“ ỡ trong căn phòng lớn, có 1 cậu nhóc khoảng 12 tuổi đang ngồi bệch xuống nhà, đôi mắt màu xám tro chăm chú lia theo từng dòng chữ trong trang sách. Khuôn mặt tập trung cực kỳ cao độ

- Gia Huy à… _ Bộp ! cuốc sách bị quăng sang 1 bên. Cậu bé đứng dậy chạy ra khỏi phòng. Thay vào vẻ mặt tập trung cao độ vừa nảy là vẻ mặt tươi cười và thích thú.

- Mẹ ! _ cậu chạy lại xà vào lòng mẹ, bây giờ thì cậu trong không khác gì 1 đứa con nít xa mẹ lâu ngày.

- Huy của mẹ, xa con có mấy ngày mà mẹ nhớ con muốn chết luôn đây _ người phụ nữ ngoài 30 tuổi, trong rất đẹp và hiền dịu. Âu yếm đứa con trai trong lòng.

- Mẹ ơi mẹ đừng đi nữa nhé, mẹ ơi mẹ đừng đi nữa nhé, ỡ nhà chơi với Huy nhé ?

- Ừ, mẹ sẽ ở bên Gia Bảo, Gia Huy và Hải Đăng của mẹ. Mẹ không đi đâu nữa. Vừa lúc đó, Gia Bảo từ cầu thang bước xuống.

- ủa mẹ về rồi hả ? _ khác với Huy, Bảo có vẻ bình thản hơn. Nhưng tình cảm của Bảo cũng như Huy, rất thương me.

- Đăng đâu con ? mẹ không thấy

- nó ngủ rồi _ Bảo tiến lại gần mẹ

- mẹ của Huy mà ! _ Huy đứng dậy, gương mặt xịu xuống mà nhìn xuống dưới đất

- Nhóc, tránh ra. Mẹ cũng là của anh mà _ Bảo gạt Huy sang 1 bên. Huy không vừa, chạy lại phía mẹ. ôm chầm lấy mẹ, vừa lay vừa hỏi

- mẹ là của Huy phải không ? mẹ ơi mẹ, Huy thương mẹ nhất đấy. Mẹ là của Huy thôi nhé ! _ cậu nhóc lay tay mẹ, đôi mắt nhìn mẹ chờ đợi câu trả lời

- ừ, mẹ là của Huy thôi ! “

Huy bật dậy, mồ hôi nhễ nhại. Đã 7 năm rồi, cậu không thể ngủ nếu không dùng thuốc an thần. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, ký ức ngày xưa lại ùa về…đối với Huy, nó chính là ác mộng, là nguyên nhân khiến cậu trở nên như thế này.

Phòng hiệu trưởng trường Sunshine

Cạch ! Hạ Băng bước vào. Khuôn mặt không biểu lộ 1 tí cảm xúc, đôi mắt vô hồn nhìn vị hiệu trưởng già đang ngồi chờ đợi

- chào em, ta đã coi qua hồ sơ và lý lịch của em, ta đã làm đúng như những gì cậu ấy dặn ! em có cần coi lại 1 lần nữa không ? _ ông hiệu trưởng đan tay vào nhau, đôi mắt nhìn nó chờ câu trả lời. Nó tiến tới, cầm sấp giấy trước mặt, coi tới coi lui, gật gù trong có vẻ rất vừa ý. Ông hiệu trưởng nói tiếp:

- ngày mai em có thể nhập học được rồi, lớp 11A6. Không chần chừ, nó bước ra khỏi phòng ngay sau khi ông HT nói dứt câu, không thèm nhìn cũng không thèm cảm ơn ông ấy dù chỉ 1 lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play