Vào 1 ngày đẹp trời đi ngang qua phòng Trí thấy cửa mở hé, cô mới đưa mắt vào nhìn thử anh trai cô đang làm gì.

Hành động 1: xếp những bộ quần áo lên trên giường rất ngay ngắn

Cô nghĩ “chắc là đang gấp đồ”

Hành động 2: đưa mũi của anh đến chỗ từng bộ đồ rồi hít hít gì đó sau đó là nhăn mặt nhăn mũi.

Cô để ý thấy bộ đồ được Trí cầm lên là bộ đồ khi hít anh ít nhăn mặt nhất.Thấy Trí cầm lên thì chắc là thay đồ đi chơi rồi chắc chắn sẽ ra đóng cửa phòng cô cũng nhè nhẹ lủi lên phòng mình.

Được 5 phút nghe tiếng đóng cửa nhà ở phòng khách cô mới từ từ đến phòng Trí. Vặn thử cửa thì thấy đã được khóa, cô lấy chìa khóa phòng anh mở cửa.Tất nhiên là anh đã giấu đi nhưng đối với cô việc tìm ra chỉ là chuyện nhỏ.

Vừa mở ra đập vào mắt cô là mấy bộ quần áo hồi nãy được tấp thành đống ở phía dưới giường. Bây giờ cô cũng làm giống như Trí xếp lại sau đó ngửi thử. Đưa mũi tới gần thôi chưa sát vào áo mà 1 mùi hương xộc thẳng lên tới óc. Cô phải chạy ngay xuống dưới nhà tắm xì mũi, không thì mũi cô chẳng thể ngửi được nữa mất. suy nghĩ lại cô dã biết tại sao anh cô lại làm vậy rồi. Trí làm như vậy để tìm ra bộ sạch nhất mà mặc.

Hừ, cô vừa khinh thường lại vừa nể phục Trí. Khinh thường là do lúc cô hỏi anh tại sao không giặt đồ bằng máy giặt anh bảo ai lười như cô đâu,ở dơ mà còn làm bộ ta đây sạch sẽ.Nể phục là hằng ngày anh cô đều thực hiện động tác này vậy mà mũi của anh hoạt động bình thường, không phải là trên cả mức bình thường mới đúng. Đồ ăn dù giấu ở chân giường góc tủ Trí đều tìm ra được trong khi cô suýt bị nghẹt thở bởi vì mùi hương nồng nàn này.

Trong lúc này cô nhận ra rằng nếu Việt Nam muốn có vũ khí sinh học thì cô sẽ đóng góp ý kiến và cả nguyên liệu để thực hiện. Đó là: “chiết xuất mùi hương tinh tế từ những bộ quần áo của Trí, có thể làm cho 1 thành phố bị hủy diệt do người dân không thở được. Các phân tử oxi đã bị các phân tử mùi của Trí ăn mất

Cô vô cùng thắc mắc Trí giặt đồ bằng cách nào mà có thể giảm được mùi hương nồng nàn này. Muốn giải quyết được thắc mắc này cô đã phải dùng biện pháp cuối cùng: “khổ nhục kế”.

- Anh Trí ơi, em giặt đồ giúp anh nhé (dùng bộ mặt dễ thương nhất từ trước đến nay)

Nếu là người khác họ sẽ nghĩ rằng gia đình này có 1 cô con gái ngoan ngoãn biết giúp đỡ anh của mình. Nhưng đối với 1 người trong cuộc như Trí thì sẽ khác:

Hành động thứ nhất: dừng lại việc đang làm

Hành động thứ hai : ngơ ngẩn ra 1 hồi,không biết đang suy nghĩ điều gì

Hành động thứ ba : nheo mắt lại, đề nghị nhắc lại câu hỏi

Hành động thứ bốn : khi đã nghe lại câu nói của cô thì bật cười như điên dại người khác nhìn vào tưởng là mới trốn trại tâm thần

Hành động thứ năm : nói ra suy nghĩ của mình

Sau đây là 1 tràng câu trả lời của Trí đối với câu nói của cô:

- Em bị ấm đầu à

- Em bị mê sảng hả

- Đừng tưởng rằng dùng mấy chiêu cũ rích này là có thể lừa được anh hai nha. Mơ đi

- Hay là có chuyện gì muốn nhờ vả đây, nói ra luôn đi không cần vòng vo tam quốc.

Không thể để anh biết được ý đồ của cô. Mất 1 tuần để lên kế hoạch kĩ càng nên chỉ có thành công không dược thất bại.

Sau khi 5 hành động của Trí kết thúc cô liền trả lời:

- À, em đang rảnh không có việc gì làm nên muốn giặt đồ giúp anh thôi chớ có ý đồ gì đâu.

Trí khoanh tay lại, nhìn cô chằm chằm, nhếch môi cười khinh bỉ. cô đoán trước dược tình hình này, nên đã có chuẩn bị kĩ càng.

- Ok, ok em nói thật được chưa. Em muốn nượn tiền anh mua quà sinh nhật cho bạn em.

Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Trí cô nói tiếp:

- Chỉ cho em mượn tiền mà còn dược giặt đồ miễn phí ,lời quá còn gì.

Cô nhấn mạnh chữ lời, sau đó nói nhanh kèm với hành động quay mặt đi:

- Không muốn thì thôi.

Vừa quay người lại cô đã nghe tiếng “đồng ý” vang lên trong không gian. Nhếch mép cười vì anh ở sau lưng cô nên không thể thấy được bộ mặt trá hình của em gái mình.

