Edit: Thủy Tích

Xương Nhạc huyện chủ hôm nay mở tiệc ở Hoắc phủ, chúc mừng tứ ca nhi nhà hắn Hoắc Ngưng Thanh cập kê. Nhưng mà không như dự đoán, chỉ có hai phần ba khách quý đến tham dự, đại sảnh vốn đã chuẩn bị ổn thỏa để tiếp khách lại vô cùng trống trải. Còn lại một phần ba phu nhân ca nhi không tới, đều lấy cớ nói sinh bệnh, hoặc là trong nhà có việc không thể đi, chỉ có thể sai tùy tùng mang quà tới.

Trưởng công chúa đến tham gia tiệc mừng cập kê của Hoắc Ngưng Thanh cảm thấy kỳ quái, hắn ngồi ở vị trí cao nhất, hỏi: "Sao lại có một phần ba khách khứa đồng thời không đến? Không phải chỉ là trùng hợp chứ?"

Xương Nhạc huyện chủ đầy mặt cao hứng, nói: "Chắc là vì tuyết rơi, thân thể bọn họ lại yếu ớt cho nên đã bị cảm lạnh. Bằng không, có mẫu phụ ngài ở đây, bọn họ tuyệt đối không dám không đến."

Hoắc Ngưng Thanh ẩn ẩn cảm thấy không đúng, hỏi: "Mẫu phụ, không phải là chuyện hôm qua---"

Xương Nhạc huyện chủ đánh gãy lời hắn: "Ngày hôm qua là do Thái Hậu mệnh lệnh, là danh chính ngôn thuận. Tên vương tử mất nước kia vô lễ đến vậy, làm sao mà không dạy dỗ hắn chứ?"

Trưởng công chúa nhìn một vòng xung quanh, chất vấn: "Các phu nhân có mặt ở đây, không có người nào là cáo mệnh phu nhân tam phẩm trở lên. Hôm qua trong cung, đến tột cung đã xảy ra chuyện gì?"

Xương Nhạc huyện chủ nhìn trước sảnh một vị phu nhân đang trò chuyện vui vẻ, chỉ chỉ hắn: "Sao lại không có, vị kia là Ngự sử phu nhân, không phải là khách không mời mà đến sao? Mẫu phụ, ta đi tiếp khách, tiệc cập kê của Ngưng Thanh có ngài chủ trì, sao có thể không náo nhiệt được?!"

Hoắc Ngưng Thanh hơi do dự, đem chuyện ngày hôm qua kể cho Trưởng công chúa. Trưởng công chúa nghe xong, lập tức mắng to một tiếng, chống mạnh quải trượng xuống nền đất: "Hồ đồ! Đường đường là quan viên tam phẩm do Hoàng Thượng thân phong, cứ cho hắn chỉ là một ca nhi, sao lại có thể để cho mẫu phụ ngươi làm nhục như thế? Gọi mẫu phụ ngươi tới đây, ta nhất định phải đánh hắn một trận mới được."

Hoắc Ngưng Thanh hỏi: "Tổ mẫu, nhưng hôm nay là yến tiệc cập kê của ta---"

Trưởng công chúa ngực phập phồng, thiếu chút nữa bị khí tức chết, nói: "Trước tiên, nhanh chóng làm xong yến tiệc, sau đó ta mang theo hai người cái ngươi đến Trang phủ thỉnh tội."

Hoắc Ngưng Thanh khó hiểu: "Sao chúng ta lại phải nhận lỗi với hắn? Hắn có thân phận gì chứ, hơn nữa ngày hôm qua đã có sự cho phép của Thái Hậu rồi. Dù sao đi nữa cũng không thể đổ lên đầu chúng ta được."

Trưởng công chúa hận rèn sắt không thành thép: "Thật sự là hồ đồ! Thái Hậu hồ đồ, các ngươi cũng hồ đồ, Thái Hậu đã hại các ngươi rồi!"

