mãi nhé, tìm về những bến đỗ bình yên…
Mãi yêu thương cánh hoa Bồ Công Anh mỏng manh và thanh khiết trong veo ấy.
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 4
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi học nên cậu cũng dậy sớm hơn thường lệ, ko ngủ nướng như mọi hôm nữa (con trai gì mà lại có sở thích ngủ nướng nhỉ? Kì lạ…????). Vì cậu nghĩ rằng ngày đầu tiên đi học ko thể tạo “ấn tượng” tốt vs thầy cô được. Nhưng chính vì suy nghĩ đó đã tạo ra rất nhiều ý nghĩ khác nhau của mọi người. Cuối cùng thì thiếu gia cũng lên xe và đi học, mọi người đã được nhẹ nhàng.
Trái ngược vs Thiên Trọng, Quỳnh Anh lại dậy rất muộn. Một cuộc chạy đua vs thời gian, một bên đạp xe rất thong thả, ngắm cảnh đất trời, 1 bên thì đapk xe vs tốc độ và thời gian và….
-RẦM….BỊCH….Á…Á….Á….Á…Á…
Hiện trường: 2 chiếc xe đạp “hôn” nhau, chủ nhân thì bị ném sang 1 bên (theo hiện tượng của vật lí học)
- y za. Đau chết đi được._Quỳnh Anh la lên.
-Điên hả? Mắt mũi để đi đâu vậy?_Thiên Trọng lên tiếng.
Cùng lúc đó 2 người cùng ngẩng đầu lên thì…
-Là cô/cậu sao?_Thiên Trọng Và Quỳnh Anh đồng thanh.
-Xủi xẻo?_Thiên Trọng buông 1 từ.
-Tớ xin lỗi, tớ ko cố ý._Quỳnh Anh xuống nước.
-Xin lỗi sao? Làm xong mà còn xin lỗi thì…_Thiên Trọng đang định nói tiếp thì Quỳnh Anh xen vào..
-Còn có tác dụng gì nữa, đúng ko nào?
-Ủa? Sao cậu biết???_Thiên Trọng ngạc nhiên.
-Hỏi thừa, mà tôi xin lỗi cậu rồi đó, ko chấp nhận thì tuy cậu thôi. Đúng là 1 tên mồm mép như con gái._Quỳnh Anh ương bướng cãi lại.
-Cậu nói ai đó hả?_Thiên Trọng tức giận.
-Nói ai người đó tự hiểu._Quỳnh Anh.
-Cậu...cậu..._Thiên Trọng lại 1 lần nữa cứng họng.
1 lúc sau, nhìn lại đồng hồ đã quá muộn, 2 người ko ai bảo ai phóng thần tốc đến trường.
10’ sau tại học viện “JF”
Thiên Trọng đã nhanh chân hơn Quỳnh Anh và 1 phần cũng do cậu đã quen vs xe đạp nên đến sớm hơn Quỳnh Anh. Sau khi yêu cầu hiệu trưởng giữ kín bí mật thì vui vẻ đến nhận lớp. Chừng 5’ sau, Quỳnh Anh cũng đến trường và làm những thủ tục cần thiết
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT