- hôm nay Băng không đi học sao ? _ Đăng cất tiếng.

- ùm hôm nay Băng không đi học ! _ Quân nói

- không lẽ..._ Đăng lo lắng, cậu đang suy nghĩ về việc nó bị đám xã hội đen nào đó bắt đi hay trên đường tới trường bị những người hành hung nó hôm trước làm gì nó. ( suy nghĩ thái quá )

- anh yên tâm đi, tối hôm qua có anh của cậu ấy gọi điện xin được nghỉ vài ngày rồi, không hành hung bạo lực gì đâu ! _ Quân nói, tên này cũng khá hiểu chuyện

- anh ? _

- ừ. anh ta nói tiếng Việt hơi quái, như người ngoại quốc nói ấy ! _ Quân khoanh tay xác nhận lại câu hỏi của anh. " chỉ có thể Ren " - ý nghĩ trong đầu Đăng.

- cảm ơn cậu, Quân ! _ Đăng cười.

- được rồi, nhưng mà anh đừng có kiếm Băng hoài như vậy ! _ Quân nhíu mày không thích.

- sao chứ, không lẽ cậu...? _ Đăng trố mắt nhìn Quân, làm Quân hơi bối rối.

- khô..không phải như anh nghĩ, ý của tôi.. ý tôi là tôi sẽ ganh ty à không...nhầm, ý tôi là các bạn nữ sẽ ganh tỵ. Từ đó sinh ra ác cảm với Băng. Với trách nhiệm của tôi à không...với trách nhiệm của một lớp trưởng, tôi không muốn thành viên lớp mình dùng bạo lực và tẩy chay lẫn nhau _ Quân nói một hơi, mặt cậu đỏ lựng. Đăng phì cười, rồi cậu bỏ đi.

- chưa gì mà đã có người trồng cây si ! _ đi được một đoạn, Đăng nói, miệng thì cười nhưng ánh mắt lại khó chịu. Thật mâu thuẫn, và có lẽ, chính bản thân cậu cũng chẳng biết với cậu, nó là gì !

Tập đoàn T.K - phòng phó Tổng giám đốc

- thưa phó tổng giám đốc, đây là tất cả các cách thực hiện một buổi lễ lớn ! _ cô thư kí xinh đẹp bước đến bàn hắn, đặt sấp giấy xuống không quên liếc ánh đưa tình với hắn. Hắn chẳng có dấu hiệu để ý gì đến ả thư kí kia, cứ mân mê chiếc điện thoại của mình.

- ngài có cần em giúp gì không ?_ cái cô kia cứ ẻo lã bên hắn. Thật không may cho cô, lúc chồm đến nói chuyện với hắn, cô đã lỡ tay vơ trúng cái khung hình, nó rơi xuống vỡ tan tành. Hắn khựng lại, dừng luôn tất cả hoạt động. đôi mắt nhìn xuống khung hình vỡ.

- ôi, em vô ý quá. xin lỗi phó tổng giám đốc ! _ ã thư kí rối riết xin lỗi, không để ý đến đôi mắt đã đổi màu của hắn từ bao giờ.

- a..._ cuối cùng thì ã đã nhận ra, đôi mắt màu trắng dã thật đáng sợ. Hắn đứng dậy, đi đến cô thư kí bằng vận tốc ánh sáng.

- á ...

còn nữa :3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play