Vừa tới lớp Linh đã nhào tới người
Tâm hét toáng lên:
-Tââmmmm, mày biết chuyện gì chưa?
Bên trường Y có cặp sinh đôi vô cùng đẹp trai đó, nghe nói họ giống nhau y đúc,
từ dáng người, khuôn mặt cho đến giọng nói. Chiều nay có dịp tao phải qua đó
xem thử.
Tâm hất mặt lên, kiêu ngạo nói:
- Thấy rồi, tưởng gì. Nhìn cũng
bình thường thôi chứ có đẹp gì đâu. Thẩm mĩ của mấy người kém thật.
Linh buông 2 tay đang giữ trên
người Tâm ra. Thất thần nói:
- Gì ! mày thấy họ rồi sao, tao
chỉ mới thấy qua điện thoại thôi (lấy
điện thoại từ trong tuí quần ra). Xưa
nay mày nổi tiếng là thu thập thông tin chậm như rùa mà, mày moi thông tin ở
đâu mà sao nhanh hơn tao luôn , mày có bạn bên trường đó à?
- Mà mày nói họ không đẹp sao?Xích
lại đây, tao nói nghe nè (kéo người Tâm
lại gần, thì thầm vào tai cô) mày nói nhỏ thôi, xung quanh đây toàn là fan
hâm mộ của 2 người họ không đó. Mày để họ nghe được là xẹt…xẹt .(Linh lấy tay đưa ngang qua cổ)
Không ngờ, cô được họ hâm mộ dữ đến
vậy. Vui quá, ha ha ha.
- Biết rồi, tránh ra cho tao đi
vào chỗ ngồi. (đẩy Linh ra)
-----------Buổi chiều------------
Đến lớp trong tâm trạng khá vui
vẻ. Nhưng khổ nỗi, vừa nhìn thấy Hoàng, cô lại không thể vui được, cứ nghĩ đền
việc cô làm giống như là đang lừa dối cậu, đã vậy Hoàng còn bị bà tiên thỏa
thích thêm bớt vào kí ức cậu, đôi lúc còn bị bà điều khiển nữa. Tất cả việc này
là do cô.
Thấy Tâm đứng tần ngần ở cửa.
Hoàng lên tiếng:
-Ân, vào đây ngồi đi, đứng đó làm
gì thế?
Trong đôi mắt Hoàng, dường như cô
cảm nhận được sự quen thuộc mà trước kia cô có. Ngồi vào chỗ của mình, cô không
dám nhìn vào Hoàng nữa, nhìn xung quanh chẳng có ai cả ,cô không phải là người
thích đến sớm. Kì lạ thật, nhìn vào đồng hồ trên tường lẽ ra vào giờ này phải
có nhiều bạn đến lớp rồi. Định đứng dậy qua các lớp khác xem thử.
- Ân, em định đi đâu à?
“Sao cậu ta biết được, rõ ràng cô
chỉ mới vừa nghĩ tới điều đó thôi mà”
- K…Kh..Không, mình đâu có đi đâu đâu?
- Anh là anh của em mà, sao em lại
nói vậy?
Cô quên mất phải gọi cậu ta là
anh, dù gì trong thân phận hiện tại cô là em trai của cậu ta, thôi thì chịu
thiệt gọi cậu ta là anh vậy.
- À, a…anh ,em không cố ý, chỉ là
em chưa quen với chuyện này.
Trong lúc cô đang nói thì Hoàng
lôi trong hộc bàn ra cả đống bánh kẹo (loại
cô thích ăn).Hoàng đẩy hết đống đó sang Tâm nói rằng anh mua cho cô hết.
Chẳng hiểu sao cậu ta lại biết cô thích ăn những loại này, nhưng Hoàng đã mời
thì cô nhất quyết không chối từ.
Không cần phải đợi lâu, cô liền xé
ngay bịch bánh ăn ngay lập tức. Hoàng xoa đầu cô, hơi ngại nhưng không sao, ước
gì anh Trí của cô được một phần mười của Hoàng thì tốt biết mấy.
Vừa ăn hết đống bánh kẹo đó cũng là lúc tất cả các bạn đến lớp. Điều
này là sự trùng hợp không hề ngẫu nhiên, chỉ có điều Tâm ngốc nghếch không hề
nhận ra điều này. Có phải có 1 thế lực nào đó ngăn không cho mọi người làm
phiền không gian riêng của 2 người Tâm và Hoàng,có thật là Hoàng không hề biết gì về sự thật của
Tâm, hay là có ẩn tình nào đó?????
- Ân, cậu đọc cái này đi, nhớ
không được nói ra thành tiếng đấy
Tiểu Hảo đưa cho cô tờ giấy, còn
nói rằng không được cho ai nhìn hết. Có chuyện gì mà bí mật tới vậy.
-“ Minh Ân” tờ giấy ghi như
vậy, nhưng mà đây là bí mật mà lớp trưởng không muốn cho ai xem, (kể cả Hoàng).
- Đọc xong chưa Ân, nếu đọc xong
rồi thì đưa cho tớ (đưa tờ giấy cho Hảo). tớ nghe nói, những cặp sinh đôi như
cậu và Hoàng thường có những điều gì đó vô cùng đặc biệt ví dụ như là thần giao
cách cảm….
