“Bạc à? Earl, lâu rồi không gặp ông lại tàn nhẫn với tôi như thế…”

“Hừ…” phía cửa vang lên một tiếng hừ lạnh, rồi cả tiếng nạp đạn. “Nói, cậu đã làm gì Celine?”

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cửa. Người đàn ông với mái tóc vàng sáng như ánh mặt trời cao quý với đôi mắt màu xanh biển cương nghị. Nét cứng rắn pha chút hốt hoảng trong khuôn mặt nhìn nghiêng toát ra sự thanh cao của một Hầu tước khiến tôi cảm thấy vô cùng an toàn

“Cha!!”

“Con gái, hắn ta không làm gì con chứ hả?”

“Earl, tôi vô tội.” Anh ta cười, khóe môi lại chỉ nhếch lên vừa đủ rồi lại trở về như chưa từng chuyển động. Nụ cười của anh ta khiến tôi bất giác cảm thấy một thứ gì đó…kì lạ “Tôi chưa làm gì mà ông đã tặng tôi một viên đạn bạc từ khẩu RoseKVX359 đó rồi, tôi mà làm gì thì không khéo ông lại tặng cho tôi hai phát vào đầu mất.”

“Đừng có đùa, cậu dư sức tránh được viên đạn đó.” Ngữ khí của cha có chút mất bình tĩnh, nhưng ông vẫn đứng trước mặt tôi, dùng chính cơ thể của ông bảo vệ cho tôi. “Vả lại, đạn bạc từ RoseKVX359 không giết được dòng thuần như cậu đâu.”

“Ờ…Đúng ha.” Anh ta mỉm cười, bàn tay trái mở ra, viên đạn ban nãy bay với vận tốc cực nhanh bây giờ đã nằm trong bàn tay thon dài lạnh lẽo của anh ta. Chuyển động một cái, viên đạn rơi từ trên xuống đập vào nền đất âm thanh lạnh như băng.

Nhưng rơi cùng lúc không phải chỉ có đạn bạc.

Tôi cảm thấy khó thở, lồng ngực như muốn nổ tung ra. Bên trong tôi có một thứ gì đó đang thôi thúc tôi. Muốn nó…khao khát nó…chiếm hữu nó…

Nhận ra được sự khác thường của tôi, cha lớn giọng quát:

“Ryan, cậu đã làm gì?”

“Máu…” cả người tôi như sắp không thể chống cự. Trong đầu không thể nghĩ đến bất kì thứ nào ngoài máu, bất kì thứ nào ngoại trừ màu đỏ tươi của máu. Nơi đâu cũng nghe thấy mùi vị của máu. Mùi vị thật rõ ràng. Tôi muốn nó!!

“Ây da…” anh ta nhún vai vẻ không quan tâm, nhưng trong đôi mắt sắc tím đó ánh lên tia nhìn đầy chờ đợi “Khi nãy có lẽ đã bị thương…”

Tôi gắng gượng khuôn mặt đau đớn ngước nhìn anh ta, lòng bàn tay rịn mồ hôi. Mùi máu phát ra từ bên kia. Mùi máu đó không giống mùi vị của máu bình thường!! Nó có một sự quyến rũ kì lạ.

Tôi cảm thấy hai mắt díp lại, cơ thể lại dường như tự động di chuyển, cơ thể như có phản ứng với mùi máu tươi.

“Celine, không!!!”

“Phập”

Mùi máu…mùi máu trước mũi, xông vào từng tế bào bị mất khống chế. Mùi tanh tưởi đáng kinh tởm đó đột nhiên xộc thằng vào não tôi, đánh thức từng tế bào lý trí. Chống cự mở mắt, tôi kinh hoàng nhìn cha đứng trước mặt tôi, bờ vai trong áo vest quý tộc ướt đẫm máu, khuôn mặt lộ đau đớn cùng cực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play