Hoắc Ngưng Thanh hoàn toàn không hiểu được, nhưng mà lúc này, Lễ Bộ Thượng Thư Hoắc Đình sáng sớm đi ra ngoài bái phỏng nhưng không nhận được kết quả gì đã trở về. Tuy rằng hắn bị tước chức vị nhưng vẫn bưng lên gương mặt tươi cười trong lễ cập kê của Hoắc Ngưng Thanh.

Trưởng công chúa cũng che giấu đi tức giận của bản thân, bình tĩnh chải tóc cho Hoắc Ngưng Thanh. Mãi đến khi buổi lễ kết thúc, Hoắc Ngưng Thanh hành lễ với khách quý, Trưởng công chúa và Hoắc Đình nhìn qua dường như không có chuyện gì, cũng tỏ ra cao hứng thay Hoắc Ngưng Thanh.

Ngự sử phu nhân che lại miệng cười, nói: "Hôm qua, nghe tiểu ca nhi nhà ta kể lại, huyện chủ cùng hương quân lễ độ nho nhã, hành vi cử chỉ khuôn phép, hôm nay vừa nhìn thấy quả nhiên là sự thật. Hương quân lúc chắp tay hành lễ, eo cong vô cùng chuẩn xác, ai nha, cũng không phải mỗi ngày đều rèn luyện hành lễ mấy canh giờ đó chứ?"

Xương Nhạc huyện chủ vô cùng đắc ý, nói: "Đó là chuyện không cần thiết, Ngưng Thanh nhà ta tư chất tốt đẹp, lễ nghi đều ghi nhớ, không cần rèn luyện mấy canh giờ, học một hai lần liền chuẩn xác."

Trưởng công chúa khụ một tiếng, phát ra tiếng vang không nhỏ, nói với khách khứa vẫn còn đang ngồi: "Cảm ơn các ngươi hôm nay đã đến tham gia lễ cập kê, lão thân đi về trước nghỉ ngơi, Xương Nhạc, ngươi lại đây đỡ ta trở về."

Xương Nhạc huyện chủ bị gọi tên không có cơ hội khoe ra chiến tích ngày hôm qua, đi đến đỡ Trưởng công chúa trở về, Hoắc Ngưng Thanh cùng một ca ca của hắn ở lại tiếp khách. Vừa đến phòng, Trưởng công chúa hoàn toàn không thấy nửa điểm mệt mỏi, dùng sức nện quải trượng về phía Xương Nhạc huyện chủ, mắng: " Cho ngươi hồ đồ! Quan to tam phẩm há có thể để ngươi lấy lý do vô lễ làm nhục sao? Đó vốn chỉ là một việc nhỏ của bọn con cháu, theo lễ nghĩa Ngưng Thanh còn phải hành lễ với hắn, ngươi lại lấy phẩm cấp đè nặng để hắn hành lễ với ngươi còn chưa tính, như thế nào còn dám lấy cớ trách phạt?"

Xương Nhạc huyện chủ trốn tránh quải trượng đang quơ tới, tỏ vẻ không phục: "Đó là Thái Hậu cho phép! Nếu Thái Hậu đã cho phép thì hắn chính là vô lễ."

Trưởng công chúa lại quơ quải trượng: "Nếu ngươi không tố cáo, thì Thái Hậu sẽ cho phép ngươi phạt hắn? Hơn nữa, Thái Hậu chỉ nói miệng còn ngươi mới là người thực hiện trừng phạt! Ta đã cảnh cáo ngươi vô số lần là không được ỷ vào thân phận của ta mà hoành hành không cố kỵ, thế mà lần này còn xằng bậy như thế! Không thấy hôm nay các cáo mệnh phu nhân tam phẩm trở lên không hề tới lễ cập kê sao? Ngươi cho rằng là bọn họ sợ ngươi? Ta trước tiên phải đánh ngươi một trận, rồi mới kéo ngươi tới Trang phủ xin lỗi."

Xương Nhạc huyện chủ vô cùng ủy khuất: "Không đi! Có mẫu phụ, ta còn sợ cái gì? Ta là người đã có bốn đứa con, còn phải chịu bị đánh---"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play