Thấy anh chạy đi lấy đồ cho cô giặt cô thầm nghĩ: “con mồi đã sập bẫy,ha ha ha

Nghe thấy bước chân quay lại, bộ mặt gian tà được giấu ngay lập tức. tuy nhiên chẳng thấy bộ quần áo nào mà cô thấy cái đầu anh từ trên lầu thò xuống, anh nói:

-Không được nuốt lời

Mặt cô nhăn lại :

-Xì, có bao giờ em nuốt lời đâu

Nghe thấy câu trả lời của cô , anh cảm thấy yên tâm hơn. Nhưng lại đứng yên suy nghĩ điều gì đó

-Gì nữa vậy, sao anh không đi đi ?

-Anh thấy, vẫn nên là giấy trắng mực đen thì anh sẽ an tâm hơn.

Thấy vẻ mặt tức giận của cô anh cười xuề xòa:

- Giỡn thôi

1 phút sau xuất hiện trước mặt cô là … 1 núi đồ. Cô đã hiểu tại sao anh lại sợ cô nuốt lời. Nhìn đống đồ này, cô chắc chắn tất cả đồ của Trí đều ở trước mặt cô trừ mỗi bộ anh đang mặc trên người.

-Anh định lợi dụng triệt để lòng tốt của em à?

Cô cười khổ, đúng là khóc không ra nước mắt mà.

- Ngàn năm mới có 1 lần, không tận dụng thì phí lắm

Cô không tin được người đứng trước mặt mình là người có cùng chung huyết thống với cô .

- Nhưng nhiều đồ thế này sao em giặt nổi, còn mùi của nó nữa này, giặt đến sáng mai cũng chưa hết mùi

Vừa nói cô vừa kết hợp hành động cầm lấy 1 cái áo của Trí, dùng mũi ngửi nhưng khi vừa đưa đến gần thì cô nín thở,đã được thử nghiệm 1 lần rồi cô không muốn có lần thứ 2.

- Em nói cũng đúng

Vì cô giặt đồ giúp anh nên anh sẽ cho cô biết 1 bí mật nho nhỏ của anh. Chạy lên phòng mình Trí mang 1 chai Comfort xuống.

Tước mặt cô là 1 chai comfort không hơn không kém, chẳng lẽ comfort mạnh đến nỗi khử được mùi ấy. Cô thấy hơi khó tin, vậy là cô giặt cả núi đồ chỉ để biết được 1 sự thật phũ phàng.

- Đây không phải là 1 chai comfort thường đâu em gái. Đây là sự kết tinh giữa khoa học kĩ thuật và óc sáng tạo của anh. Nghe kĩ thành phần của nó đây

1- nước xả vải : comfort, downy

2- bột giặt : omo, vì dân, viso, lix, surf, ariel

3- bột giặt nhiệt : aba

4- thuốc tẩy trắng: 1 ít

Tạm thời anh chỉ nhớ có vậy khi nào nhớ thêm anh sẽ nói cho em biết.

Cô thật sự không biết nếu bị hỗn hợp này dính vào tay dù chỉ là 1 ít có bị ung thư da tay không nữa. Nhìn núi đồ, nhìn chai hỗn hợp, càng nhìn càng thấy sợ hãi. Sau 1 giây đắn đo cô quyết định 36 kế chuồn là thượng sách.

- Anh ôm đồ lên đi em muốn nói với anh cái này

Trí vui vẻ làm theo lời cô nói.

- À, anh Trí à, anh biết không tiền tiết kiệm của em vẫn còn thì phải. Vì vậy….

Chưa nói hết câu cô đã chạy về phòng mình với tốc độ siêu tốc. Một loạt hành động liên hồi đóng cửa, bấm chốt,sợ không cản dược sức công phá của Trí cô còn lấy thêm cái ghế chặn cửa lại. Kết thúc là 1 tiếng thở phào vì đã may mắn không bị anh bắt được. Nói ra cô phải nể phục sự nhanh trí của cô nếu cô không nói Trí ôm đồ lên nếu không với tốc độ của cô mà chạy được 5 mét thì đây chẳng khác nào chuyện lạ Việt Nam.

Trí còn đang ngẩn tò te ở dưới,suy nghĩ 1 chút thì gào lên như bị ai cắt tiết:

- Miiiiiiiinh………Tâ.â.â.âm……….

Lúc ôm đồ về phòng còn cố ý dừng lại trước cửa phòng cô nói vô cùng nhẹ nhàng:

- Em có bao giờ lừa anh đâu đúng không. Được lắm, được lắm. hãy đợi đấy.

Lời Trí nói nhẹ nhàng như mây bay , không giống lúc nãy nhưng lại làm cho cô run lên, nổi hết cả da gà. Nếu chuyện này không được giải quyết êm xuôi thì cô chắc chắn rằng những ngày tháng tốt đẹp mà cô hằng ao ước sẽ tan thành mây khói.

Thử nghĩ xem Trí sẽ xử cô như thế nào, có thể là vùi đầu cô vào dống quần áo của anh. Ôi thôi,cô sẽ phải làm gì đây. Đi đi lại lại trong phòng, nhìn lên đầu giường thấy con pikachu bằng nhựa để đựng tiền của cô, thì cô biết phải làm gì.

Cô sẽ moi tiền ra đưa Trí, nhưng như vậy thì hơi tiếc vậy thì cô sẽ dưa Trí 1 nửa số tiền. Như vậy cô vẫn thấy cắn rứt lương tâm, quyết định cuối cùng là cô sẽ đưa Trí 2/3 số tiền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play