- thưa cậu chủ, vào lúc 1 giờ chiều, chuyến bay của Chủ tịch sẽ hạ cánh, Chủ Tịch yêu cầu cậu phải có mặt ở sân bay để đón đối tác bên cậu hai ạ._ bên đầu dây bên kia, giọng của 1 cô gái vang lên.
- ừ ta biết rồi ! tít…
- Chuyện gì vậy Đăng ?
- tí nửa chuyến bay của Chủ tịch sẽ hạ cánh.
- vậy à ? nhanh hơn tôi nghĩ
- Trân, cậu nói vậy là sao ?
- Thì ba của tôi chấp nhận làm đối tác của T.K đó, mà lần này người kí hợp đồng lại là anh Huy. Củng phải thôi, tập đoàn T.K có được như hôm nay đều nhờ 1 tay anh Huy nên cái hợp đồng béo bở này anh ấy chắc chắn sẽ ra mặt thôi ! _ Trân nói 1 cách rành rọt như đã nghiên cứu từ lâu lắm rồi. Nghe vậy Đăng củng gật gù, vì lời cô nói hoàn toàn chính xác.
Cùng lúc đó, ở chỗ nó
rè….rè….rè…… – tiếng điện thoại của nó rung lên.tít !
- ….
- Băng Băng, tôi sẽ tới Việt Nam lúc 1 giờ chiều đó. Cậu tới đón tôi được không vậy
- ….
- lần đầu tiên tôi đến Việt Nam đấy.
- tôi sẽ…đón…tút ! _ trả lời bằng 3 từ ngắn gọn nhưng củng đủ ý nghĩa cho người khác hiểu
- anh cả…anh cũng được ba gọi tới hay sao ? _ Hải Đăng tiến tới chỗ của Gia Bảo, không khỏi bất ngờ, từ trước giờ anh cả là người ghét ba nhất…chỉ sau Gia Huy nhưng mà lần này lại ngoan ngoãn nghe lời của ông ấy
- đâu chỉ mình tao, cả thằng hai cũng ra đấy chứ ! _ bỏ điếu thuốc vào miệng, Bảo liếc nhìn cô gái đứng kế bên Đăng _ đây chẳng phải là con gái cưng của Trương Bá Toàn sao ? tiểu thư Bảo Trân !
- anh Bảo, anh đã quá khách sáo rồi. Chúng ta chẳng phải quen biết từ nhỏ sao ?
- nhưng 2 người đi chung với nhau …? Bảo Trân, chẳng phải em thích thằng Huy sao ? _ Bảo kẽ nhăn mặt
- ồ không đâu, em theo Đăng tới đây để gặp…gặp anh Huy thôi ! _ vừa nói, 2 má của cô đỏ ửng lên vì ngại thật đáng yêu.
- thằng hai nó sẽ không đến đâu ! Ô mai chuối _ Bảo thay đổi thái độ 180. Kinh ngạc nhìn ra phía sau, anh dường như không tin vào mắt mình. Thấy thái độ của Bảo rất lạ nên Đăng và Trân nhìn theo hướng nhìn của Bảo. 2 người họ đứng chết trân, đôi đồng tử mở to hết cỡ. Từ phía xa, Huy đang tiến lại gần, đôi mắt xám tro luôn lãnh đạm, vô hồn nhìn thẳng cộng thêm gương mặt lạnh hơn băng, nó tạo cho người đối diện có 1 cảm giác có 1 dòng điện chạy dọc sống lưng. Huy mặc bộ đồ vest đen, trông anh thật lịch lãm. Tay bỏ vào trong túi quần, ung dung bước đến . Từ già tới trẻ, ai ai cũng nhìn Huy như thể đang nhìn 1 vật lạ. Tiếng bàn tán xôn xao, ồn ào. Hiện giờ, 3 cậu ấm nhà Trần Gia chính là trung điểm của sự chú ý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT