Nó đang lững thửng đi bộ đến trường, đôi mắt đảo qua đảo lại nhìn mọi vật xung quanh. Thỉng thoảng có cơn gió nhẹ mơn man mái tóc dài, đen mượt của nó. Vì mới là sáng sớm nên rất ít người đi đường, vì vậy nên tránh được trường hợp bệnh viện có thêm bệnh nhân mới vào sáng sớm và cắt đi “những cái đuôi tự mọc”
- Tin tin _ tiếng còi xe ô tô vang lên, nó khựng lại nhưng vẫn không quay sang nhìn cái nơi phát ra âm thanh đó. Kính cửa xe từ từ hạ xuống, giọng nói quen thuộc đó cất lên. Bây giờ thì nó mới quay sang nhìn.
- này, em đi học sớm nhỉ ? _ Hải Đăng ! phải là Hải Đăng. Nó khẽ gật đầu thay cho câu trả lời.
- ummm…còn phải 1 đoạn nửa mới tới trường. Em có muốn đi nhờ không ? _ Có người cho nó đi nhờ, ngu gì nó lại không đi. Vừa tiết kiệm thời gian, vừa tránh khỏi bị “kiến bu”. Chẳng phải nó quá lợi sao ? Suy nghĩ một hồi nó cũng bước lên xe. Bắt gặp nụ cười tươi hơn hoa của Đăng, nó lại thấy vui vui trong lòng
trường Sunshine
- cảm ơn ! – nó bước xuống xe, không quen gửi lời cảm ơn đến Đăng.
- I hope this proposal will be accepted ( tôi hy vọng đề xuất này sẽ được chấp nhận ) _ người đàn ông trong máy tính của hắn [ à không phải là ông ta ở trong máy tính, mà là hắn dùng chat bằng webcam. Bạn nào hổng biết thì hỏi anh hùng thế giới nhé, mình không biết giải thích sao cho đúng nửa ]
- Okay, I'll review it carefully ( được, tôi sẽ xem xét điều đó thật kỹ ) _ hắn nói, gương mặt vẫn không biến đổi. Hai tay đan vào nhau, chăm chú nhìn những biểu hiện trên mặt của người đàn ông kia. Hắn đang suy nghĩ cái gì đó…
- Oh, very pleased to cooperate with you ( Ồh. Rất hân hạnh khi hợp tác với cậu )
- yes, but now I'm very busy, I'm sorry. appointment to meet him when other ( vâng, nhưng hiện giờ tôi đang rất bận, hẹn gặp ngài khi khác ) _ dứt lời, hắn lia tay nhấn nút close ngay lặp tức. Quay sang nhìn người quản lí đang mở căng 2 mắt ra nhìn anh.