Hảo hỏi Hoàng là có biết trong tờ
giấy hồi nãy Ân đọc ghi gì không. Tâm rất hồi hộp có khi nào giống như lời của
Tiểu Hảo nói không. Cô nhìn Hoàng với sự mong đợi, trong đầu không ngừng đọc
lại dòng chữ trong tờ giấy. Nhưng lại sực nhớ rằng, cô đâu phải em cậu ta. Thất vọng tràn trề, cô uể
oải đáp thay cho Hoàng:
- Anh ấy không biết được đâu?
Thấy Tâm vẻ mặt sầu thảm, mặc dù
cậu không hề thích nói chuyện với những người ngoài Tâm đặc biệt là tham gia
vào mấy trò con nít của họ bày ra nhưng vì Tâm cậu sẽ làm
- Trong tờ giấy đó ghi là Minh Ân
Mọi người ngạc nhiên, Tâm còn hơn
tất cả bọn h, rõ ràng là cô và cậu còn không có quan hệ máu mủ, tại sao lại có
chuyện này. Đợi vào tiết học, cô sẽ làm thử nghiệm vài lần nữa với Hoàng, để
kiểm chứng xem chuyện này là thật hay do Hoàng may mắn.
Tâm lấy tay chọc vào người Hoàng, nhìn thẳng
vào mắt Hoàng:
“Anh Hoàng à, anh có biết được em đang suy nghĩ gì không, nếu có thì
nói có nhé?”
Hoàng không hề thấy khó chịu đối
với cô dù chỉ là 1 chút. Ngược lại cậu còn thấy cô rất dễ thương, chỉ muốn hôn
cô một cái thôi, chỉ tiếc là trong hình dạng này, thời điểm này là không phù
hợp.Nói nhỏ chỉ đủ cho Tâm nghe:
- Có
Thật đáng tiếc khi chẳng có ai
thấy được vẻ mặt Hoàng lúc này, và mãi mãi cũng vậy, cậu vui vẻ, cậu hiền hòa,cậu
ấm áp, tràn ngập thương yêu, tất cả và tất cả chỉ dành riêng cho Tâm .
Tâm được dịp, liền nói chuyện bằng
mắt với Hoàng từ đầu tiết học cho đến
lúc ra về. Nếu hỏi cô hôm nay học những gì cô sẽ nói là không biết , chỉ là cô chưa bao giờ làm chuyện này nên trong
lòng cảm thấy rất hưng phấn.
--------------
- Nhìn kìa, cặp song sinh ra rồi.
Không ai khác do Linh dẫn đầu đám
con gái lớp Tâm. Nhìn thấy cô đang nhìn mình bằng ánh mắt say đắm, cô liền nghĩ
ra 1 ý tưởng để trêu chọc Linh, ai biểu Linh xem thường cô, gì mà cô thông tin
chậm chạp chứ, thù này cô sẽ trả.Nói với Hoàng đợi cô 1 chút, rằng cô có việc
cần giải quyết.
Tiến lại gần Linh, nhìn mặt Linh
ửng hồng làm cô suýt nữa phải phụt cười. Nhưng vị nghiệp lớn cô phải nhịn, tự
cắn lưỡi của mình để cơn đau có thể làm cho cơn buồn cười giảm xuống.
- Cậu là Linh đúng không?
- Sao cậu biết tên mình? (ngạc nhiên)
- Tâm là bạn cậu đúng không, bạn
ấy nói cho mình biết đấy.Hôm nay Tâm không đi chung với cậu à (giả vờ nhìn xung quanh). Thế thì tiếc
thật (làm bộ mặt nuối tiếc)
- Cái giiiiì !cậu quen con Tâm sao?
À, ý của mình là bạn Tâm.
Dám nói cô là con Tâm hả, cái tính
xấc láo vẫn không hề thay đổi, còn bày đặt giả bộ “thục nữ” này cho ai coi
chứ. Thấy trai đẹp là tí ta tí tởn.
- Linh này tớ nhờ cậu chuyện này
nhé, cậu đừng nói cho những người bạn của cậu biết chuyện tớ quen với Tâm nha,
cũng đừng nói cho Tâm biết chuyện này. Chuyện này chỉ tớ và cậu biết thôi. Tớ có chuyện nên về trước nhé.
Thấy Linh gật đầu như giã tỏi, cô mới đắc ý rời đi,
trong lòng vô cùng sảng khoái vì đã trả thù được Linh .Lâu này con nhỏ này luôn
khinh thường cô, bây giờ cho nó nếm được mùi lợi hại, chắc chắn nó sẽ rất tò
mò, tại sao cô lại quen được với hot boy, tò mò nhưng lại không hỏi cô được vì
đã hứa với hot boy (đối với Linh lời của hot
boy còn hơn là lời của thượng đế).
Nhỏ Linh sẽ dằn vặt, tối sẽ không ngủ được vì thao thức suy nghĩ. Nghĩ đến đây
cô mới thấy hả hê làm sao
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT