Hạ thức dậy. Cô ngồi trên giường, nhớ lại chuyện tối qua. Trung đưa xe với bọn chúng, cô giúp chút sức lực. Cuối cùng, cô ngủ thiếp đi. Hạ thở dài. Cô sờ lên môi mình. Có cái gì đó ngọt ngào còn vương lại. Cô cười rồi lắc đầu. Cô tưởng tượng ra mà thôi.
Mười lăm phút sau, cô đã thay đồ xong. Bây giờ trên người cô là một bộ đồ đen, che nửa khuôn mặt. Cô kiểm tả lại tất cả mọi thứ lần cuối cùng thì mở cửa sổ nhảy ra ngoài.
Trung vẫn chưa ngủ. Chính xác thì cậu không ngủ được. Gương mặt đó, sự ấm áp đó len lỏi trong tâm trí cậu không dứt. Nhìn ra ngoài cửa sổ, Trung thấy một bóng đen xuất hiện rồi biến mất nhanh chóng. Trung lắc đầu rồi lại cười. Chắc do cậu tưởng tượng ra thôi.
4h sáng, tại trụ sở bí mật.
Mọi người đã có mặt đầy đủ trong đó có Trung.
Ông Mạnh ngôi xuống và ra lệnh cho mọi người ngồi xuống bàn họp
- Hôm nay, tôi triệu tập mọi nguời đến đây là có một việc hết sức quan trọng- Ông Mạnh nói
- Chuyện gì vậy ạ ?- Ken hỏi
- Chuyện gì mà gấp vậy ?- Phong tiếp lời
- Hai đứa trật tự đi- Khoa quát
- Sắp tới, chúng ta sẽ điều tra công ty Hoàng Yến- Ông nhấn Mạnh từng chữ
- Hoàng Yến ?- Mọi người sửng sốt
- Chẳng phải công ty đó sắp sác nhập vào chúng ta hay sao ?- Kiên hỏi
- Ta bảo mấy đứa đến đây không phải là bàn chuyện thương trường-Ông nói- Chuyện công ty này liên quan đến hơn nghìn mạng người chết năm ngoái, rất bất thường
- Là vụ đó sao ạ ?- Mai hỏi
- Liên quan đến công ty Hoàng Yến ?- Ken hỏi. Ông gật đầu. Đúng lúc ấy, cánh cửa phòng họp mở ra, Hạ bước vào. Cô đang đeo mặt nạ nên không ai nhận ra cô cả. Cánh tay trái của cô đang chảy máu. Cô đặt một tập hồ sơ xuống trước mặt ông Mạnh
- Người của ta bị phát hiện rồi- Cô thông báo, lạnh lùng
- Con có sao không ?- Ông Mạnh hốt hoảng, đứng dậy- Hùng, Tường Vi- Như hiểu ý ông hai người lần lượt đứng dậy đến cạnh cô
- Không sao đâu ạ - Hạ cương quyết
- Con phải nghe lời ta- Ông giận dữ. Mười phút sau, vết thương của cô được băng bó kĩ càng
- Không sao đâu, chỉ là vế thương ngoài da thôi ạ- Hùng đáp
- nhớ lần sau cẩn thận- Tường Vi mỉm cười
- Tại sao người của ta bị phát hiện ?- Ông Mạnh ngồi xuống ghế và hỏi cô
- Bị lộ thông tin - hạ đáp- người đó trong lúc làm việc vô tình để lộ sơ hở
- Thiệt hại ?- Ông hỏi và quay trở lại dáng vẻ lạnh lùng của mình
- Không có gì to tát- Hạ đứng dậy- Chúng ta đã thu thập dủ thông tin cần thiết. Phần còn lại sẽ nhờ B.L.S hoàn thiện nốt
- B.L.S, người này mất tích lâu lắm rồi cơ mà – Jen nói
- liệu hắn có chịu làm cho chúng ta không ?- Lin hỏi
- Tôi đã liên hệ rồi. Người đó đồng ý còn nữa vụ này hắn không lấy tiền. Bảo có chút hứng thú với công việc này- Hạ trả lời
- Vất vả cho con rồi- Ông mạnh ân cần
- Về nghỉ sớm đi- Hạ gật đầu rồi ra khỏi phòng họp
- Người đó là ai ạ ?- Mai hỏi
- Là sát thủ, giống mấy đứa nhưng là sát thủ tự do, chuyên nghe lệnh ta- Ông Mạnh giái thích- Bây giờ chúng ta tiếp tục cuộc họp...- Trung ngồi đó, mỉm cưởi. Xem ra chuyện ngày càng thú vị đây.
chap 87 (tiếp)
Sáng hôm sau,
Hôm nay, trường cho nghỉ nên Hạ không việc gì phải dậy sớm. Thêm nữa, với cô đêm qua khá mệt mỏi và tốn sức nên cô phải ngủ bù.
Đang ngủ ngon thì chợt điện thoại cô reo lên. hạ bắt máy nhưng mắt vẫn nhắm nghiền
- Có chuyện gì ?- Cô hỏi, giọng ngái ngủ
- Mấy giờ rồi mà còn ngủ hả - Lin hét lên
- Có chuyện gì ?- Hạ lặp lại- Tối qua, ngủ muộn
- Mấy giờ ?- Jen chen vào
- Tầm 4 hay 5 giờ gì đấy – cô đáp
- Bà làm cái quái gì mà giờ đấy mới đi ngủ thế ?- Jen hét lên
- Thôi, thôi- Lin can- Bà nhanh xuống dưới nhà đi, tụi tôi đang ở dưới phòng khách nè- Lin nói. Hạ ngồi dậy
- Có chuyện gì ?- Hạ lặp lại lần ba
- Hôm nay, tụi này rủ nhau đến nhà anh Long chơi, buổi chiều thì đi mua quà, tối sinh nhật Mai- Lin đáp
- Tui không đi không được sao ?- Hạ hỏi
- Không được- Cả hai đồng thanh
- Thế bây giờ, ở dưới nhà có những ai ?- Hạ hỏi
- Chỉ có hai tụi tui thôi- Hai người đòng thanh rồi nhìn nhau gian xảo
- Đợi chút. Tui xuống liền- Hạ cúp máy rồi đi vào nhà vệ sinh.
Hạ bước xuống cầu thang với tình trạng ngái ngủ. Buồn ngủ chết đi được nhưng may là cô tức đêm nhiều nên đã dần quen với cảm giác này
- Cái gì ?- Mọi người đồng thanh hét lên
- Là chị cứu em – Thư nói
- Là con nhỏ nôn vào tao ở quán bar- Hùng hét lên
- Là chị ở công ty- Ken xen vào. Hạ nhìn mọi người rồi lại nhìn hai đứa bạn cua mình. Chắc là trò do hai đứa tụi này bầy ra. Cái gì mà chỉ có hai đứa thui chứ. Ở đây hơn chục người lận
- Mới sáng ra đã không để cho người ta yên rồi -Hạ càu nhàu rồi ngồi xuống bàn, nơi Trung đang ngồi. Trong phòng lúc này trừ Trung, Jen và Lin ra tất cả đều đang ngạc nhiên nhìn cô như sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống
- Vụ hôm qua cảm ơn cô- Trung nói rồi đưa đưa cốc cà phê lên miệng
- Không có gì- Hạ đáp – Bánh rất ngon
- Vụ hôm qua ở bar cũng xin lỗi cô- Trung nói
- Không có gì- Hạ lặp lại một cách máy móc, không chút cảm xúc nào
- Trung, mày biết là cô ấy ?- Nam hỏi. Trung im lặng
- Lin, em biết sao không nói với anh ?- Hoàng trách
- Chẳng qua là em chưa co cơ hội- Lin lí nhí. Đúng lúc này, ông Mạnh đi vào.
- Tối qua cháu ngủ có ngon không ?- Ông hỏi
- Cũng được ạ- Hạ trả lời.
- Mà vết thương của cháu sao rồi ?- Ông hỏi
- Cũng bình thường thôi ạ- Hạ đáp.Lúc này thì Jen và Lin nhảy bổ tới cô, hai người tíu tít, cầm bàn tay trái cô lên. Còn vế thương kia đã được cô ngụy trang kĩ càng ồi
- Bà bị sao vậy ?- Jen lo lắng
- Không có gì- Hạ hơi mỉm cười- Từ hôm qua đã có rồi. Tại mọi người không để ý mà cũng có nặng lắm đâu
- Bà nói thế mà nghe được à ?- Lin quát
- Mấy đứa trật tư đi, ta có chuyện cần thông báo- Ông Mạnh nói. Mọi người đều im re- Su, Trung, hai đứa có hôn ước với nhau.- Ông dứt lời thì, Trung phun thẳng cà phê vào mặt Ken. May mà Hạ không ngồi đối diện cậu. Còn cô, có chút bất ngờ nhưng vẫn giữ được thái độ bình thản. Còn mọi người thì hét ầm lên, ngạc nhiên
- Anh có cần xúc động vậy không ?- Ken càu nhàu
- Quả này thì chúng ta đoán đúng rồi- Hùng cười
- Sắp được ăn kẹo rồi- Mọi người đồng thanh
- Mấy người có muốn chết không vậy ?- Trung giận dữ
- Chuyện này con không đồng ý- Hạ nói- Con không thích cũng không có hứng
- Tôi mới là người nói câu đó- Trung lên tiếng- Hôn ước này, ba bỏ đi. Con cũng không đồng ý
- Hai đứa hiểu ý nhau nhỉ ?- Ông Mạnh cười cười- Không bỏ được, người lớn đã quyết rồi. Hai đứa lo mà thực hiện đi
- Con không thích loại người không hiểu chuyện đã võ đoán như cậu ta- Hạ nói
- Cô dám nói tôi thế ư ?- Trung tức giận- Cô mới không xứng đáng với tôi- Trung hét. Hạ không nói gì
- Ê tụi mày, anh Trung cũng có ngày bị người ta từ chối kìa- Phong lên tiếng
Jen, mau chụp một bức, mai phải đăng tin này mới được- Tường Vi nói
- Đúng, đúng đó jen- Lin tiếp lời- Mà không cần đợi đến mai đâu đăng luôn cho nó nóng hổi
- Đúng đó- Mọi người đồng thanh
- Người thừa kế tập đoàn MATS bị một cô gái từ chối không biết sẽ nhưu thế nào nhỉ ?- Hạ nói
- Cô...cô- Trung bực mình- Tôi mới là người từ bỏ cuộc hôn nhân này
- Vậy sao ?- Hạ nhướn mày- tất cả mọi người đều nghe thấy tui nói trước
- Đúng đó- Mọi người hùa theo
- Ba- Trung đứng dậy- Con đồng ý hôn ước này- Ông Mạnh cười lớn
- Vậy mới là con trai ta chứ- Ông vỗ vào vai cậu- Từ giờ trở đi con phải chăm sóc Su cẩn thận. Mà còn nữa tránh xa con bé Hoàng Phương ra, nó không phải loại tốt đẹp gì hơn nữa còn liên quan đến công ty Hoàng Yến – Ông nhắc nhở
- Cô cứ đợi đấy- Trung gằn từng chữ- Tôi sẽ khiến cô phải quỳ xuống cầu xin tình yêu của tôi- Trung nói
- Tui chờ điều đó- Hạ nhếch mép. Sau đó, Trung bỏ ra xe trước. Mọi người cũng lần lượt ra xe
- Su, nhanh lên đấy- Jen nhắc
- Cảm ơn con- Ông Mạnh nói với Hạ
- Sập bẫy rồi- Hạ cười nhẹ- Nóng tính quá. Mà vụ hôn ước là thật hay giả vậy ạ ? – Ông Mạnh không trả lời chỉ nhún vai rồi cười. Hạ không hiểu gì hết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT